Thứ Bảy, 28 tháng 1, 2012

Nhìn thấy Đức Chúa Trời không thấy được


Tôi vừa trở về từ Orlando, Florida, là một trong những chuyến đi ưa thích của tôi trong năm qua, tôi tham gia vào trường Đại học dạy môn lãnh đạo cho sinh viên. Tôi đã giảng một loạt bài về các vấn đề thế giới quan cũng như trả lời các câu hỏi cho sinh viên, và một trong những câu hỏi được đặt ra là "Nếu bạn không thể nhìn thấy Đức Chúa Trời, làm thế nào bạn có thể thực sự biết Đức Chúa Trời hiện hữu?



Điều không phổ biến cho những người hoài nghi giả sử là:  cơ đốc nhân chúng ta không hợp lý để tin vào một Đức Chúa Trời mà chúng ta chỉ đơn giản không thể nhìn thấy. Trong thực tế, thật là bất hợp lý cho những người hoài nghi giả định rằng những gì không thể được nhìn thấy thì không hiện hữu! Thực tế, một cái gì đó mà không thể được nhìn thấy không giả định trước điều đó không tồn tại. Chúng ta biết các lỗ đen trong vũ trụ, các điện tử, định luật của logic, và luật hấp dẫn, tất cả đều tồn tại mặc dù thực tế chúng ta không thể nhìn thấy chúng! Thật vậy, ngay cả một một ngọn gió thổi đủ để xô ngã một nhà kinh nghiệm luận đang nắm giữ định luật về lực hấp dẫn, nếu anh ta đang đứng bất cẩn trên đỉnh tháp Eiffel.


Không chỉ vậy, nhưng như vua David t
uôn ra, "Các tầng trời tuyên bố vinh quang của Đức Chúa Trời, bầu trời công bố công việc của bàn tay Ngài" (Thi Thiên 19: 1). Hoặc trong những lời của sứ đồ Phaolô, "những gì về Đức Chúa Trời mà mắt trần không thấy được, tức là quyền năng đời đời và thần tính của Ngài, thì ngay từ buổi sáng thế người ta đã nhận thức rõ ràng khi quan sát các tạo vật của Ngài, cho nên họ không thể bào chữa được”(Rô-ma 1:20). Nếu bạn muốn diễn tả một cách khác, trật tự và sự phức tạp của vũ trụ vật lý, có thể nhìn thấy, làm chứng cách hùng hồn sự tồn tại của một nguyên nhân đầu tiên mà nguyên nhân đó không được ai gây ra.


Một điểm cuối cùng,
Đức Chúa Trời có thể được nhìn thấy thông qua thân vị và công việc của  Giêsu Christ. Sứ đồ Phao-lô giải thích rằng "trong Christ tất cả sự viên mãn của Thần cách (Deity) sống dưới hình thức của thân thể" (Cô-lô-se 2:9). Thật vậy, đó là sự nhục hóa của Giêsu Christ, là hành động tối cao của Đức Chúa Trời tự mặc khải. Thông qua chức vụ của  Thánh Linh, chúng ta trải nghiệm quyền năng và sự hiện diện của Đức Chúa Trời trong một cách mà về cơ bản thực tế hơn thậm chí nhận thức của chúng ta về thế giới vật chất mà chúng ta sống. Bây giờ chúng ta chỉ thấy một sự phản ánh nghèo nàn, giống như xem trong một tấm gương, nhưng sau đây, một ngày kia ở trên trời, chúng ta sẽ nhìn thấy mặt đối mặt. Bây giờ chúng ta biết một phần, sau đó chúng ta sẽ biết đầy đủ giống như chúng ta cũng hoàn toàn được biết đến vậy(1 Cô-rinh-tô 13:12).

Hank Hanegraaff