Việc chuyển đổi
Chúng ta đã thấy rằng Phi-e-rơ, là người
đầu tiên trong số mười hai Sứ đồ, đại diện cho sự liên kết giữa cựu Israel, những
người phá hỏng nước Đức Chúa Trời, và Israel mới, những người thừa hưởng Nước Đức
Chúa Trời. Chúa Giêsu nói với người Do Thái xưa, ở đỉnh cao của thời kỳ Ngài rằng:
"Bởi vậy, Ta nói cùng các ngươi, nước Đức Chúa Trời sẽ cất khỏi các ngươi,
giao cho một dân sanh hoa lợi của nước đó" (Mathio 21:43). Phi-e-rơ đại
diện cho sự chuyển đổi đó, và trong một cách rất thực tế là liên kết giữa hai
nước.
Khi chuyển sang thư đầu tiên của Phi-e-rơ,
chúng ta bắt đầu nhìn thấy một cái gì đó Israel mới này: bản chất, tính cách,
vị trí, chức năng và nhiệm mạng của họ. Tất cả các điều như vậy bày tỏ rõ ràng trong
chính Phi-e-rơ, cả về lịch sử cá nhân và chức vụ của ông. Chúng ta sẽ không trở
lại những điều đã bàn rồi, nhưng chỉ tiếp tục vấn đề chúng ta ngưng trong bài
vừa rồi.
Việc chuyển đổi
Tôi phải, tuy nhiên, lặp lại và tái nhấn
mạnh một điều phải được ghi vào tâm trí của chúng ta trong vấn đề này. Đó là
cách Phi-e-rơ trong cuộc sống riêng của mình, trong con người của mình, thông
qua kinh nghiệm của mình và lịch sử thuộc linh thể hiện tất cả những gì mà Chúa
Giêsu đã đến đề khởi: Israel thuộc thiên và thuộc linh mới mẻ này. Đó là một
vấn đề đã gây ấn tượng với tôi rất nhiều, và càng nhiều hơn và nhiều hơn nữa
khi tôi đọc những gì Phi-e-rơ viết. Tại hầu hết các điểm trong bức thư của
mình, không chỉ trong những câu, nhưng trong các thành ngữ, có cái gì đó về
những gì mà Chúa Giêsu đã định ý trong sự giảng dạy và công việc của Ngài, bởi việc
Ngài đến, có quan hệ với Israel mới này. Điều này là rất ấn tượng, và tôi muốn
bạn ghi khắc điều đó trong tâm trí mãi mãi, bởi vì, thật thú vị khi biết rằng
một Israel thuộc về thời kỳ vừa qua và một Israel khác đã chiếm chỗ của mình,
điều quan trọng là tất cả mọi người thuộc dân tộc thuộc thiên mới mẻ này,
Israel này của Đức Chúa Trời, đã thể hiện sự thật của Israel kia, vì đó là điều
đầu tiên và cơ bản mà Phi-e-rơ nói. Ồ Phi-e-rơ đã trải qua những điều lạ lùng
để trở thành một biểu hiện cá nhân của thực tại thời kỳ thực tế mới mẻ lớn lao này!
Ô Chúa mang bao đau thương vì con người đó, để ông phải vượt qua khỏi lĩnh vực
chỉ là giảng dạy suông - mặc dù nó là những giáo huấn của chính Chúa - vào được
chính sự giảng dạy! Vì vậy, đó là những gì chúng ta phải nhấn mạnh để bắt đầu,
và đó là điều thực sự quan tâm đến chúng ta. Tôi nghĩ rằng bạn sẽ thực sự
thấy điều
đó là đúng nghĩa dường nào, cả trong trường hợp của Phi-e-rơ và trong trường
hợp của chúng ta, khi chúng ta tiến tới.
Chúng ta đã đọc những câu đầu tiên trong
thơ thứ nhất của Phi-e-rơ và nhận thấy sự thay đổi, sự chuyển đổi tuyệt vời
này, đoạn này đem từ cũ sang mới. Điều tuyệt vời, tất nhiên, trong đó bao hàm
tất cả, là sự thay đổi từ cái tạm thời tới cái thuộc linh. Đó là thời điểm mà Phi-e-rơ,
với những người khác, đã có trận đánh đầu tiên của mình. Đừng ngã lòng khi
không nhận ra điều đó! Đó chỉ có trận chiến bắt đầu và họ phải thắng, trước khi
ông, và họ có thể nhận được thêm nữa.
