Leviathan |
Tác giả nài khẩn
Chúa cứu mình khỏi chết
Thơ hát của con cháu Cô-rê. Cho
thầy nhạc chánh, theo giọng trầm.
1
Hỡi Đức Giê-hô-va, Đức Chúa Trời về sự cứu rỗi tôi,
2
Nguyện lời cầu nguyện tôi thấu đến trước mặt Chúa:
Vì hồn tôi đầy dẫy sự hoạn nạn, Mạng sống tôi hầu
gần âm phủ.
4 Tôi
bị kể vào số những kẻ đi xuống huyệt;
Tôi khác nào một người chẳng có ai
giúp đỡ,
5 Bị
bỏ giữa kẻ chết,
Giống như những kẻ bị giết nằm
trong mồ mả,
Mà Chúa không còn nhớ đến,
Là kẻ bị truất khỏi tay Chúa.
6 Chúa
đã để tôi nằm nơi hầm vực sâu,
Tại chốn tối tăm trong vực thẳm.
7 Cơn
giận Chúa đè nặng trên tôi,
Chúa dùng các lượn sóng Chúa làm
tôi cực nhọc.
Làm tôi thành một vật gớm ghiếc cho
họ;
Tôi bị cấm cố, không ra được.
9 Mắt
tôi hao mòn vì hoạn nạn;
Đức Giê-hô-va ơi! Hằng ngày tôi cầu
khẩn Ngài,
Và giơ tay lên hướng cùng Ngài.
10 Chúa
há vì kẻ chết mà sẽ làm phép lạ sao?
Những kẻ qua đời há sẽ chỗi dậy
đặng ngợi khen Chúa ư?
Hoặc sự thành tín Chúa được giảng
trong vực sâu ư?
12 Các
phép lạ Chúa há sẽ được biết trong nơi tối tăm sao?
Và sự công bình Chúa há sẽ được rõ
trong xứ bị bỏ quên ư?
13 Còn
tôi, Đức Giê-hô-va ơi, tôi kêu cầu cùng Ngài:
Vừa sáng lời cầu nguyện tôi sẽ thấu
đến trước mặt Ngài.
14 Đức
Giê-hô-va ôi! Vì sao Ngài từ bỏ hồn tôi,
Và giấu mặt Ngài cùng tôi?
15 Tôi
bị hoạn nạn hòng chết từ buổi thơ ấu;
Tôi mang sự kinh khiếp Chúa, và bị
hoảng hồn.
16 Sự
giận dữ Chúa trôi trác tôi,
Sự hãi hùng Chúa đã trừ diệt tôi,
17 Hằng
ngày các điều ấy vây quanh tôi như nước,
Cùng nhau bao phủ tôi.
18 Chúa
khiến các bầu bạn lìa xa tôi,
Cũng đã làm kẻ quen biết tôi ẩn nơi
tối tăm.
Hỡi các thánh đồ thân yêu, sau đây là một bài thánh vịnh để dạy dỗ,
được qui định để dạy cho chúng ta một cái gì đó quan trọng về đường lối của Đức
Chúa Trời, một cái gì đó rất sâu
sắc. Nó không dành cho những
người mới được sinh lại, hoặc với những đôi chân chưa được thử nghiệm và chưa
được kiểm tra trong đức tin. Và vì vậy chính xác những gì nó dạy là gì? Những gì nó cố gắng truyền đạt là gì?
Lẽ thật tin mừng hạnh phúc nó trình bày là gì?
Anh em yêu quí- chúng ta đã bị lừa dối bởi các đấu nguồn và rất nhiều
người cung cấp tất cả các sự hỗn tạp và hư hoại biết là dường nào.
Người đàn ông trong bài thánh vịnh này đang ở đâu? Trái tim của ông ở đâu, và mối quan hệ của ông với Đức Chúa Trời nằm ở đâu? Anh ta có đang bước đi cách hạnh phúc
không? Anh ta ngồi thoải mái nơi
chân của Chúa Giêsu với một nụ cười toe toét trên khuôn mặt của mình và một
giai điệu trong tâm hồn mình không?
Hoặc là mùi hôi thối của sự chết đang bao trùm lấy anh? Hoặc anh phải ôm chặt bằng tất cả sức
mạnh của mình với chính Đấng mà anh yêu thương và biết và tìm kiếm?
Thực ra Đức Chúa Trời của anh ở đâu? Ngoài tầm nhìn đầy đủ? Hoặc ẩn mình? Im lặng? Anh ấy có cảm thấy bị bỏ rơi bởi Đấng
ông biết có thể cứu anh ta không? Anh ta được bao quanh bởi anh em cơ đốc tốt làm
anh phấn khởi không? Có lẽ một
nhóm những người đàn ông? Hoặc có
thể anh vừa trở về sau khi được tiếp sinh lực từ một hội đồng bồi linh gần đây?
