Samuel |
1 Samuel 1.
Tình trạng của mọi việc hôm nay rất tương tự những việc hiện hữu vào phần đầu cuốn sách đầu tiên của Samuel. Ba điều đặc biệt dường như nổi bật như tính năng của những ngày đó.
Việc đầu tiên là một hình thức chủ nghĩa trong những gì thuộc về Đức Chúa Trời qua việc theo đuổi trong năng lực của xác thịt; kết quả là sự hỗn tạp, ngoại tình thuộc linh, suy nhược và không hiệu quả thuộc linh.
Một tính năng khác là thiếu vắng sự mặc khải và nhận thức thuộc linh - "Đã không có tầm nhìn mở". "Linh của sự khôn ngoan và mặc khải" đã không hoạt động giữa các thầy tế lễ và dân chúng. Lượng thông minh và am hiểu thuộc linh quá ít.
Điều thứ ba là mối đe dọa liên tục của dân Phi-li-tin, mà cuối cùng xuất phát sự việc vinh quang lìa bỏ Israel và sự vắng mặt chứng cớ của Đấng Tối thượng giữa dân của Đức Chúa trời. Chúng ta nhớ rằng dân Phi-li-tin luôn luôn đại diện cho sự xâm nhập của người tự nhiên ('không chịu cắt bì, Col. 2:11,12) vào những thứ của Đức Linh, đó là một tính năng rất có ý nghĩa.
Chúng tôi để lại điều đó với những người có đôi mắt để xem, để đánh giá liệu có bất kỳ sự giống nhau nào giữa thời đó và bây giờ không. Những gì chúng ta đặt trên trái tim của mình là phải lưu ý phương pháp mà Chúa phản ứng với tình huống này.
Sau đó, hai điều xuất hiện ngay lập tức, trước hết, Chúa không hài lòng có điều đó, tuy nhiên Ngài không từ bỏ tình hình. Thay vào đó, Ngài bắt đầu theo cách bí mật để bảo đảm công cụ khôi phục. Điều thứ hai, là phải có một cơn đau đẻ rất sâu xa và đặc biệt để sản sinh dụng cụ đó. Samuel đại diện một công cụ như vậy, và Hannah đại diện cho cơn đau đẻ sản xuất dụng cụ đó.
Điều rõ ràng trong chương đầu tiên này là điều này sẽ không xảy ra trong quá trình tự nhiên của sự vật. Cách thông thường sẽ không sản xuất đuợc. Thật vậy, có tuyên bố rằng đã có một hành động cố ý của Đức Chúa Trời đi ngược với tiến trình đó (câu 6). Tình trạng của Hannah là việc Chúa làm. Trong các lãnh vực khác và cho mục đích ít quan trọng hơn - hoặc chúng ta sẽ nói, cho các mục đích thông thường,-- phương pháp thông thường có thể được theo sau. Samuel không phải là một suy nghĩ về sau nầy. Ông đã được biết truớc và ấn định trước, mà theo phương diện con người, ông là một điều không thể. Tại sao Chúa đã hành động trong vấn đề này? Làm thế nào bạn liên quan và hòa giải hai điều nầy, rằng Samuel đã được quyết định, song le con người không thể thực hiện, bởi hành động của Đức Chúa Trời? Phần đầu của câu trả lời là, việc đưa công cụ này hình thành, là do một sự tương giao trong cơn đau đẻ thần thượng liên quan đến chứng cớ.
Hannah đã đi qua cơn hấp hối dằn dặt của hồn mình cách không bình thường và không phổ biến trong vấn đề này. Cô là đại diện ở đây cho sự "cay đắng của hồn", và cô "tuôn tràn nước mắt" (câu 10). Nó không chỉ đơn giản là một lợi ích cá nhân hoặc cứu cách ích kỷ trước mắt. Sau đó, khi Samuel đã được ban cho, cô đặt anh ta cho Chúa để Ngài tuỳ ý sử dụng, ngay khi cô có thể làm được. Liên quan đến Isaac, có chép rằng "khi đứa trẻ được cai sữa", (Sáng. 21:8, Anh văn); nhưng trong trường hợp của Samuel, có chép về Hannah "cô (chủ động) cai sữa anh ta", như thể cô đã không để mọi thứ cứ trôi đi, nhưng mang lại cho Chúa một sự biệt riêng con mình ngay, càng sớm càng tốt. Cô đã quan tâm đến lợi ích của Chúa trong một cách đặc biệt háo hức. Điều này rất ấn tượng khi chúng ta xem xét giá trị của đứa trẻ này, vì nó là con thân mật đặc biệt đối với chính cô.
