Mác 9:43-49, ““Nếu tay ngươi gây cho ngươi vấp ngã, hãy chặt nó đi; vì lấy làm tốt cho ngươi thà cụt tay mà vào sự sống còn hơn là đủ hai tay mà sa xuống địa ngục, trong lửa chẳng ai tắt được, là nơi sâu bọ chẳng hề chết, lửa chẳng hề tắt. Lại nếu chân ngươi gây cho ngươi vấp ngã, hãy chặt nó đi; vì lấy làm tốt cho ngươi thà què mà vào sự sống còn hơn là đủ hai chân mà bị quăng vào địa ngục, là nơi sâu bọ chẳng hề chết, lửa chẳng hề tắt. Còn nếu mắt ngươi gây cho ngươi vấp ngã, hãy móc nó đi; vì lấy làm tốt cho ngươi thà một mắt mà vào nước Đức Chúa Trời còn hơn là đủ hai mắt mà bị quăng vào địa ngục, là nơi sâu bọ chẳng hề chết, lửa chẳng hề tắt. Vì mỗi người sẽ bị muối bằng lửa”.
Chúa nói rằng chúng ta có thể bị tay, chân hay mắt mình làm mình vấp ngã. Nếu chúng ta bị một chi thể nào của thân thể mình làm mình vấp ngã thì đó là điều rất nghiêm trọng. Nếu chúng ta bị vấp ngã như vậy thì chúng ta có thể bị quăng vào Ghê-hen-na (lửa địa ngục). Đó là lửa chẳng hề tắt.
Nhiều Cơ Đốc nhân có thể vô cùng ngạc nhiên khi nghe một tín đồ nào đó có thể bị quăng vào lửa không hề tắt. Họ thắc mắc làm thế nào một người đã được cứu lại còn có thể bị hình phạt bằng lửa. Về điều nầy, chúng ta cần xem xét lời Chúa Jesus. Ngài là Đấng đã phán rằng nếu chúng ta bị một chi thể của thân thể mình làm cho vấp ngã thì chúng ta có thể bị quăng vào lửa chẳng hề tắt.
Trong câu 41, Chúa nói về phần thưởng- “Vậy, hễ ai cho các ngươi uống một chén nước vì các ngươi thuộc về Đấng Christ, quả thật, Ta nói cùng các ngươi, kẻ ấy hẳn chẳng mất phần thưởng mình đâu”,-- còn trong các câu 42-48, Ngài nói về sự hình phạt. Cả phần thưởng lẫn hình phạt đều ở trong thời đại sắp đến, tức trong thời đại vương quốc. Trong thời đại săp đến, người nào cho một môn đồ uống một chén nước lạnh, vì môn đồ ấy thuộc về Đấng Christ, thì sẽ được ban thưởng. Cũng vậy, hình phạt được nói trong những câu nầy cũng sẽ ở trong thời đại sắp đến.
Trong câu 43, Chúa nói về việc bước vào sự sống. Một phương diện của hình phạt trong thời đại sắp đến là sẽ mất sự vui hưởng sự sống đời đời. Như chúng ta đã thấy, ở đây không phải là sự việc nhận lãnh sự sống đời đời, trái lại là sự việc bước vào sự sống đời đời. Chúng ta đã nhận lãnh sự sống đời đời khi được tái sinh. Nhưng bước vào sự sống đời đời là sự việc của thời đại sau, khi vương quốc Đức Chúa Trời được hiển lộ. Việc chúng ta có bước vào vui hưởng sự sống đời đời trong thời đại sau hay không vẫn còn tùy theo cách sống của chúng at hôm nay. Chúng ta có thể bị tư dục của tay, tư dục của chân hoặc tư dục của mắt ngăn trở. Tư dục trong các chi thể của chúng ta có thể làm cho chúng ta hụt mất việc vui hưởng sự sống đời đời trong thời đại vương quốc sắp đến. Thay vì bước vào lĩnh vực vui hưởng nầy, chúng ta có thể bị trừng phạt bằng lửa.