Bạn thấy đấy, cho đến thời điểm sau khi
Chúa Giêsu đã sống lại từ kẻ chết và hiện ra với các môn đệ trong những bốn
mươi ngày, Ngài đến, đi và nói những gì thuộc về vương quốc, câu hỏi của họ là:
"Thưa Chúa, có phải lúc nầy Ngài khôi phục nước Y-sơ-ra-ên chăng?"(Công
1: 6). Ý tưởng của họ theo Cựu Ước về Đấng Mê-si và những gì Ngài sẽ làm, vẫn
còn ở đó! Họ vẫn còn có hy vọng của mình và sự giải thích riêng của họ về vương
quốc, và một trận chiến đó dành cho họ, và không ít cuộc chiến cho bạn và cho
tôi, để thực hiện quá trình chuyển đổi đó! Điều khó khăn nhất đối với các tín
đồ của thời kỳ này là thực sự chấp nhận và ổn định về điều này: tất cả mọi thứ bây
giờ là thuộc linh và không tạm thời.
Đây là nơi mà cuộc chiến bắt đầu. Điều
họ mong đợi là gì? Những gì họ mong muốn, và hy vọng? Tất cả mọi thứ, một lần
nữa, trong lĩnh vực tạm thời. Vương quốc tạm thời của Israel, một cường quốc
thế giới trần thế - có lẽ là cường quốc thế giới - với một ngôi đền, và mọi thứ
khác thuộc về vương quốc xưa. Nhưng tất cả đã biến mất. Tất cả những điều đó
kết thúc, và bây giờ có sự giới thiệu cái gì đó hoàn toàn thuộc linh. Đó là một
trong những lời Phi-e-rơ– một ngôi "nhà thuộc linh, ….để dâng linh tế"
(1 Pr 2: 5). Chúng ta đọc thấy, chúng ta trích dẫn nó, chúng ta sử dụng nó
trong sự thờ phượng của chúng ta, và chúng ta biết điều đó, nhưng thực sự nó
đại diện cho chiến trường của cuộc sống chúng ta. Chúa không giao dịch với chúng
ta, ở nơi đầu tiên, trên lập trường thời gian, về những điều nhìn thấy và những
điều mà chúng ta có thể nắm lấy. Ngài loại bỏ tất cả khỏi lĩnh vực mà chúng ta có
khả năng nắm bắt, có, nắm giữ, hiểu, và đặt nó trong lĩnh vực hoàn toàn khác.
Đời sống thuộc linh này là một cuộc sống
rất khó khăn! Há không phải nó trắc nghiệm chúng ta mỗi ngày sao? Nhưng đó là
điều cơ bản và toàn diện về quá trình chuyển đổi này, và điều kỳ diệu đã xảy ra
ở con người này, Phi-e-rơ, người, có lẽ nhiều hơn tất cả những người khác, đã
được ra khỏi vương quốc tạm thời này của Đức Chúa Trời. Ông đã có một nghiệp vụ
lớn trong việc làm cho nó ra đi! Chúng ta sẽ thấy rằng khi chúng ta tiến tới,
nhưng ở đây điều đó đã xảy ra và bây giờ ông được khía cạnh thuộc linh của tất
cả mọi thứ trong vương quốc chiếm hữu.
Việc chuyển đổi, là từ cái tạm thời tới cái
thuộc linh. Chúng ta lưu ý rằng Phi-e-rơ nói: "Đức Chúa Trời…tái sanh chúng
ta để được hi vọng sống bởi sự từ kẻ chết sống lại của Jêsus Christ, lại để
được cơ nghiệp… ". Cơ nghiệp! Hãy suy nghĩ lại một lần nữa về các thánh đồ
Cựu Ước, hy vọng trí năng của họ và sự rắc rối trong cơ nghiệp của họ! Một thửa
đất cho mỗi bộ tộc trong miền đất hứa. Cơ nghiệp của họ là trên trái đất, đượm
sữa và mật, tất cả các lợi ích vật chất cùng tạm thời và phước hạnh mà thiên
đàng có thể cung cấp, và họ nói: 'Điều đó sẽ trở lại một lần nữa với Đấng
Messiah. Điều
đó sẽ là của chúng ta khi Đấng Messiah đến. Đó là những gì chúng ta đang tìm
kiếm!"
