Danh từ “ngai” theo tiếng Hebrew là kisse, có nghĩa a throne
(as canopied): -seat, stool, throne- là chổ ngồi. Chữ Hebrew “kisse” nầy xuất
hiện khoảng 132 lần trong Cựu Ước và chữ
Hi lạp ”thronos“, xuất hiện 61 lần trong Tân ước.
Ngai vàng của Đức Chúa Trời là một tiền đề cố hữu, vì chính
Ngài là Đấng Tạo Hóa tự hữu, hằng hữu, nên ngai vàng của Ngài cũng dính liền
trong Thân vị của Ngài. Vạn vật không cần
phong vương hay tôn Ngài lên ngai, vì Ngài là Sở Hữu Chủ. Ngài là Đấng hằng hữu
tự ngồi trên ngai vàng tối thượng từ trước khi có các thiên sứ và vạn vật.
Nhưng nhân tánh của Chúa Jesus thì được Đức Chúa Trời ban thưởng
cho quyền Chủ tể và lập lên ngai của Đức Chúa Trời khi Jesus từ kẻ chết sống lại.
Công vụ 2:36 chép, “Jêsus nầy mà các ông đã đóng đinh trên thập tự giá, thì Đức
Chúa Trời đã lập lên làm Chúa và Christ”. Chính Chúa Jesus xác nhận, “như Ta đã
đắc thắng và ngồi với Cha Ta trên ngai của Ngài” (Khải 3:21).
Đức Chúa Trời trong Đấng Christ phục sinh, ngự trên một ngai
vàng vũ trụ, và Cha giao hết mọi sự cho Ngài.
Chúng ta không phải tôn Chúa lên ngai Ngài, chúng ta chỉ cần
chấp nhận ngai Ngài, và tôn Ngài lên ngai cõi lòng chúng ta mà thôi. 1 Phi-e-rơ
3:15 khuyên chúng ta, “nhưng hãy biệt riêng Đấng Christ là thánh để làm Chúa
trong lòng anh em”. Bạn không cần lo bảo vệ ngai vàng của Chúa hay tôn Ngài lên
ngai. Bạn cần qui hàng Ngài và tôn Ngài cầm quyền cai trị đời sống bạn là được.
Xuất 17: 16 bày tỏ, “Bởi vì A-ma-léc có giơ tay lên nghịch
cùng ngôi Đức Giê-hô-va”. A-ma-léc đại điện Satan. Esai 14 năm lần nói Satan tỏ
ý thèm thuồng ngai vàng của Đức Chúa Trời.
1.
Ngai Chăm Sóc Việc Lập quốc Của Dân Israel:
Xuất hành 24: 9-11, “Đoạn, Môi-se và A-rôn, Na-đáp và A-bi-hu
cùng bảy mươi trưởng lão Y-sơ-ra-ên đều lên núi, ngó thấy Đức Chúa Trời của
Y-sơ-ra-ên; dưới chân Ngài có một vật giống bích ngọc trong ngần, khác nào như
sắc trời thanh quang. Ngài chẳng tra tay vào những người tôn trọng trong vòng
dân Y-sơ-ra-ên; nhưng họ ngó thấy Đức Chúa Trời, thì ăn và uống”.
Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên ở đây là Chúa Jesus, cho dù nhân
tánh Ngài mới lên ngai trước đây khoảng 2000 năm, và sau Môi-se gần 1500 năm.
Khi Israel khởi sự thành một quốc gia thì Chúa cho Môi-se và các trưởng lão
Israel thấy rằng, Chúa đã ngồi trên ngai cai trị đất nước họ tự bao giờ rồi.
Israel là vương quốc theo chế độ thần quyền. Thể chế nầy vận hành khoảng 450
năm, cho đến ngày họ bướng bỉnh chọn lập một vua cai trị họ. Chúa có nói cùng
tiên tri Samuel “Hãy nghe theo mọi lời
dân chúng nói cùng ngươi; ấy chẳng phải chúng nó từ chối ngươi đâu, bèn là từ
chối Ta đó, hầu cho Ta chẳng cai trị chúng nó nữa”.
Dù bị khước từ, chống nghịch, nhưng ngai vàng của Chúa vẫn tể
trị trên dân Israel nói chung và dân Ngài nói riêng, dù họ ở Việt nam chẳng hạn.
2.
Ngai Cai Quản trên dân thánh
1 Vua 22:19-20, “Mi-chê lại tiếp: Vậy, hãy nghe lời của Đức
Giê-hô-va: Tôi thấy Đức Giê-hô-va ngự trên ngôi Ngài và cả cơ-binh trên trời đứng
chầu Ngài bên hữu và bên tả. Đức Giê-hô-va phán hỏi: Ai sẽ đi dẫn dụ A-háp, để
người đi lên Ra-Mốt trong Ga-la-át, và ngã chết tại đó? Người trả lời cách nầy,
kẻ trả lời cách khác….”.