Khi một số người nghe rằng tín đồ có thể chịu khổ trong thời đại sắp đến, họ có thể nói: “ điều nầy thật nghiêm trọng! Làm thể nào những người đã được cứu chuộc có thể chịu hình phạt như thế? Sự cứu chuộc của Đấng Christ không trọn vẹn và đầy đủ sao? Vâng, sự cứu chuộc của Đấng Christ chắc chắn là trọn vẹn và đầy đủ. Tuy nhiên, sự thật là những người được cứu chuộc thường được Đức Chúa Trời sửa trị trong thời đại nầy. Theo 1 Phiero 1:7 và 4:12, 17, tín đồ có thể được luyện lọc qua thử thách như lửa. Chẳng hạn như 1 Phiero 1:7; 4:12, “Hỡi kẻ yêu dấu, về cơn lửa thử thách đến giữa anh em để thử nghiệm anh em, thì chớ lấy làm lạ như một việc khác thường xảy đến cho anh em đó”. Từ ngữ Hi lạp dịch là “lửa thử thách” là purosei. Từ ngữ nầy có nghĩa là sự đốt cháy của lò luyện kim để luyện vàng bạc (Châm 27:21; Thi 66: 10). Phiero xem sự bắt bớ mà các tín đồ chịu là lò luyện kim được Đức Chúa Trời sử dụng để tinh luyện đời sống họ. Đấy là cách Đức Chúa Trời xử lý tin đồ trong sự phán xét thuộc về sự tể trị mang tính quản trị của Ngài, bắt đầu từ chính ngôi nhà của Ngài (1 Phi 4:17-19).
Nhiều giáo sư Kinh thánh nhận biết rằng dân được chuộc của Đức Chúa Trời có thể chịu sự sửa trị của Đức Chúa Trời trong thời đại nầy. Vì những người được chuộc nầy có thể chịu sự sửa phạt của Đức Chúa Trời trong thời đại nầy thì tại sao chúng ta lại nói rằng họ không thể chịu sự sửa trị của Ngài trong thời đại sắp đến.? Ai có lập trường để nói rằng tín đồ nầy không thể chịu sự sửa trị của Đức Chúa Trời trong thời đại sắp đến? Kinh thánh không nói cho chúng ta một điều như vậy. Ngược lại, Kinh thánh bày tỏ rằng Đức Chúa Trời biết cách thi hành sự sửa trị của Ngài cả trong thời đại nầy lẫn trong thời đại sắp đến, chẳng hạn, người cha có thể cân nhắc xem cách nào là tốt nhất để kỷ luật con mình. Người cha có thể chọn cách thi hành kỷ luật ngay lập tức, hay có thể chờ đợi một thời gian. Người cha sẽ cân nhắc lúc nào tốt nhất để kỷ luật người con. Tương tự như vậy, Đức Chúa Trời biết lúc nào là tốt nhất để kỷ luật con cái Ngài, và Ngài cũng biết phương cách nào là tốt nhất.
Tân ước chỉ ra rằng các tín đồ đích thực là những người đã được Đấng Christ cứu chuộc hoàn toàn, vẫn có thể chịu kỷ luật của Đức Chúa Trời, sự sửa phạt của Đức Chúa Trời. Sự kiện Đức Chúa Trời có thể sửa phạt tín đồ không có nghĩa là sự cứu cuộc của Đấng Christ không trọn vẹn hoặc không đầy đủ. Cho dù sự cứu chuộc của Đấng Christ là hoàn toàn trọn vẹn và đầy đủ thì chúng ta vẫn cần nhận lấy Đấng Christ và cần được Ngài thay thế. Chúng ta vẫn cần cầu nguyện để chúng ta có thể nói cách thực tiễn, “không còn tôi nữa mà là Đấng Christ”. Nếu không tiếp nhận Đấng Christ theo cách nầy, chúng ta có thể bị tư dục trong tay, chân và mắt làm cho vấp ngã. Khi ấy thay vì vui hưởng sự sống đời đời trong thời đại vương quốc sắp đến, chúng ta sẽ bị Đức Chúa Trời phạt.