Phi-e-rơ, tuy nhiên, đã trải qua một cái
gì đó làm cho ông có thể nói: "để được cơ nghiệp không hư nát, không ô uế,
không suy tàn, để dành cho anh em ở trên trời". Nó ở bên ngoài trái đất
này. Đó là một nơi khác, và nếu bạn đọc qua lá thư này, bạn sẽ không phát hiện
được những giọng điệu hối tiếc nhẹ nhàng nào của Phi-e-rơ. Không có nỗi buồn về
việc này. Nó không phải là: "Chúng ta đã mất đi một cái gì đó. Ồ, không! Anh
em có "sự vui vẻ không thể nói được và đầy vinh hiển mà mừng rỡ cả thể".
Đó là những giai điệu của lá thư này. Đó là sự thu đạt được cơ nghiệp thuộc
thiên, vượt trổi, dành ở trên trời đối với tất cả những gì người Israel cũ đã
có.
Ơn Cứu Độ của hồn của chúng ta
"Là kẻ nhờ quyền năng của Đức Chúa
Trời được đức tin canh giữ đến sự cứu rỗi sẵn sàng hiển lộ trong thời kỳ sau
rốt. Về điều đó anh em rất vui mừng, dầu hiện nay hoặc cần phải ở trong sự thử
thách trăm bề mà bị buồn bã ít lâu, hầu cho sự thử nghiệm đức tin của anh em,
vốn quí báu hơn vàng hay hư mất dầu chịu thử nghiệm, để nhơn đó trở lại ngợi
khen, tôn vinh, tôn trọng khi Jêsus Christ hiện ra. Ngài là Đấng anh em không thấy mà thương yêu,
dầu bây giờ anh em không thấy Ngài, nhưng tin Ngài, lấy sự vui vẻ không thể nói
được và đầy vinh hiển mà mừng rỡ cả thể, nhận được hiệu quả của đức tin anh em, là sự
cứu rỗi linh hồn mình"(1 Phi-e-rơ 1: 5-9).
Sự kết thúc, kết quả cuối cùng, sự viên
mãn, là "sự cứu rỗi hồn của anh em". Cuối cùng đó đạt được thông qua
các thử nghiệm đa dạng, nhưng nó là lời giải thích của các thử nghiệm, định
nghĩa tại sao có các thử nghiệm, và bản chất của các cuộc thử nghiệm - "sự
cứu rỗi hồn anh em".
Những gì Phi-e-rơ đã có trong tâm
trí? Đằng sau điều này là gì? Như chúng ta đã biết, tất cả các cách thức thông
qua lá thư này, trong hầu hết các câu, có một số tham chiếu đến một cái gì đó
trong quá khứ, thời kỳ cũ, mà bây giờ đã được chiếm lấy. Đó là bối cảnh.
Nhìn vào Hêbơrơ 4:12: "Vì lời Đức
Chúa Trời là lời sống, linh động, sắc hơn mọi gươm hai lưỡi, đâm thấu đến đỗi
chia hồn, linh, .." Bạn có nhận thấy rằng câu đó bắt đầu bằng từ "vì"
không? Đó là một sự liên kết với những gì đã đi trước. Và đó là những gì?
"Vì nếu Giô-suê đã cho họ nghỉ ngơi, thì chắc sau đó không còn nói về một
ngày khác nữa. Vậy thì còn lại một sự nghỉ ngơi sa-bát cho dân Đức Chúa Trời".
Và điều đó ném trở lại, cho những gì? Đồng vắng, và sự an nghỉ đã dự định trong
miền đất. Đó là nói: "Trong nơi hoang dã toàn bộ bản chất của các sự vật
là các thử nghiệm đa dạng." Đó là sự thật? Thực sự đã có các thử nghiệm đa
dạng trong đồng vắng, những thử nghiệm này nhiều biết bao!
