Sứ đồ Giăng về già |
Tại đây. chúng ta đang có cùng một nguyên tắc lớn như nhau trong
cách tổng quát mà chúng ta đã thấy trong Thư thứ hai, đó là, yêu sự thật. Chỉ
có Giăng đã cảnh báo chống lại bất kỳ một trong những vi phạm nào với giáo lý của
Đấng Christ, và ở đây ông khuyến khích theo cách duyên dáng và phóng khoáng đối
với những người đã ra đi với sự thật.
Ở đây có lòng tốt đang vận hành
giữa các cơ đốc nhân. Ông mong muốn rằng Gaius có thể phát triển thịnh vượng và
có sức khỏe, thậm chí là hồn của ông phát triển thịnh vượng. Gaius này đã tiếp
nhận các anh em mà đã đi ra rao giảng Lời, và Diotrephes ghen tị với họ. Ông
không chỉ từ chối tiếp nhận anh em mình, nhưng cản trở những người muốn tiếp
nhận. Có sức đề kháng với sự làm chứng tự do cho Đức Chúa Trời bởi những
người ra đi này. " Bởi ấy là vì danh Chúa mà họ ra đi, và không nhận gì
của người Ngoại bang". Họ đã đi ra ngoài một cách tự do, tin tưởng vào
Chúa, và Diotrephes không muốn có những thứ như vậy. Vì vậy, ông không chỉ
không muốn tiếp nhận họ, nhưng nếu những người khác đã làm, ông đã ngăn cấm
chúng, và đuổi họ ra khỏi hội thánh. Vị sứ đồ viết để củng cố Gaius trong linh
của sự chào đón nồng nhiệt trong việc tiếp nhận họ.
Với Diotrephes, đó là yêu sự nổi bật, một mong muốn xác thịt trong
ông, và điều này thậm chí còn dấy lên rất cao như vậy, khi thậm chí ông đã nói ngịch
với vị sứ đồ. Tuy nhiên, điểm chính mà vị sứ đồ chú ý khi viết cho Gaius, là
Gaius ở trong lẽ thật. Điều đáng chú ý trong Giăng là, trong khi ông nói về
tình yêu, ông luôn luôn gìn giữ nó một cách rất rõ ràng nhất bởi những gì ông
gọi là "sự thật" (lẽ thât). Lòng từ thiện thiết thực ở trong Đức Chúa
Trời. Ngài là tình yêu, và bất cứ nơi nào tình yêu có thật, nó phải được bảo vệ
bởi sự thật như nó là trong Chúa Giêsu, hoặc nó không phải là của Đức Chúa Trời.
Vì vậy, trước khi ông khen Gaius về tình yêu và lòng hiếu khách của ông ấy với
các anh em, ông nói, " Vì tôi rất vui mừng bởi có anh em đến làm chứng về
sự thật ở trong anh, chánh như anh noi theo sự thật vậy". Đây là điều đầu
tiên ông chú ý, trước khi ông thậm chí còn nói về những gì Gaius làm cho anh em
và cho khách lạ.
" Kẻ yêu dấu ơi, hễ anh làm
việc gì đối với anh em lữ khách, thì đều trung tín mà làm cả. Họ đã làm chứng
về sự thương yêu của anh ở trước mặt Hội thánh. Anh nên đưa đường họ cách xứng
đáng với Đức Chúa Trời thì mới là tốt. Bởi ấy là vì danh Chúa mà họ ra đi,
và không nhận gì của người Ngoại bang.". Rõ ràng Gaius là một con người lịch
thiệp, mến khách, cả với những người lạ. "Chúng ta cũng phải tiếp đãi
những người thể ấy, hầu cho chúng ta cũng đồng công với sự thật". Đây là
một biểu hiện đáng chú ý "sự thật." "Nhưng chúng ta biết Con Đức
Chúa Trời đã đến, Ngài đã ban trí ngộ cho chúng ta để chúng ta nhận biết Đấng
chân thật và chúng ta đều ở trong Đấng chân thật, tức là ở trong Con Ngài là
Jêsus Christ. Ấy đó là Đức Chúa Trời chân thật và là sự sống đời đời". Đấng
Christ là sự thật. "Ta là đường đi, là sự thật và là sự sống." Điều
gì không phải là Đấng Christ thì là tự nhiên, và điều này không phải là sự
thật, và bạn không bao giờ có thể làm điều gì khác là phân biệt được thiện và
ác.
Sứ đồ Giăng trên đảo Bát mô |
Thật vậy Đấng Christ là "sự
thật." Nếu chúng ta nói về sự thật, chúng ta muốn nói rằng đó là một người
nói chính xác những gì là đúng sự thật về bất cứ điều gì. Đấng Christ cho chúng
ta biết sự thật về Đức Chúa Trời. Sa-tan lấy những hình thức rất đẹp, như trong
trường hợp với Peter, khi ông nói, ám chỉ đến những đau khổ của Đấng Christ,
" Chúa ơi, Đức Chúa Trời nào nỡ vậy! Sự đó hẳn chẳng xảy đến cho Chúa đâu".
