Truyền đạo 4:13, “Một người trẻ nghèo mà khôn, còn hơn một
ông vua già mà dại, chẳng còn biết nghe lời khuyên can”.
Giê rê mi 41:9, “quăng những thây mình đã giết vào trong hố, ở
kề bên Ghê-đa-lia, tức là hố vua A-sa đã đào, vì sợ Ba-ê-sa, vua Y-sơ-ra-ên”.
1 Các vua 15:9-10, “Năm thứ hai mươi, đời vua Giê-rô-bô-am là
vua Y-sơ-ra-ên, thì A-sa lên ngôi làm vua Giu-đa. Người cai trị bốn mươi mốt năm tại
Giê-ru-sa-lem. Bà nội người tên là Ma-a-ca, con gái của A-bi-sa-lôm”.
2 Sử kí 15:19, “Chẳng có giặc giã cho đến năm thứ ba mươi lăm
đời A-sa”
2 Sử kí 16:12-13,” Năm thứ ba mươi chín đời A-sa trị vì, A-sa
bị đau chân, đến đỗi nặng lắm; trong cơn bịnh người không tìm kiếm Đức
Giê-hô-va, nhưng tìm kiếm những thầy thuốc. A-sa an giấc cùng tổ phụ người,
băng hà năm thứ bốn mươi mốt đời người trị vì”.
Châm 29:25, Sợ loài người đem đến cái bẫy, Nhưng kẻ tin ở Đức
GIA-VÊ sẽ được nâng cao.
A sa con vua A bi gia, lên làm vua 41 năm trên nước Giu đa tại
Jerusalem. Tên "A-sa" ccco1 nghĩa là "sự chữa lành".A sa khởi đầu trị vì cách tốt đẹp, “làm điều ngay thẳng trước mặt Đức
Giê hô va”. Ông khuyên người Giu đa tìm cầu Chúa, và ra lệnh đập phá các hình
tượg thậm chí hình tượng riêng của bà nội ông thờ lạy và cách chức thái hậu của
bà, như quan xét Ghi đê ôn đập phá hình tượng của bố ông vậy.
Triều vua của A sa có đến hai tiên tri nâng đỡ. A sa trừ bỏ bọn
đồng tính trong xứ, nhưng không trừ bỏ những nơi cao mà dân chúng còn thờ lạy Đức
Chúa Trời, song song với sự thờ phượng tại đền thờ Jerusaalem. Nên dân chúng
phân tâm trong khi thờ lạy Chúa.
Trong suốt 41 năm làm vua, ông trọn lòng tríu mến Chúa 35 năm
và Chúa cho ông hưởng sự bình an, đắc thắng.
Nước Ê-thi-ô-bi đem 100 sư đoàn quân tấn công Giu đa, vua A
sa hết lòng tìm cầu Chúa nên được đắc thắng. Ông thưa với Chúa, “Lạy Đức
Giê-hô-va! Trừ ra Chúa chẳng có ai giúp đỡ người yếu thắng được người mạnh;Giê-hô-va
Đức Chúa Trời chúng tôi ôi! Xin hãy giúp đỡ chúng tôi, vì chúng tôi nương cậy
nơi Chúa; ấy là nhân danh Chúa mà chúng tôi đến đối địch cùng đoàn quân nầy. Đức
Giê-hô-va ôi! Ngài là Đức Chúa Trời chúng tôi; chớ để loài người thắng hơn Chúa”.
Ông khôn ngoan làm cho cuộc chiến của Ê-thi-ô-bi thành cuộc
chiến chống Chúa chớ không phải chống ông. Đó là lí do ông thành công.
Dân Giu đa cũng chiếm được một số thành phố vùng đồi núi Ép
ra im, và đưa dân các thành đó vào sự thờ lạy Đức Chúa Trời tại đền thờ. Do đó
một số khá đông dân Ép-ra-im, Ma na se và Si mê ôn di trú sang đất Giu đa mà sống
và theo Chúa, bỏ bò con vàng của bắc quốc.
A sa dắc thắng suốt 35 năm trị vì, nhưng đến năm thứ 36, vua
Ba ê sa bắc quốc xây thành Ra ma, án ngữ lối ra vào của Giu đa. Vua A sa cả sợ, nhưng không tìm cầu Chúa, lại
lấy vàng bạc của đền thờ và cung vua hối lộ vua Sy-ri để nhờ vua Sy ri phá kế
hoạch của Ba ê sa.
Tình trạng 6 năm cuối cùng của vua A sa càng ngày càng đi xuống
khi ông giam cầm tiên tri Ha na ni nói lời khiển trách của Chúa cho ông. Chúa
cho ông bị bệnh đau chân, thay vì quay về Đức Chúa Trời, ông sống lạnh lùng với
Chúa, tìm kiếm thầy thuốc loài người. Vua chết trong tình trạng mất sự thông
công thân mật với Đức Chúa Trời.
Cái hố mà vua A sa đã đào là chứng cớ vì ông quá sợ loài người,
không tin cậy Chúa khi về già, nên ông mắc bẫy sa tan, là xa lánh Chúa, lạt lẽo
với Ngài. Đáng tiếc cho một bậc chăn
chiên, đã có bề dài lịch sử theo Chúa đến 35 năm ròng rã, mà lại sa ngã vào lúc
cuối đời. Thật đáng tiếc!
-
-
A-sa tìm Chúa lúc lên ngai,
Chức vị của bà nội lột ngay,
Bắc quốc dân cư tìm đến giúp,
Đau chân quên Chúa chết oan thay.
Minh Khải 25-5-2018