A-háp là vua Bắc quốc Israel. Có nhiều chỗ Kinh thánh chép
Chúa từ bỏ Bắc quốc. Nhưng tôi rất ngạc nhiên khi đọc các chương 17, 18, 19, 20
của 1 Vua nầy, chúng ta thấy Chúa chăm sóc, bênh vực A-háp và nước của ông.
Tiên tri Ê-li được Chúa bổ nhiệm để cầu nguyện và chăm lo cho sự an lạc nước của
A-háp. Tiên tri Mi-chê bày tỏ rằng ông thấy khải tượng là Chúa mở cuộc hội thảo
về cái chết của vua A-háp, một vua có thể nói là gian ác. Tất cả các điều nầy tỏ
rõ ngai vàng của Chúa vẫn cai trị, vẫn quan phòng trên dân Ngài, cho dù nhà
lãnh đạo có gian ác đến thế nào. Hội thánh dân Chúa ngày nay cũng hưởng được chế
độ chăm sóc đó của Chúa.
3.
Ngai Cai quản Satan vì Thánh đồ;
Tác giả sách Gióp ghi lại hai cuộc hội nghị của Chúa tại bầu
khí quyển. Satan là khách không được mời. Hắn đã bị đuổi khỏi thiên đàng, nhưng
hắn được phép đến cuộc họp ở đây để tố cáo con dân của Chúa. Đấng chủ trì hai
cuộc hội nghị nầy là Chúa Jesus. Chủ đề hai kỳ hội thảo là Gióp.
Kinh thánh chép, “Vả, một ngày kia các con trai của Đức Chúa
Trời đến ra mắt Đức Giê-hô-va, và Sa-tan cũng đến trong vòng chúng. Đức
Giê-hô-va phán hỏi Sa-tan rằng: Ngươi ở đâu đến? Sa-tan thưa với Đức Giê-hô-va
rằng: Tôi trải qua đây đó trên đất và dạo chơi tại nơi nó. Đức Giê-hô-va lại hỏi
Sa-tan rằng: Ngươi có nhìn thấy Gióp, tôi tớ của ta chăng; nơi thế gian chẳng
có người nào giống như nó, vốn trọn vẹn và ngay thẳng, kính sợ Đức Chúa Trời,
và lánh khỏi điều ác? Sa-tan thưa với Đức Giê-hô-va rằng: Gióp há kính sợ Đức
Chúa Trời luống công sao? Chúa há chẳng dựng hàng rào binh vực ở bốn phía người,
nhà người, và mọi vật thuộc về người sao? Chúa đã ban phước cho công việc của
tay người, và làm cho của cải người thêm nhiều trên đất. Nhưng bây giờ hãy giơ tay Chúa ra, đụng đến hại
các vật người có, ắt là người sẽ phỉ báng Chúa trước mặt. Đức Giê-hô-va phán với Sa-tan rằng: Nầy, các vật
người có đều phó trong tay ngươi; nhưng chớ tra tay vào mình nó. Sa-tan bèn lui
ra khỏi mặt Đức Giê-hô-va,--
Xảy ra một ngày kia, các con trai của Đức Chúa trời đến ra mắt Đức Giê-hô-va, Sa-tan cũng có đến trong vòng chúng đặng ra mắt Đức Giê-hô-va. Đức Giê-hô-va bèn phán hỏi Sa-tan rằng: Ngươi ở đâu đến? Sa-tan thưa cùng Đức Giê-hô-va rằng: tôi trải qua đây đó trên đất và dạo chơi tại nơi nó. Đức Giê-hô-va lại phán hỏi Sa-tan rằng: Ngươi có nhìn thấy Gióp, tôi tớ của ta chăng? Trên đất chẳng có ai giống như người, vốn trọn vẹn và ngay thẳng, kính sợ Đức Chúa Trời, và lánh khỏi điều ác; lại người bền đỗ trong sự hoàn toàn mình, mặc dầu ngươi có giục ta phá hủy người vô cớ. Sa-tan thưa lại với Đức Giê-hô-va rằng: Lấy da đền da Nghĩa câu tục-ngữ nầy là: Miễn sao còn sống, chẳng màng chi các của-cải , phàm vật chi một người có, tất sẽ trao thế cho mạng sống mình. Nhưng bây giờ xin Chúa hãy giơ tay ra, đụng đến hại xương thịt người ắt là người sẽ phỉ báng Chúa trước mặt. Đức Giê-hô-va phán với Sa-tan rằng: Kìa, người ở trong tay ngươi; nhưng chỉ hãy giữ mạng sống người. Sa-tan bèn lui ra khỏi trước mặt Đức Giê-hô-va, hành hại Gióp một bịnh ung độc, từ bàn chân cho đến chót đầu” (Gióp 1:6-12; 2:1-7).