Chúng ta có các thử nghiệm tối thượng
của đức tin trong mỗi một lần. Nếu bạn thấy vùng hoang dã đó, bạn sẽ hiểu rằng
từ phương diện thể chất tuyệt đối nó cũng có thể là một nơi thử nghiệm đa dạng.
Tôi vượt qua nó khá nhiều lần bằng đường hàng không, và đã nhìn xuống và nói: '
bốn mươi năm trong đó'. Điều đó có thể đưa bạn vào thử nghiệm ngay cả về thể
chất, và sẽ bị thử thách trong mối quan hệ với Đức Chúa Trời trong một sa mạc khô
cằn, hoang vắng như vậy trong bốn mươi năm là một cái gì đó! Nhưng những gì đã
xảy ra? Đó là một trận chiến với hồn của họ thông qua các thử nghiệm. Bạn biết
hồn là gì!
Đó là một trận chiến với tâm trí của họ;
tâm trí của họ về Đức Chúa Trời, suy nghĩ của họ, ý tưởng của họ, lý luận của
họ, phán đoán của họ, và tất cả những gì diễn ra trong tâm trí. Đó là một trận
chiến với cảm xúc của họ, và có rất nhiều lập trường cho những cảm xúc để có
một vị trí rất lớn ở đó! Đó là một trận chiến với sự lựa chọn của họ: những gì
họ sẽ chọn. Đích thực sự là một trận chiến của hồn; liệu hồn của họ được sẽ
được cứu, có nghĩa là, được giải thoát, ra khỏi tất cả điều này, hoặc có thể
thông qua hồn của họ, họ sẽ bị đánh bại và bị mất. Và như vậy nó đã chứng minh
cho thế hệ đó- hồn của họ đã bị mất trong vùng hoang dã đó, và không được cứu.
Phi-e-rơ đề cập đến điều này khi ông nói
rằng “kết cuộc của đức tin anh em, là sự cứu rỗi hồn mình " (1:9).
Bây giờ, bạn không cần phải quay trở lại
Phi-e-rơ, và không quay lại Israel cũ, hay đến nơi hoang dã. Hãy quay lại chính
mình. Đó không phải là sự thật, bạn bè thân yêu ơi, rằng toàn bộ chiến trường
của đời sống thuộc linh là ở đây trong tâm trí của chúng ta, trong cảm xúc của chúng
ta, và trong sự lựa chọn của chúng ta hay sao? Há không phải là một trận chiến
giữa chúng ta và Đức Chúa Trời sao? " Ý tưởng Ta chẳng phải ý tưởng các ngươi,
đường lối các ngươi chẳng phải đường lối Ta" (Ê-sai 55: 8). Có một khoảng rộng
lớn giữa tư tưởng của Đức Chúa Trời và tư tưởng của chúng ta! "Vì các từng
trời cao hơn đất bao nhiêu, thì đường lối ta cao hơn đường lối các ngươi, ý
tưởng ta cao hơn ý tưởng các ngươi cũng bấy nhiêu". Có hai vương quốc,
trần thế và trên trời, và theo tự nhiên chúng ta thuộc về vương quốc thế tục.
Và tôi nói rằng ở phía bên này là trí
năng của chúng ta - và đó chỉ là một từ ngữ khác cho một trong ba khía cạnh của
hồn chúng ta: tâm trí, lĩnh vực tư tưởng, lĩnh vực lý luận, cách chúng ta đánh
giá sự vật, chúng ta giải thích mọi điều theo trí năng. Chỉ một điều đó là một
chiến trường qua tất cả các thử nghiệm. Hãy vào sự thử nghiệm, được đưa vào nó,
và xem trận chiến như thế nào, bạn được thấy cách bạn nhìn vào nó như thế nào, làm
thế nào bạn đánh giá nó, làm thế nào bạn giải thích nó! Cuối cùng bạn chỉ cần
phải vứt nó sang một bên và nói: "Nếu tôi dựa vào sự hiểu biết của riêng
tôi, tôi bị mất, vì tôi không thể. Tôi không có sự hiểu biết ở đây để dựa vào.