Anh dẫy đầy các câu trả lời hoặc câu hỏi tối tăm không? Hay anh
là một vị thánh đồ sa ngã - anh đã quay lưng lại và trái tim của mình xa cách Đức
Chúa Trời của mình?
Vì vậy, những gì ở đây là cố gắng để dạy cho chúng ta điều gì? Lẽ thật đem lại sự vui vẻ cố gắng truyền
đạt là gì? Kết luận thánh thiện nào
được rút ra ở đây? Tôi sẽ để lại cho bạn trả lời câu hỏi như vậy, nhưng hãy cẩn
thận, trung thực trong linh mình.
Bạn nhìn thấy mọi thử thách, mọi thử nghiệm có cốt lõi của nó là
một thực tế cơ bản, và nó là điều này - thập giá như được áp dụng cho chúng ta cách
cá nhân sẽ cắt giảm đến trung tâm và cốt lõi mối quan hệ của chúng ta với một
Đấng duy nhất có thể cứu chúng ta khỏi mộ địa của cái chết. Trong thực tế, không phải có rất nhiều
phiền não bên ngoài ở tất cả các điều mà đại diện cho nỗi đau sâu sắc nhất trải
qua tất cả, nhưng ý nghĩa là Ngài đã thực sự ẩn mình, Ngài im lặng, rằng Ngài
đã chuyển đổi cánh tay phải quyền năng của Ngài thành chiếc áo choàng của Ngài.
“Cha ơi, Cha ơi - tại sao Ngài lìa bỏ tôi?". Tất cả bạn bè của tôi ngủ, các đám mây
đen tối của cái chết đang buông xuống, nhưng Đấng duy nhất có thể hoạt động thay
cho tôi lại ẩn đi. Ngài không đáp
ứng. Lưu ý phần có chép - Ông nói " Tôi bị kể vào số những kẻ đi
xuống huyệt; Tôi khác nào một người chẳng có ai giúp đỡ, Bị bỏ giữa
kẻ chết,Giống như những kẻ bị giết nằm trong mồ mả, Mà Chúa không còn nhớ đến.” Những
gì bạn có thể dạy cho tôi khi tôi ở đây? Em
gái La-xa-rơ nói, "Ôi Chúa nếu chỉ Ngài đã đến sớm hơn". "Nếu Ngài đã không trì hoãn"
Vì vậy, tại sao tôi làm bạn rắc rối như vậy với bài thánh vịnh
này? Tại sao tôi đoán rất nhiều điều
rồi dùng nó làm gián đoạn cuộc sống cơ đốc thoải mái của bạn với những thứ khó
chịu như vầy? Sao tôi thà không
khuyến khích bạn "Bạn có thể làm mọi sự nhờ Đấng ban thêm sức bạn"
hoặc vang dội một điệp khúc của bài “xông lên tinh binh Jesus”?
Bởi vì, những người thân yêu ơi, bóng tối đang đến, không, nó
đang ở đây rồi. Và tất cả mọi thứ
chúng ta tin, tất cả mọi thứ chúng ta đã được dạy dỗ sẽ được thử nghiệm trong
các đám cháy nầy. Tất cả mọi thứ
sẽ bị lay chuyển, và nhiều người sẽ từ bỏ bởi những người mà ít nhất họ đã tin tưởng, và sẽ có như vậy. Và tất cả mọi người trong chúng ta sẽ
bị bỏ lại một mình trên ngọn đồi kinh sợ ở Ghết-sê-ma-nê, ở một mình tại đó và
kêu gào với Đức Chúa Trời của chúng ta thông qua các cơn bão tố và sự im lặng. Các
vấn đề sâu sắc và tối tăm sẽ tràn ngập tâm hồn và linh của chúng ta, và các nền
tảng của những gì chúng ta đã tin sẽ bị lay chuyển và thử nghiệm.
Bạn có đủ can đảm cho điều này không? Bạn có đủ bền bĩ không? Bạn có đủ sâu nhiệm với Chúa để chịu
đựng điều này không?
Khi Ngài không chỉ làm rung chuyển thế giới nhỏ bé của bạn,
nhưng cũng làm rung chuyển đức tin nhỏ bé của bạn - bạn sẽ đứng nổi không? Khi Leviathan được buông lỏng, bạn sẽ
trợt chân và vấp ngã và để cho Ngài ra đi không?
Các bạn thân mến – đang khi tôi ngắm nhìn tia chớp thiên thạch
trên bầu trời và phát nổ hôm qua, sau đó làm rung chuyển những nền tảng và tất
cả các cửa sổ xung quanh nhà tôi, tôi nghĩ đến một điều duy nhất, và đó là điều
này -
Satan đang đến!
Bạn đã sẵn sàng chưa? Tôi
là ai?
Ôi Chúa, xin làm cho nó được nên như vậy
W.E.Smith