Jeremiah bị bắt
Tiếng nói của Jeremiah (tiếp theo)
Tiếng nói của Jeremiah (tiếp theo)
"Nhưng những kẻ ở tại Giê-ru-sa-lem và các quan của họ vì chẳng biết Christ, cũng chẳng rõ tiếng nói của các tiên tri mà người ta đọc mỗi ngày sa-bát.. " (Công vụ 13:27
Tìm Kiếm Con Người
"Hãy đi dạo các đường phố Giê-ru-sa-lem, và nhìn xem. Hãy dò hỏi tìm kiếm nơi các chợ, thử có thấy một người chăng, nếu có một người làm sự công bình, tìm sự trung tín, thì ta sẽ tha thứ cho thành ấy " ( Jeremiah 5:1) .
Có hai từ ngữ ban đầu có cần
để xem xét sự hàm ý quá khủng khiếp này. Một là khó có thể tiếp lấy đề nghị hoàn toàn và cuối cùng của nó. Dường như ngụ ý rằng không có người nào như vậy ở Jerusalem .
Nhưng chúng ta biết rằng Jeremiah không hoàn toàn đơn độc trong sự tìm kiếm của mình về sự thật. Ở đó, ít nhất có một vài người còn lại thực sự chân thật trong tấm lòng và khát vọng, mặc dù đa số suy thoái rất lớn lao.
Điều khác là, có
thể thích hợp như sự thách thức đối với thời đại chúng ta, chúng tôi không cho rằng trong thời của chúng ta như có một tình trạng chung như
vậy, tích cực từ chối, nổi loạn
chống lại Đức Chúa Trời
và liên minh với thần ngoại bang như trường hợp giữa vòng dân Chúa trong thời của Jeremiah.
Chúng tôi vẫn cảm thấy rằng có dịp và sự cần thiết của phần nầy khi 'Tiếng nói' được chú ý. Đó là tìm kiếm một người, và sự nhấn mạnh phải được đặt trên "một người" . Đức Chúa Trời được mạc khải cho chúng ta trong Kinh Thánh hơn bao giờ hết và luôn luôn là Ngài tìm kiếm một người. Trong việc sáng tạo và trong suốt lịch sử Kinh Thánh cho thấy thế nào tấm lòng của Đức Chúa Trời luôn tìm một người vừa lóng Ngài. Một câu hỏi được tác giả Thánh Vịnh kéo dài từ các thời đại - "Con người là gì, mà Chúa nhớ đến? Con loài người là chi, mà Chúa thăm viếng nó? " (Thi Thiên 8:4 ) .
Với Jeremiah sự tìm kiếm này trở thành một thách thức. Đây là thách thức là nơi đâu có nhân phẩm con nguời theo đúng tâm trí của Đức Chúa Trời. Có thể hiếm có người có thể đáp ứng thách thức đó cách hoàn toàn, nhưng có một số nét đặc điểm mà với Đức Chúa Trời đặt nặng trong việc cấu tạo con người theo sự tìm kiếm của Ngài. Không phải tất cả những điều mà thế giới quan tâm khi tạo nên một người được ngưỡng mộ sẽ mô tả người mà Đức Chúa Trời định tính chất như vậy. Khi Phi-lát đưa Chúa Giêsu ra và la lên "kìa xem nguời!" (Giăng 19:5), đã có tất cả mọi thứ hiện diện với Chúa Giêsu như là vị trí của Ngài, thành công của Ngài, các sự hội hiệp của Ngài, vóc dáng của Ngài, bất lực rõ ràng của Ngài, Ngài không có khả năng "cứu mình", triển vọng của Ngài, vv , mà làm Ngài không đáng kể cách hoàn toàn đối với thế giới và loài người. Paul đã đúng khi ông nói: "đối với người Do-thái thì là đá vấp chân, đối với người Ngoại bang thì là sự ngu dại" (1 Cor. 1:23). Thế giới, và tâm hướng của thế giới đòi hỏi sự thành công của con người lý tưởng, uy tín, phương tiện, danh tiếng, và khả năng tự nhiên của một loại khác, chẳng hạn về mặt xã hội, thể chất, trí tuệ. Nếu không có những điều này cách rõ ràng thì con nguời đó đang bị "người ta khinh dể và chán bỏ” (Ê-sai 53:3).
