Thứ Sáu, 25 tháng 4, 2014

NHỮNG PHƯỚC HẠNH CÒN LƯU LẠI



Anh em yêu dấu mất rồi,
Ngồi bên lò sưởi, tiệc vui lắm lần,
Những gương mặt đẹp biến dần,
Tiếng người êm ái cũng đều lặng hơi;
Biết rằng họ đã qua đời,
Nhưng lòng đau đớn lệ rơi ngắn dài!
Cha ơi, con cảm tạ Ngài,
Vì rằng ân phước còn hoài trong dân.

 Tri ân ta cứ tri ân,
Thân tình của họ muôn phần thỏa vui,
Những khi sánh bước từng đôi,
Cười cười, khóc khóc từng hồi với nhau;
Tình thâm quá khứ gợi sầu,
Không hề mai một, chôn sâu bao giờ;
Gợi lên kỷ niệm bất ngờ,
Ngọt ngào, thân ái những giờ khó quên!

Đức tin kiên nhẫn vững bền,
Nhìn điều không thấy, thuộc thiên lâu dài;
Đông tàn, xuân sẽ tái lai,
Địa cầu khoác áo cho cây xanh rờn,
Trông mong tái ngộ vui hơn,
Ngoài tầm khóc lóc, đau buồn trần ai!
Cha ơi, con cảm tạ Ngài,
Vì rằng ân phước lưu hoài nơi đây.

Chân tình lưu lại lâu dài,
Bạn bè gắn kết những ngày thân thương,
Họ cần ta giúp họ luôn,
Dẫn đưa, an ủi chặn đường khó đi;
Chờ ta công tác thực thi,
Đỡ nâng cho họ những khi khổ nàn;
Chăm lo canh giữ cho nhau,
Khi còn theo lối nhiệm mầu Chúa giao.

 

Niềm vui cuộc sống ngọt ngào,
Ánh dương, giá rét thay nhau đến hoài,
Trăm hoa xinh đẹp lạ thay,
Cành cây trĩu quả vui vầy âu ca;
Ban đêm sao sáng bao la,
Cầu vồng nhắc nhở đâu là hứa ngôn.
Cha ơi, con cảm tạ hơn,
Về mọi ân phước còn luôn của Ngài.

Annie Johnson Flint 
Minh Khải lược dịch 25-4-2014

Cô-lô-se 3:15 Hãy để cho sự bình an của Đấng Christ làm chủ trong lòng anh em, là bình an mà anh em đã được gọi đến trong một thân thể cũng hãy có lòng cảm tạ”.