Tôi bị mất, nhưng hoặc là tôi bước ra với sự bất năng để hiểu cách Đức Chúa
Trời có với tôi vào lúc này, hoặc tôi tin Đức Chúa Trời. Tôi có niềm tin vào Đức
Chúa Trời mà tôi không thể hiểu được. "Điều đó có phải là dễ dàng không?
Đó có phải là một cuộc chiến không? Bạn biết điều đó nếu bạn được đưa vào thử
nghiệm đa dạng!
Đây là cùng một cảm xúc của chúng ta khi
chúng ta đang ở trong thử nghiệm. Chúng nổi lên thế nào! Những gì chúng ta cảm
nhận về nó, về những cách thức của Đức Chúa Trời và sự giao dịch với chúng ta,
và những gì chúng ta sẽ làm, làm thế nào chúng ta sẽ vận dụng quyền lực lựa
chọn và ý chí của mình nếu nó bị bỏ lại với chúng ta. Ồ, chúng ta nên từ bỏ điều
bắt đầu này, và sau đó chúng ta sẽ làm rất nhiều thứ khác chứ không phải là điều
này. Đó là tâm hồn! Và Phi-e-rơ nói ở đây: "Sự kết thúc của thử nghiệm đa
dạng là sự cứu rỗi hồn mình."
Chúng ta phải hiểu điều này, mặc dù rất
khó khăn. Nhưng tôi nói điều này từ một ít kinh nghiệm - nó không chỉ là lý
thuyết.
Hồn đã là chỗ của tất cả các rắc rối kể
từ khi Adam đầu hàng hồn mình cho quỷ Satan. Tất cả các cách thức thông qua,
trong cuộc sống con người và trong bản chất con người, hồn đã là chỗ của tất cả
các rắc rối kể từ khi bắt đầu, khi Satan đưa ra sự tấn công chủ yếu vào hồn, lý
luận, sức mạnh tư duy, và đã thu hút Adam vào tâm trí và ham muốn của mình, cảm
xúc của mình. "Điều đó tốt. Nó sẽ là tốt cho bạn". Và sau đó, tất
nhiên, hành động của ông, khi hắn đã nắm bắt hồn của Adam rồi. Adam đầu hàng
hồn của mình vào quyền lực của Satan, và hồn đã ở dưới quyền lực đó từ bao giờ
và luôn ở trong con người chưa được tái sanh. Nhưng trong các tín đồ; nhân tính
tái tạo, kỷ luật bắt đầu từ đây trong hồn. Sự chuyển đổi bắt đầu từ đây bởi các
thử nghiệm đa dạng.
Hồn chỉ là bản ngã của chúng ta. Đó là
một từ ngữ lớn! Bản ngã – tự kỷ lưu tâm... một ngàn “cái ngã” tất cả trong một
cái. Tâm trí của chúng ta, cảm xúc của chúng ta, hành động của chúng ta, tất cả
đang được chi phối, điều khiển bởi một nguyên tắc trong bản chất con người của chúng
ta, là bản ngã.
Bây giờ nhìn vào những gì Phi-e-rơ đang nói!
Điều này đại diện cho một sự chuyển đổi lớn trong trường hợp của con người này?
Chúa Giêsu nói với ông: "Một khi ngươi chuyển đổi (hoán cải)" (Luca
22:32) – thật là một sự chuyển đổi của một môn đệ đã có tất cả các lời giảng
dạy, và nhìn thấy tất cả các công việc của Chúa Giêsu, nhưng người vẫn chưa
được chuyển đổi trong ý nghĩa thực sự. Bản dịch ghi: "Một khi ngươi đã trở
lại", nhưng đó là cùng một từ ngữ. Đó là sự chuyển đổi và hoán cải to lớn
đã diễn ra trong con người này. Bây giờ ông ở phía bên kia của nó, nhưng ông
vẫn còn trong cuộc chiến và nói với các tín đồ rằng đây là bản chất, ý nghĩa
của các thử nghiệm đa dạng. Nó là gì? Mọi thử thách trong một số cách nào đó
dấy bản ngã nầy lên, thử thách nầy về chính mình, và phải mất quá lâu để chúng
ta được đến điểm mà trong thử nghiệm, dưới sự kiểm tra, chúng ta thực sự có thể
nói: "Điều đó không quan trọng với tôi”.