Việc Đức Chúa Trời đánh giá một người trái nguợc với sự đánh giá và tiêu chuẩn của thế giới. Đó có phải là điều mà Giê-rê-mi thách thức người nghe của mình tìm kiếm không? Hãy nhìn vào lời mô tả và bạn nhìn thẳng vào mắt của Đức Chúa Trời. Ở đó bạn sẽ thấy rằng với Đức Chúa Trời, các nét đặc trưng định tính chất con người mà Đức Chúa Trời tìm kiếm là những giá trị thuộc linh và đạo đức.
Có một từ ngữ hoặc mỹ đức bao gồm một phạm vi rất lớn. Đó là từ ngữ "sự thật". Sự thật là nguyên tố. Nó không được chế tạo hoặc ghép lại. Đó là nguyên tắc đầu tiên và trong chính bản chất. Những gì được làm nên có thể là không đuợc làm nên. Sự thật là một thể yếu, có tính cơ bản và không thể bị phá huỷ. Nếu bất cứ điều gì có thể bị phá hủy, tiêu diệt và đưa đến một sự kết thúc, nó không phải là sự thật. Sự thật thì vĩnh cửu. Đức Chúa Trời sẽ không ủng hộ hoặc giao thác chính mình cho bất cứ điều gì mà cuối cùng sẽ được phô bày là một lời nói dối. Sự thật là một yếu tố thuộc linh.
Có lý do sâu sắc tại sao Đức Chúa Trời ghen tuông cách
quá mạnh mẽ quan tâm của Ngài về sự thật. Toàn bộ lịch
sử của sự hủy hoại, tội lỗi
và tất cả các hậu quả của nó trong thế giới này, là do một lời nói dối cơ bản
hồi ban đầu. Đó là một lời nói dối
về Đức Chúa Trời. Đó là một lời nói dối về con người. Đó
là một lời nói dối về số phận con người. Lời nói dối là một sự lừa dối, một
trình bày sai, một thủ thuật và cạm bẫy, sự bóp méo, một phát minh và chế tạo, một sự giả nguỵ, một huyền thoại, một sự lẩn tránh, một
ngụy trang, giả mạo, nó là đạo đức giả và giả vờ. Trong bản chất đó là một "con rắn trong cỏ', một 'con sói đội lốt cừu’, một Satan như “một thiên sứ của ánh sáng". Như nọc độc của vết cắn của con rắn, nó đã đi vào máu
của nhân loại và nó đã được ngấm vào chính
sự cấu tạo của hệ thống thế giới.
Đầu của nó xuất hiện đơn giản nhưng kết thúc của nó sẽ rất phức tạp, vì vậy điều
đó không giảm bớt mà còn tỏ
ra cách trắng trợn rằng người ta
sẽ "tin một lời nói dối thay vì
sự thật" (2 Tê. 2:11),
vì nhờ đó họ dễ dàng nắm lấy
đối tượng của họ. Bây giờ chúng ta đang sống trong thời gian khi hệ thống cai
trị và ý thức hệ đang cai trị đã bác bỏ sự tồn tại của một điều như là chân lý, và ý tưởng về sự
thật bị chế nhạo hoặc chống
đối. Do đó thế giới và xã hội đang
tan rã. Không có an ninh, đảm bảo ở bất cứ nơi nào.
Đừng ngạc nhiên khi Đức Chúa Trời ghét mỗi cái vẻ không thật, và rằng sự thù ghét của Ngài về điều đó rất quyết liệt, biểu lộ chống lại bọn giả hình, các kẻ giả vờ trong thời gian của Ngài.
Do đó Đức Chúa Trời đặt giá trị cao như vậy trên một người "nói sự thật với nỗi đau của chính mình", một người không chỉ nói những điều đúng, nhưng là sự thật. Sự thật là một cái gì đó vì "Chúa muốn sự chân thật nơi bề trong"(Thi-thiên 51:6). Khuôn khổ, dụng cụ, phương tiện làm việc đều được Đức Chúa Trời ban phước , có thể qua đi, nhưng giá trị thuộc linh bên trong đó là chính Đức Chúa Trời, sẽ tồn tại mãi mãi và không bao giờ bị hủy diệt .
Tất cả những gì có thể nói về các tiên tri đó chính là "Tiếng nói" nầy là to nhất và thách thức nhất. Họ đứng vững chắc chống lại mọi hình thức của sự dối trá, và khi Satan tìm cách làm mất uy tín họ bằng phương tiện "các tiên tri giả", họ chống cự chúng và cuối cùng Đức Chúa Trời chứng minh là đúng sự thật .
Chúng ta phải cư ngụ trong sự thật, vì sự sụp đổ của Satan và tất cả các kết quả tàn phá của nó được qui cho việc nó không "cư ngụ trong sự thật". (Giăng 8:44).