Nhưng Đấng Christ nói: " Ớ Sa-tan, hãy lui ra đằng sau ta! Ngươi làm cớ
vấp phạm cho ta", vv Ngài nói sự thật về điều đó. Nó trông như một lời phát
biểu duyên dáng rất đẹp, nhưng nó đã thực sự phủ nhận tất cả những gì Ngài đã phải
làm, và Đấng Christ nói lên sự thật về nó. Và cũng như vậy về con người.
Ai có thể nghi ngờ rằng con người có thể làm
được những điều như ông đã làm khi Đấng Christ đã ở đây? Tại đó bạn nhận được
sự thật về con người, tất cả cái ác của anh ta đã được đưa ra, nó không hoàn
toàn được phát hiện cho đến khi Đấng Christ đến. Vì vậy, tôi cũng không biết
những gì là tội lỗi cho đến khi tôi nhìn thấy nó trong thập giá Đấng Christ. Và
y như vậy về sự công bình. Đấng Christ là sự thật. Cho dù đó là Đức Chúa Trời hay
con người hay Sa-tan, hoặc sự công bình hay tội lỗi, sự thật về tất cả mọi thứ có
ở trong Đấng Christ, và nếu chúng ta có Đấng Christ, chúng ta có sự thật. Khi
chúng ta phải phân biệt theo cách của chúng ta ở giữa cái thiện và cái ác,
chúng ta không biết sự thật trừ khi chúng ta đã có Đấng Christ. Sự thật là ở trong
Ngài: nó không ở trong tôi.
Thời điểm mà tôi có Đấng Christ,
và tôi đánh giá theo cảm xúc và suy nghĩ của Ngài, tôi có thể phân biệt tội
lỗi. Nó có thể có một hình thức đẹp---có lẽ là yêu thương cha hoặc mẹ của bạn,
nhưng vẫn là sự thật phát hiện tất cả mọi thứ. Đức Chúa Trời đã bày tỏ chính
Ngài là tình yêu, vượt lên trên tất cả các điều ác, nhưng nó vẫn luôn luôn là “sự
thật”. Nếu Ngài dấy lên trên tội lỗi, Ngài cũng bày tỏ tội lỗi là gì. Nó có tầm
quan trọng to lớn để giữ vững Đấng Christ, nếu không chúng ta không biết sự
thật là gì. Satan là cha của những lời nói dối, và không lời nói dối nào là của
sự thật. Với vị sứ đồ, chúng ta thấy rằng đó là niềm vui của ông để có được sự
thật này sắc hơn gươm hai lưỡi, không dung tha những gì trong bản thân mình. Đó
là niềm vui của ông khi xem thấy con cái mình bước đi trong sự thật.
Sau đó, khi sự thật được giải
quyết, dòng chảy của tình yêu là đẹp. "Kẻ yêu dấu ơi, hễ anh làm việc gì
đối với anh em lữ khách, thì đều trung tín mà làm cả. Họ đã làm chứng về sự thương yêu của
anh ở trước mặt Hội thánh". Tại đó bạn tìm thấy tình yêu tuôn tràn cách
đẹp đẽ. Thời điểm nó được giải quyết trong Đấng Christ là sự thật để tấm lòng
của chúng ta được xét đoán, sau đó Đức Chúa Trời được tự do hành động. Thời
điểm mà tôi đã nhận được sự thật --Đấng Christ, sau đó, giải thoát tôi khỏi bản
ngã-- tình yêu thần thượng này bắt đầu hành động trong đường dẫn đúng đắn của
nó. "Ấy vậy, hễ chúng ta có dịp, thì hãy cứ làm lành cho mọi người, nhứt
là cho những kẻ thuộc về gia tộc của đức tin". Đức Chúa Trời có một tình
yêu đặc biệt với dân Ngài, nhưng Ngài là nhân từ và đối xử tốt với ngay cả
những con chim sẻ---Ngài “khiến mặt trời soi trên kẻ ác cùng người thiện, mưa
cho người công nghĩa cùng kẻ bất nghĩa”.
"Anh nên đưa đường họ cách
xứng đáng với Đức Chúa Trời thì mới là tốt". Họ là những nhà truyền giáo
đi và về. "Bởi ấy là vì danh Chúa mà họ ra đi, và không nhận gì của người
Ngoại bang". Họ đã giao thác chính mình cho Đức Chúa Trời.
