Thứ Năm, 23 tháng 6, 2016

ÁN TỬ HÌNH (2)


:2 Cor. 1: 8-10--Vì, thưa anh chị em, chúng tôi muốn anh chị em biết rằng hoạn nạn đã xảy ra cho chúng tôi tại Tiểu-á thật nặng nề quá sức chịu đựng, đến nỗi chúng tôi không còn chút hy vọng sống sót nào nữa. Thật vậy, chúng tôi cảm thấy mình phải mang án tử hình để không còn cậy nơi chính mình, nhưng nương cậy Đức Chúa Trời là Đấng làm cho kẻ chết sống lại.  Chính Ngài đã giải cứu chúng tôi khỏi hiểm họa chết chóc lớn như thế thì Ngài cũng sẽ giải cứu chúng tôi nữa. Chúng tôi hy vọng nơi Đức Chúa Trời rằng Ngài sẽ tiếp tục giải cứu chúng tôi, BDM
--Giáo Lí Đối Kháng Ánh Sáng-

Án tử hình mà chúng ta đang nói đây không đề cập đến sự chết vật lí; đúng hơn, nó đề cập đến thực tế, và không thể tránh khỏi công việc sự chết vận hành trong con người. Bản án này loại bỏ sự tự tin của con người và khiến anh quay qua tin cậy một mình Đức Chúa Trời. Nhưng chúng tôi có hai câu hỏi: Làm thế nào chúng ta biết mình đã nhận được ánh sáng này, và làm thế nào chúng ta biết rằng Đức Chúa Trời đã làm xong công việc này trong chúng ta? Chúng ta phải biết giáo lý là gì và ánh sáng là gì. Nếu ai đó nói với chúng ta về một cái gì đó và sau đó chúng ta tự thực hành điều đó, chúng ta đã nhận được giáo li. Nhưng khi sự mặc khải và ánh sáng chạm vào chúng ta, nó tạo ra một hiệu quả ngay lập tức. Ví dụ, nếu bác sĩ nói rằng bạn đang bị bệnh nặng,  ngay lập tức ông sẽ đưa bạn đến phòng giải phẩu. Lời Chúa là quyền năng, bởi vì khi Ngài nói: "Hãy có ánh sáng", liền có ánh sáng. Đức Chúa Trời không nói, "Hãy nên có ánh sáng", và sau đó yêu cầu chúng ta đi tìm ánh sáng hoặc tạo ra ánh sáng. Đó là một đặc tính của những điều thuộc linh. Ngay sau khi Chúa nói điều gì đó, nó được thực hiện ngay. Chúng ta không phải lo lắng về cách Đức Chúa Trời làm một công việc; Chúng ta không cần lo lắng hoặc Đức Chúa Trời đã có phán.
Thật là sai lầm khi tai nghe một cái gì đó rồi bàn tay cố gắng hành động theo nó. Ngay sau khi Phao-lô nhìn thấy ánh sáng lớn lao của Đức Chúa Trời, ông hỏi: "Lạy Chúa, Ngài muốn con  phải làm gì?" (Công 9: 6). Đức Chúa Trời đã không rao giảng cho ông, nhưng ông có thể hỏi một câu hỏi như vậy. Phần lớn các vấn đề của chúng ta nằm trong thực tế là chúng ta không biết những gì chúng ta nên làm. Không có sự cắt ngắn, và không có giáo lí nào có thể thay thế cho ánh sáng.

--Các Đặc Điểm Của Ánh sáng-
Một người anh em từ Mông Cổ đã ở tại Thượng Hải trong tám tháng. Khi anh đã sẵn sàng ra về, anh yêu cầu tôi đặt tay trên anh và sai phái anh cho công tác Chúa. Tôi đã không làm điều đó. Sau đó, anh đi đến Thiên Tân và đã viết một bức thư cho tôi nói cho tôi tất cả những gì anh đã thấy trong khi anh ở Thượng Hải. Sau khi tôi đọc lá thư, tôi rất tức giận và xé lá thư. Tôi nói thầm trong lòng, "bạn thực sự biết cái gì?" Nếu ai đó nói rằng anh đã ngã từ một tòa nhà bảy tầng và cho bạn biết chính xác những gì đang xảy ra ngay gây phút anh ngã, anh phải là người nói dối. Những người nói dối giỏi nhất sẽ nói cùng một điều vào mỗi một lần nói.
Phao- lô thuật lại câu chuyện mình gặp Chúa ba lần, và mỗi lần có vài điểm khác nhau. Điều này là do ánh sáng làm ông bối rối. Trước khi ông tiếp nhận được ánh sáng, ông đã có thể cưỡi ngựa; nhưng sau đó, ông chỉ có thể bước đi bằng cách nhờ những người khác nắm bàn tay của mình. Ông không còn có thể nói đâu là đông với tây hoặc phía bắc cách phía nam ra sao. Một đặc điểm của việc được soi sáng là trở thành không minh bạch. Mỹ đức của Abraham dựa trên sự thiếu hiểu biết của mình; ông không thể làm bất cứ điều gì, nhưng chờ đợi Đức Chúa Trời hướng dẫn. Kết quả đầu tiên của tất cả các mặc khải thuộc linh là sự xáo trộn. Điều này hoàn toàn ngược lại với cây biết điều thiện và điều ác. Cây biết điều thiện và điều ác làm cho người ta sáng tỏ. Nhưng một người bắt đầu tin tưởng Đức Chúa Trời khi anh đang ở trong một trạng thái của sự xáo trộn.
-
--Những Sự Kiện Thuộc Linh-
Các vấn đề thuộc linh không có liên quan đến giao lí; chúng liên hệ với sự thật. Sự am hiểu, lo âu, hay quan tâm về tinh thần không có chỗ trong những điều thuộc linh. Điều dáng kể là sự thật. Tất cả những vấn đề là có hay không có các sự kiện. Một người càng hỏi nhiều câu hỏi càng chứng tỏ rằng anh đang ở trong bóng tối. Khi một người có ánh sáng, anh sẽ thấy. Anh nhìn thấy bởi vì anh ở trong ánh sáng.
Tất cả các nan đề sẽ biến mất khi anh nhìn thấy. Nhưng nếu anh ta không có ánh sáng, anh sẽ hỏi đủ loại câu hỏi. Anh sẽ hỏi về màu sắc hoặc hình dạng của một đối tượng. Nhưng những câu hỏi này sẽ biến mất khi anh có ánh sáng và nhìn thấy. Sự xáo trộn thuộc linh không dẫn đến sự nghi ngờ, nhưng giáo lí dẫn đến sự chất vấn. Chúng ta cần một sự giao tiếp cơ bản với Chúa, một sự sáng chân chính, và một cú đấm triệt để từ thập tự giá. Chỉ có án tử hình sẽ dẫn đến việc từ chối bản ngã cách chân thật; chỉ sau đó chúng ta sẽ tin cậy Đức Chúa Trời, chứ không còn tin cậy bản thân mình.
W.N.