Tay trong tay với thế đứng cho sự thật là một mỹ đức khác mà Đức Chúa Trời đặt rất nhiều giá trị trên nó. Kinh Thánh làm cho điều này trong mối quan hệ với người của Đức Chúa Trời rất nhiều. Điều nầy nhiều hơn tiếng nói của các lời từ các tiên tri, nó là đặc tính của chính các tiên tri. Tôi ám chỉ đến sự can đảm thuộc linh.
Như chúng ta biết, điều nầy là một nét đặc sắc rất thực tế của Đấng Christ, và nó là một trong những bông trái rõ ràng của Đức Thánh Linh trong các sứ đồ và những người khác, từ đó và sau ngày Lễ Ngũ Tuần. Chúng tôi nhắc lại: các tiên tri đã được nổi bật trong vấn đề này. Là với sự thật, rất can đảm, một lập trường lớn lao được bao phủ bởi nó. Một người lính lớn hiện đại đã được xếp hạng can đảm như tối cao trong các mỹ đức. Nếu chúng ta thực sự đã phân tích và xác định sự can đảm và ghi nhận tất cả các khía cạnh của nó, chúng ta sẽ đi một chặng đường dài hướng tới việc đồng ý với sự đánh giá đó.
Có những từ ngữ khác và những cách khác để nói điều tương tự. Ví dụ, không có từ nào trong thể loại này cho thấy việc Đức Chúa Trời ước tính giá trị này nhiều hơn ềư ngữ lòng trung tín. Lòng trung tín là thể yếu và hiện thân của lòng dũng cảm. Đức Chúa Trời đã liên kết mão miện của sự sống với điều đó.
"Khá trung tín cho đến chết, rồi ta sẽ ban cho ngươi mão miện của sự sống" (Khải-thị 2:10). Trung tín với Đức Chúa Trời. Trung tín với sự thật. Trung tín với những gì Đức Chúa Trời đã bày tỏ. Trung tín với sự giao phó của chúng ta. Trung tín với người anh em của chúng ta. Một lời có thể mang cùng một ý nghĩa và có thể mang chúng ta đến gần khía cạnh thực tế là từ ngữ sự trung thành. Cần có can đảm để trung thành. Ngược lại là hèn nhát, sự thỏa hiệp, chính sách, ngoại giao, và bất cứ điều gì mà hy sinh nguyên tắc vì lợi ích cá nhân, lợi thế thuận tiện. Không trung thành là một nét đặc sắc đáng khinh nhất.
Phải trả giá để trung thành, dũng cảm và trung tín, và đôi khi nó có nghĩa là đặt sự ưa chuộng và sự chấp nhận của dân chúng đối với chúng ta vào tình trạng nguy hiểm. Để yểm trợ cho một nguyên nhân không phổ biến nhưng có giá trị, cho chức vụ, và khí cụ của Chúa có thể gây ra sự do dự thực sự nếu chính sách và lợi thế cá nhân có trọng lượng với chúng tôi. Phaolô nói với Timôthê: "chớ vì chứng cớ của Chúa chúng ta, cũng đừng vì ta là kẻ tù của Ngài, mà hổ thẹn"(2 Ti-mô-thê 1:8). Có thể là trả giá đắt trong những thời kỳ đó để được đứng cùng với chứng cớ của Chúa, nhưng nó đã đi đúng đến tâm hồn thể hiện lòng trung thành với con người đó mà toàn thế giới tẩy chay và đang ở tù. Đó là một chiến thắng vĩ đại trong một người trẻ khi anh bền chịu trung thành với Paul đến cùng. Kể từ đó anh chưa bao giờ dự phần sự biện minh cho Phaolô.
Bây giờ chúng ta tán dương những đấng tiên tri và các sứ đồ và các thánh tử đạo, nhưng chúng ta phải nhớ rằng trong thời của họ, họ là những nhà yểm trợ của những điều không được ưa chuộng, và - rõ ràng - những nguyên nhân cô độc nhất, và họ đã cho thấy một sự can đảm tối cao trong sự cô đơn tuyệt vời và không được ưa thích .
Hãy nhìn xem và lại nghe họ lần nữa và nghe "Tiếng nói" của họ như là hiện thân của lòng dũng cảm trước sự hiện diện của tất cả các khía cạnh có thể tưởng tượng được về sự 'đồng hoá với sự chết của Chúa Giêsu’.
T.
Austin-Sparks