" Đê-mê-triu được mọi người
làm chứng tốt cho, và chính sự thật cũng chứng cho; chúng tôi cũng làm chứng
cho nữa, và anh biết rằng lời chứng của chúng tôi là thật". Giăng nhìn vào
"sự thật" như một điều đứng trong thế giới, và đang đi qua một dịch
vụ tuyệt vời trong cuộc xung đột. Demetrius được làm chứng đến
bởi sự thật: phúc âm tự mang cho ông lời chứng. Phúc âm hay sự thật được nhân
cách hóa. Nếu một con người bị ghét vì cớ sự thật, chúng ta nói rằng đó là sự
thật bị ghét. Tin Mừng là tình yêu trong sự thật, và điều này hành động trong
thế giới. Đó là thực chất của thư tín này: thứ nhất, sự thật, sau đó, sự vận
hành của tình yêu và ân sủng, mà sẽ trở thành người bạn đồng trợ giúp cho sự
thật. Sau đó, ông nói rằng có những người đi vào hội thánh, người đã được thiết
lập để có một vị trí cao trong đó. Họ thậm chí không tiếp nhận vị sứ đồ. Nhưng
điều đó đã không cất bỏ được sức mạnh của sứ đồ. "Cho nên nếu tôi đến, tôi
sẽ nhắc lại việc người làm, là người lấy lời xấu mà nói càn nghịch chúng tôi".
"Kẻ yêu dấu ơi, chớ bắt
chước điều ác, nhưng hãy bắt chước điều thiện. Ai làm thiện thì thuộc về Đức
Chúa Trời, còn ai làm ác thì chẳng từng thấy Đức Chúa Trời". Chúng ta đã
thấy sự thật trước tiên, và sau đó ân sủng cho anh em và cho những người khác
nói chung. Nếu bạn làm tốt, bạn thuộc về Đức Chúa Trời. Nó không phải là vấn đề
chỉ là ác suông, nhưng "Ai làm thiện thì thuộc về Đức Chúa Trời". Đây
là dịch vụ năng động của tình yêu. Đức Chúa Trời không làm điều ác, điều đó là
rõ ràng, nhưng Ngài làm tốt. " Đê-mê-triu được mọi người làm chứng tốt
cho, và chính sự thật cũng chứng cho; chúng tôi cũng làm chứng cho nữa, và anh
biết rằng lời chứng của chúng tôi là thật". Demetrius là một trong những
người ra đi theo cách này, là người mà Diotrephes không muốn có, và là một
người mà vị sứ đồ khuyến khích Gaius tiếp nhận.
Điều thú vị là không xem thấy
những giáo lý lớn và suông trong Kinh Thánh, nhưng thấy tất cả những điều bên
trong của những gì đang hành động trong thánh đồ. Chúng ta có khuynh hướng nhìn
thấy những thứ trên bề mặt. Mọi thứ diễn ra như bây giờ. Đã có một số người đi
ra rao giảng sự thật, và một số không muốn tiếp nhận họ. Do đó chúng ta thấy cái
bề trong của cơ đốc giáo đang tiến lên, trong khi chúng ta thường nghĩ rằng đó
là một cái gì đó đặc biệt, thay vì chỉ là sự tranh đấu cùng với thiện và ác, về
nguyên tắc cùng một loại điều đang diễn ra hiện nay. Vị sứ đồ còn sống để xem
xét các biến cách của hội thánh, và để cung cấp cho chúng ta những lời cảnh báo
cần thiết để vượt qua.
Đó là một điều tuyệt vời để biết
rằng "sự thật" đã vào thế giới. Nó không chỉ đơn thuần là những cái
gì đó là đúng sự thật, nhưng sự thật tự nó đã đến. Tôi đã nhận rằng đó là sự
thật của Đức Chúa Trời, giữa những suy nghĩ và những nhầm lẫn của con người.
" Còn ân điển và sự thật thì bởi Jêsus Christ mà đến". Chúng ta đã
nhìn thấy hai điều này ở đây: sự thật đó đã đến và kiểm tra tất cả mọi thứ, và
sau đó ân điển đối với các anh em và những người xa lạ, theo sự thật này. Đó là
một điều tuyệt vời khi có những gì liên kết chúng ta với Đấng Christ, mà phải
tồn tại đời đời. Thế giới này qua đi tất cả, và hơi thở của con người chấm dứt.
"Hơi thở tắt đi, loài người bèn trở về bụi đất mình; Trong
chánh ngày đó các mưu mô nó liền mất đi". Nhưng chúng ta có sự thật ở giữa tất cả. Lời của Đức Chúa Trời chúng
ta còn lại mãi mãi. Nắm giữ cách hòa bình bằng cách đó, chúng ta đã có, nhờ ân
sủng, những gì chúng ta biết là đời đời. Đấng Christ là "đường đi, là sự
thật và là sự sống."
J.N. Darby