Ngoại trừ những người đầy dẫy chính mình, Đức Chúa Trời chỉ
sai những người trống không ra đi.
Đức
Chúa Trời đã kêu gọi chúng ta chói sáng nhiều như Daniel đã được Ngài sai đếnBabylon để chói sáng ở đó. Đừng một ai nói rằng mình không thể chói sáng
vì cớ mình không có nhiều ảnh hưởng như vài người khác có thể có. Những gì Đức
Chúa Trời muốn bạn làm là dùng ảnh hưởng bạn đang có. Có thể lúc đầu Daniel
không có nhiều ảnh hưởng khi xuống Babylon, nhưng Đức Chúa Trời đã sớm ban cho
ông nhiều hơn vì cớ ông đã trung tín và dùng điều mình đã có.
Moses đã sống 40 năm trong cung điện nhà vua nghĩ rằng ông
là một ai đó, rồi ông đã sống 40 năm trong đồng vắng khám phá rằng không có Đức
Chúa Trời thì ông không là ai cả; cuối cùng ông trải qua 40 năm khám phá rằng không ai mà ở với Đức Chúa
Trời thì không có thể là một ai đó.
Một lần kia trong
một buổi nhóm, D.L. Moody nói rằng có hai và nử người được cải hoán về Christ.
Một người bạn hỏi ông là có phải ông ngụ ý hai người lớn và một em bé chăng.
Thực tế trái ngược—hai em bé và một người lớn. Khi một em bé được dẫn đến
Christ, cả cuộc đời được cứu.
D.L.Moody