Nó không phải là những gì tôi cảm nhận về
nó cả, nhưng những gì Chúa theo đuổi. 'Điều đó đang phát triển trong ân sủng, khi
chúng ta sẽ thấy. "Đó không phải là những gì tôi nghĩ về điều này. Chúa có
tâm trí hoàn toàn khác đối với tôi. Nó không phải là những gì tôi sẽ làm, hoặc
muốn. Chúa theo đuổi cái gì khác trong cuộc thử nghiệm này. 'Tôi nói rằng phải
mất một thời gian dài để đạt được điều đó, nhưng, bạn sẽ thấy, đó là bản chất
của sự vật, và đó là những gì có nghĩa là sự cứu rỗi của hồn, bởi vì trong mỗi
một sự thử nghiệm đa dạng, một cách nào đó, bản ngã này chổi dậy. Đó là trận
chiến một lần nữa: "Không phải ý muốn của tôi, nhưng của Ngài. Không phải
là cách của tôi, nhưng của Ngài. Không suy nghĩ của tôi, nhưng của Ngài’. Đó là
trận chiến tất cả các thời gian trong bất kỳ thời điểm thử thách nào.
Bây giờ bạn thấy Phi-e-rơ nói rằng đây
là công việc sâu nhất, sâu sắc nhất của ơn cứu độ, sự cứu rỗi của hồn. Làm thế nào để ông nói điều đó? "Các thiên sứ cũng
ước ao xem rõ những điều đó" (câu 12). Thiên thần không phải là con người,
và họ không hiểu sự cứu rỗi hồn là gì, bởi vì họ không phải là hữu thể có hồn. Nhưng
là hữu thể thuộc linh, họ có thể phân biệt, rằng có cái gì đó ở đây mà bao trùm
tất cả giữa các hành động đầu tiên khi đầu hàng Satan và hành động cuối cùng
của sự cứu rỗi mỗi tâm hồn con người trong Đấng Christ, nhưng nó là điều bao la
mà thậm chí, “Các thiên sứ cũng ước ao xem rõ những điều đó”.
Nó là một cái gì đó vượt quá họ, vì nó quá
sâu. Công việc sâu nhất của sự cứu rỗi liên quan đến sự phục hồi này của hồn cách
hoàn toàn và dứt khoát, và ơn cứu độ này của bản chất con người, và vì bản chất
con người là chiến trường giữa trời và địa ngục. Không có nghi ngờ về điều đó.
Đó là nơi mà tất cả các trận chiến ác liệt gào thét xung quanh hồn chúng ta.
Vâng, đó là lý do tại sao Satan đã tấn
công hồn của Chúa Giê-su, và Phi-e-rơ đã đến chỗ hiểu điều gì đó về điều đó. Ô, không thể nói
lên tất cả, nhưng hãy nghe:
Một ít lâu sau đó (trong chương 5: 8) Phi-e-rơ
nói với các tín hữu: "kẻ thù nghịch anh em là ma quỉ, như sư tử rống, đi
ruồng quanh, tìm kiếm người nào nó có thể nuốt", và ông đã tuyên bố trước
đó bằng cách nói rằng: "Hãy dè giữ, hãy thức canh!" Phi-e-rơ ơi, do
đâu mà ông biết điều đó? Ông đã có được điều đó từ đâu? Hãy nghe một tiếng nói
phát ra từ xa: “Si-môn ơi, Si-môn, nầy, Sa-tan đã đòi sàng sảy ngươi như lúa mì"
(Lu ca 22: 31). Tại sao? Bởi vì hồn của Phi-e-rơ!-- "Không, tôi sẽ không
từ bỏ Ngài. Mặc dù tất cả những người khác từ bỏ Ngài, tôi sẽ không. Tôi sẽ đi
với Ngài cho đến chết. "Đây là khẳng định từ bản ngã của Phi-e-rơ, sự tự
tin của ông, sự xác quyết của ông, sự tự túc của ông. Ngay khi đối mặt với sự
bùng nổ đó của tâm hồn của con người mà Chúa Giêsu nói: "Simon, Simon, kìa
Satan đòi hỏi …ngươi" ... (theo nghĩa đen có nghĩa là: "Sa-tan đã nắm
được ngươi bằng cách yêu cầu ngươi ') ..."hầu hắn có thể sàng sãy ngươi
như lúa mì". Và như vậy Phi-e-rơ nói:
"Hãy tỉnh táo". Ông đã học
được bài học của mình! "Hãy tỉnh táo, hãy cảnh giác ... phải cẩn thận về
bản ngã tự túc nầy,về sức mạnh nầy của bản ngã, sự tự quyết đoán của bản ngã.
