Chủ Nhật, 17 tháng 6, 2018

THẦY TẾ LỄ CHÚA ẤN ĐỊNH - VÀ THẨY TỄ LỄ CHUYÊN NGHIỆP-


Xuất hành 19: 5-6, “Vậy bây giờ, nếu các con thật lòng vâng lời Ta và giữ giao ước Ta thì trong tất cả các dân tộc, các con sẽ là tài sản riêng của Ta; dù cả thế giới đều thuộc về Ta. Các con sẽ trở thành một vương quốc thầy tế lễ và một dân tộc thánh cho Ta”.
Xuất hành 32: 25-29, “Khi Môi-se thấy dân chúng buông tuồng, vì A-rôn đã để họ buông tuồng, đến nỗi thành trò cười trước mặt kẻ thù, thì ông đứng tại cổng trại quân và nói: “Ai thuộc về Đức Giê-hô-va, hãy đến với ta!” Tất cả các con trai Lê-vi đều tụ họp quanh ông”.
Dân số Ký 3:10 “Vậy, ngươi sẽ lập A-rôn và các con trai người, để làm chức tế lễ; người ngoại đến gần sẽ bị xử tử”.
1 Phi e rơ 2: 9, “Hãy để Ngài sử dụng anh em như những hòn đá sống mà xây nên ngôi nhà thuộc linh, và nhờ Đức Chúa Jêsus Christ mà làm chức tế lễ thánh, để dâng sinh tế thuộc linh, đẹp lòng Đức Chúa Trời”
Khải 2: 8,” Tuy nhiên, con được điều nầy: Ấy là con ghét những công việc của nhóm Ni-cô-la, mà Ta cũng ghét nữa.’


-
Nhà cải chánh giáo hội, ông Martin Luther có phát biểu cách sai lầm rằng, “nếu không được Chúa kêu gọi, chúng ta nên tránh chức mục vụ như tránh lửa địa ngục”.
Ngày nay các hội thánh trong các hệ phái vẫn còn tôn kính chức vụ linh mục, mục sư, cho đó là chức vụ thiên triệu, độc quyền, của một số người mà thôi. Họ còn dùng chữ rev. (reverend; người tôn kính) đặt trước tên vị thầy tế lễ nào đó, thí dụ rev. Nguyễn văn A. 
Dân Chúa tại Việt nam vẫn đinh ninh cho rằng chỉ có hàng giáo phẩm, mới là thầy tế lễ như thời Cựu ước. Theo họ hàng chức sắc nầy chỉ có giới hạn, một thiểu số mà thôi.
Người ta viện dẫn việc vua Sau-lơ dâng của lễ đã bị Chúa phạt mất nước, vì vua nằm ngoài hàng chức sắc. Vua Ô-xia cố ý dâng hương tại bàn thờ vàng đã bị bịnh phong đến chết. Hai trường hợp đó làm hậu thuẫn cho lập luận địa vị tôn thánh, bất khả xâm phạm của hàng giáo phẩm hội thánh.
Thực ra những hệ quả trên đây chỉ xảy ra cho dân Israel sau khi họ từ bỏ chức tế lễ phô thông mà Đức Chúa Trời ấn định cho toàn dân lúc đầu. 
Tại núi Si-nai, sau khi ra khỏi Ai-cập Chúa lên kế hoạch cho toàn dân Israel là một vương quốc thầy tế lễ- Mọi người đều là thầy tế lễ trực tiếp hầu việc Ngài, không cần ai làm trung gian.
Nhưng ngay sau khi toàn dân Israel thờ lạy bò con vàng, Chúa chỉ kêu gọi những người nào dám từ bỏ cha mẹ thờ hình tượng mới làm thầy tế lễ mà thôi. Những người ngoài xâm nhập vào đền thánh sẽ bị giết chết. Chúa phải tạm cho phép lập một giai cấp trung gian, lập những thầy tế lễ chuyên nghiệp hầu việc Ngài thay thế cho toàn dân Israel. Đó là phương pháp chữa cháy, ý chỉ cho phép tạm thời, không phải nguyên chỉ đời đời của Đức Chúa Trời. Chi phái Lê vị được phép đến gần hầu việc Chúa, và chức tế lễ chỉ thuộc về nhà A-rôn.
Đầu thời Tân ước Chúa lập chức tế lễ phổ thông cho toàn bộ hội thánh một lần nữa. Sứ đồ Phi e rơ nói, “anh em như những hòn đá sống mà xây nên ngôi nhà thuộc linh, và nhờ Đức Chúa Jêsus Christ mà làm chức tế lễ thánh, để dâng sinh tế thuộc linh, đẹp lòng Đức Chúa Trời”.
Sau khi sê sa Constantine công nhận hội thánh là quốc giáo, vì có quá nhiều người vô tín tràn vào hội thánh, nên dần dần người ta biệt riêng, tôn kính những người hầu việc Chúa, và sau 1000 năm thời Trung cổ đảng Ni cô la được hình thành một cách hẳn hoi. Bên Công giáo có hàng tăng lữ còn các giáo hội Tin lành có hàng giáo phẩm, hàng mục sư. v..v..Hội thánh vin vào chức tế lễ của nhà A rôn trong Cựu ước để bênh vực cho chức vụ độc tôn ăn trên ngồi trước của mình ngày nay.
Ngày nay chúng ta chỉ thấy hàng ngũ phẩm trật giáo hội chuyên nguyện, giảng đạo thuê mướn, giảng đạo vì có bằng cấp của giáo hội.
Người ta không còn biết kế hoạch ban đầu của Chúa trong cả thời Cựu ước và Tân ước là chức tế lễ phổ thông dành cho mọi tín đồ. 
Mọi tín đồ đều là tôi tới của Chúa, kẻ năm, hai hay một ta lâng- Không có hạng loại nào khác, vì mọi người được cứu rỗi đều là tôi tớ của Chúa cả.
Mong các bạn thấy được nguyên chỉ của Chúa lúc ban đầu; mọi người đều là thầy tế lễ --mà xa lánh hàng giáo phẩm chuyên nghiệp vậy.