Chúng ta hãy nhận lấy sức mạnh đầy đủ của lẽ thật ở đây. Một điều để phục vụ Chúa cách đặc biệt quan trọng thì không được sinh ra cách dễ dàng, và không đưa vào sự hầu việc mà không có một số khổ đau và cơn vật vã bất thường . Có nhiều cay đắng của hồn phải được trải qua, và nhiều nước mắt đổ ra.
Trong một thời gian, một thời gian kéo dài, có vẻ sẽ không có gì cả. Sự đau lòng và nỗi buồn dường như vẫn còn tồn tại lâu dài trong tình trạng vô sinh. Tuy nhiên có thể không có sự chấp nhận theo cách triết học, hay đầu hàng số mệnh. Chúa là nhân tố và có một "hy vọng khi không còn chỗ hy vọng", một cái nhìn tiếc nuối về phía "Đức Chúa Trời, Đấng làm người chết được sống động, và gọi những điều không có thành thực hữu" (Rô. 4:17).
Không một trong những khía cạnh đau khổ nào do sự trêu chọc của Peninnah là ít đau đớn (câu 6). Lúc bấy giờ Peninnah ở cùng một gia đình và đồng làm vợ của Ên-Ca-Na chung với Hannah. Cô không phải là một người lạ hoặc người nước ngoài. Chính vì vậy, mà cô "khiêu khích để chọc tức bà”. Peninnah có rất nhiều con cái, không ai trong số này (được chỉ định cách thần thượng) là điều không thể của con người. Những điều đó, ít hay nhiều đều đơn giản và dễ dàng với Peninah.
Vì vậy, khi Chúa quyết định bảo đảm cho chính mình chiếc bình vì mục đích đặc biệt đó, và cắt đứt tất cả các hoạt động, các công trình, và nghề nghiệp, trong khi trong cùng một gia đình của đức tin và trong một số mối quan hệ với Ngài, chủ yếu là do năng lượng của thiên nhiên và tiện nghi của con người. Khi nào và nơi nào không có những phần đệm và công việc thông thường, những vấn đề và kết quả, các chứng cứ và chứng minh, sau đó có chỉ trích, trêu chọc, chỉ ngón tay, và sự cầm quyền tai hại. Các tác động của tối thượng quyền thần thượng bị làm cho lệch lạc, có nghĩa là đi ngược lại tư tưởng của Đức Chúa Trời.
Vì vậy, một hệ thống các sự vật chế nhạo và chọc tức cơ cấu bên kia. Vâng, luôn luôn có như vậy. Bao giờ cũng sẽ như vậy. Nhưng hãy chờ đợi! Samuel đã đến, và một Samuel có ý nghĩa với Đức Chúa Trời, hơn tất cả con cái của Peninnah đặt chung lại với nhau. Tuy nhiên, không phải là vấn đề so sánh các giá trị. Samuel đã đến cho thì giờ có nhu cầu đặc biệt. Những đau khổ kết nối với việc ông buớc vào đời quá sâu sắc, làm cho việc đó trở nên long trọng vượt ra ngoài sự nghi ngờ về niềm tự hào hoặc so sánh. Tất cả các câu hỏi về sự tự thực hiện, biện minh, hay sự hài lòng đều đã được thử nghiệm trong lửa, và sản phẩm tinh chế là vinh quang của Đức Chúa Trời.
Samuel đã đến, và, trong mục đích đó, ông đã phục vụ. Đau khổ và nỗi buồn đã làm cho nó có giá trị, và sự khôn ngoan huyền bí của Đức Chúa Trời được thành lập. Đức Chúa Trời đuợc biện chính và ông được sử dụng cách hài lòng. Chúng ta có thể tạm ngưng ở đó.
Khi Chúa muốn một cái gì đó cho một giờ có nhu cầu đặc biệt, các phương pháp phải được thực hiện cách khác bình thường. Đối với những người quan tâm, Ngài nói: "Những người khác thì có thể, bạn không có thể ".
Sâu hơn và sâu hơn nữa, chúng ta đang bước vào một giờ như vậy của thời kỳ này. Điều tổng quát không đáp ứng được tình hình. Chúa phải đem đến một cái gì đó mà sẽ “đến vương quốc cho một thời gian như thế này ".
Ai sẽ trả giá đây?