Hãy tỉnh táo. Đừng nắm lấy những ý tưởng tôn cao bản thân và những gì bạn có
thể làm. Hãy tỉnh táo, hãy cảnh giác! "Và ông chỉ nói – dường như ông có thể nói nhiều lời nói hơn - "Tôi đã
trải qua điều này và tôi đang nói với bạn một điều gì đó mà đã mang lại sự tàn
phá hồn tôi. Satan được phép sàng sãy tôi như lúa mì, vì bản ngã của tôi, nhưng
tôi đã vượt qua. Nhưng bạn phải cảnh giác đối với bất kỳ sức mạnh nào của bản
ngã với bất cứ loại nào, việc nó tự dấy lên, sự tự khẳng định của bản chất con
người. Điều đó xảy ra trong thời gian thử nghiệm, các thử nghiệm đa dạng".
Bây giờ tôi nói rằng các thử nghiệm giải
thích sự cứu rỗi, xác định sự cứu rỗi. Tại sao vây? Các thử nghiệm để làm gì?
Vâng, trên một mặt chúng bày tỏ toàn bộ câu hỏi này, hoặc chúng ta sẽ đứng trên
lập trường của chúng ta và nắm lấy nó theo cách riêng của chúng ta, hay chúng
ta sẽ để cho hồn chúng ta ra đi, từ chối bản thân mình và đứng vững trên
lập trường
của ý chí và tư tưởng của Chúa.
Bạn nhìn thấy bằng cách này những điều gì
khủng khiếp đã xảy ra với con người này! Thật là một điều to lớn đã được thực
hiện trong ông! Còn có nhiều để xem xét nữa, nhưng tại đây điều này là điểm chính
của chúng ta, các bạn thân thương ơi, đây là: Phi-e-rơ là Số Một trong Israel thuộc
thiên và mới mẻ. Ông là người nổi bật nhất trong số mười hai người, là nền tảng
của vương quốc, đó là những gì của Israel mới. Đó không phải là một điều tạm
thời, nhưng một điều thuộc linh, và chúng ta đang chịu thử nghiệm tất cả các
thời gian bởi bản chất thuộc linh. Ô, nếu chúng ta có thể cho phép mình đi và
chiến đấu lại tất cả các phe đối lập, chiến đấu lại trong xác thịt, sử dụng vũ
khí trần tục, chúng ta nghĩ rằng có lẽ chúng ta sẽ đi ra và đứng đầu. Ít nhất chúng
ta sẽ chết trong nỗ lực! Nhưng Chúa nói: 'Không một chút nào của nó”, và Phi-e-rơ
nói: "Bạn sẽ được người ta đối xử cách sai lầm. Phản ứng của bạn không
phải là: sai đáp trả điều sai, và xác thịt đáp trả xác thịt. Không! Hãy tiếp
nhận điều đó cách kiên nhẫn. "Đó là một cái gì đó cho bản chất con người
của chúng ta, phải vậy không? Khi chúng ta đang bị đối xử cách sai lầm triệt để,
bản chất con người của chúng ta không tiếp lấy nó cách kiên nhẫn!
Xin Chúa ban cho chúng ta sự hiểu biết.
T. Austin-Sparks
M.K. tạm dịch 8-9-2014