Bước Vào Vương Quốc Sắp Đến
Trong thời đại sắp đến chúng ta sẽ vui hưởng sự sống đời đời hay bị hình phạt đều tùy thuộc vào cách sống của chúng ta ngày nay. Chúng ta cần có một đời sống cầu nguyện và liên tục kêu cầu danh Chúa và thưa với Ngài rằng, “không còn là con nữa mà là Ngài. Con tiếp nhận Ngài là sự sống thay thế cho con. Xin thay thế con qua sự chết và sống lại của Ngài. Con nhận thức con đã bị kết liễu trên thập giá Ngài và con biết con đã sống lại trong Ngài. Ngài đang sống trong con. Bây giờ con có thể nói, không còn con sống nữa, mà là Ngài. Ngài là Đấng đang sống trong con.”
Nếu đây là kinh nghiệm của anh em, thì anh em sẽ đắc thắng tư dục ở tay, chân và mắt của mình. Anh em sẽ là người nhận lấy Đấng Christ làm sự thay thế trong chính mình, vui hưởng Ngài là mọi sự trong đời sống hằng ngày, và sống bày tỏ Ngài ra cách thực tiễn. Kết quả là không điều gì làm anh em vấp ngã, và anh em cũng không làm người khác vấp phạm. Vì anh em được đổ đầy và dầm thấm Đấng Christ, nên không phần nào của bản thể anh em làm anh em vấp ngã. Thay vì bị làm cho vấp ngã, anh em có thể ngợi khen Chúa và nói, “ha-lê-lu-gia, không là tôi nữa mà là Đấng Christ. Halelugia vì Đấng Christ. Halelugia vì sự chết và phục sinh của Ngài”. Sự vui hưởng như vậy ngày nay sẽ đem anh em vào sự vui hưởng sự sống đời đời trong thời đại vương quốc sắp đến. Đó là bước vào vương quốc sắp đến và được giữ khỏi sự hình phạt mang tính thời kỳ của Đức Chúa Trời trong thời đại vương quốc, một hình phạt tạm thời xảy ra trong một giai đoạn nào đó.
Trong câu 49, Chúa phán “vì mỗi ngườii phải bị muối bằng lửa”. Điều nầy có nghĩa lửa sẽ thực hiện chức năng như muối và chúng ta sẽ bị muối bằng lửa. Muối nầy tiêu diệt vi khuẩn tư dục trong chúng ta. Mặc dầu đã được cứu và là con của Đức Chúa Trời rồi, nhưng chúng ta vẩn còn nhiều vi khuẩn bên trong. Vì vậy chúng ta cần được “muối” bằng “lửa”, để sát trùng và thanh tẩy chúng ta. Đây không chỉ là hình phạt mà còn là sự bảo toàn. Mối lửa nầy sẽ bảo toàn chúng ta khỏi bị hư hoại đến đời đời.
Nếu thấy những gì được bày tỏ trong những câu Kinh thánh nầy, chúng ta nên cầu nguyện “Chúa ơi, nguyện không phải là con sống nữa mà là Ngài.Trong tất cả mọi sự, nguyện không phải là con mà là Ngài. Chúa ơi, con đã bị đóng đinh với Ngài, và bây giờ Ngài đang sống trong con”.
Qua thập giá của Chúa Jesus, chúng ta đã bị chấm dứt, và trong sự phục sinh, Đấng Christ đã được đem vào trong chúng ta. Bây giờ chúng ta nên vui hưởng Đấng Christ và sống bày tỏ Ngài ra. Hằng ngày chúng ta nên sống một đời sống trong sự chết và phục sinh của Ngài. Khi ấy, thật sự sẽ “không còn là tôi nữa mà là Đấng Christ”. Nếu sống một đời sống như vậy, chúng ta sẽ không làm cho người khác vấp ngã, và chúng ta sẽ không bị bất cứ tư dục nào trong mình làm cho vấp ngã. Khi ấy chúng ta sẽ vui hưởng Đấng Christ trong thời đại nầy và trong thời đại sắp đến. Chúng ta sẽ bước vào vui hưởng sự sống đời đời đầy đủ hơn, vui hưởng vương quốc hầu đến, và không bị hình phạt---muối bằng lửa của Ghê-hen-na (lửa không hề tắt).