Xảy ra một ngày kia, các con trai của Đức Chúa trời đến ra mắt Đức Giê-hô-va, Sa-tan cũng có đến trong vòng chúng đặng ra mắt Đức Giê-hô-va. Đức Giê-hô-va bèn phán hỏi Sa-tan rằng: Ngươi ở đâu đến? Sa-tan thưa cùng Đức Giê-hô-va rằng: tôi trải qua đây đó trên đất và dạo chơi tại nơi nó. Đức Giê-hô-va lại phán hỏi Sa-tan rằng: Ngươi có nhìn thấy Gióp, tôi tớ của ta chăng? Trên đất chẳng có ai giống như người, vốn trọn vẹn và ngay thẳng, kính sợ Đức Chúa Trời, và lánh khỏi điều ác; lại người bền đỗ trong sự hoàn toàn mình, mặc dầu ngươi có giục ta phá hủy người vô cớ. Sa-tan thưa lại với Đức Giê-hô-va rằng: Lấy da đền da Nghĩa câu tục-ngữ nầy là: Miễn sao còn sống, chẳng màng chi các của-cải , phàm vật chi một người có, tất sẽ trao thế cho mạng sống mình. Nhưng bây giờ xin Chúa hãy giơ tay ra, đụng đến hại xương thịt người ắt là người sẽ phỉ báng Chúa trước mặt. Đức Giê-hô-va phán với Sa-tan rằng: Kìa, người ở trong tay ngươi; nhưng chỉ hãy giữ mạng sống người. Sa-tan bèn lui ra khỏi trước mặt Đức Giê-hô-va, hành hại Gióp một bịnh ung độc, từ bàn chân cho đến chót đầu” (Gióp 1:6-12; 2:1-7).
Qua mặc khải nầy, tôi tin rằng mỗi một con dân Chúa, đặc biệt
là những người tiên tiến thuộc linh thường được Chúa đưa vào chương trình nghị
sự của các cuộc hội nghị như vậy ở trên trời. Đương nhiên, lúc nào cũng có
Satan, kẻ tố cáo, không được Chúa mời, mà cứ đến. Khải thị 12: 10 nói, hắn “là
kẻ ngày đêm tố cáo họ trước mặt Đức Chúa Trời”.
Nhìn qua quyền chủ trì của Chúa, chúng ta an tâm vì lúc nào
ngai của Chúa cũng quản lý, hạn chế công việc ác của Satan trên thánh đồ. Satan
tố cáo rằng Chúa thường xây hàng rào bảo vệ dân Ngài.
4.
Ngai Cai Quản Chức Vụ Của Dân Chúa
Tiên tri Ê-sai ghi lại kinh nghiệm của mình, “Về năm vua
Ô-xia băng, tôi thấy Chúa ngồi trên ngôi cao sang, vạt áo của Ngài đầy dẫy đền
thờ. Những sê-ra-phim đứng bên trên
Ngài; mỗi sê-ra-phim có sáu cánh, hai cái che mặt, hai cái che chân và hai cái
dùng để bay. Các sê-ra-phim cùng nhau
kêu lên rằng: Thánh thay, thánh thay, thánh thay là Đức Giê-hô-va vạn quân! Khắp
đất đầy dẫy sự vinh hiển Ngài! Nhân tiếng
kêu đó, các nền ngạch cửa rúng động, và đền đầy những khói. Bấy giờ tôi nói: Khốn
nạn cho tôi! Xong đời tôi rồi! Vì tôi là người có môi dơ dáy, ở giữa một dân có
môi dơ dáy, bởi mắt tôi đã thấy Vua, tức là Đức Giê-hô-va vạn quân! Bấy giờ một sê-ra-phim bay đến tôi, tay cầm
than lửa đỏ mà đã dùng kiềm gắp nơi bàn thờ, để trên miệng ta, mà nói rằng: Nầy, cái nầy đã
chạm đến môi ngươi; lỗi ngươi được bỏ rồi, tội ngươi được tha rồi. Đoạn, tôi
nghe tiếng Chúa phán rằng: Chúng ta sẽ sai ai đi? Ai sẽ đi cho chúng ta? Tôi
thưa rằng: Có tôi đây; xin hãy sai tôi. 9 Ngài phán: Đi đi!”.
Do Giăng 12:41, “Ê-sai nói lời đó, vì thấy sự vinh hiển Ngài
và nói về Ngài”, chúng ta biết Đấng ngự trên ngai đây là Chúa Jesus. Khi đã được
thanh tẩy, tai Ê-sai nghe được cuộc đàm thoại của Đức Chúa Trời Tam nhất, “Ta (
I ) sẽ sai ai đi? Ai sẽ đi cho chúng ta (Us)? Đức Chúa Trời chỉ nói chuyện với nhau, chứ không trực tiếp sai ông rao giảng.
Ê-sai tình nguyện và Chúa đồng ý.
Chúng ta thấy Chúa quản trị công tác của Ngài trên các linh
trường. Có những công nhân Cơ Đốc tự thị, tự lập, tự chuyên, và rồi đây trước
tòa án Đấng Christ, Chúa công bố rằng họ là những công nhân bất pháp. Ma-thi-ơ
7:22-23 chép, “Trong ngày đó nhiều người sẽ nói cùng Ta rằng: 'Lạy Chúa, lạy
Chúa, chúng tôi há chẳng từng nhơn danh Chúa mà nói tiên tri sao? nhơn danh
Chúa mà đuổi quỉ sao? và nhơn danh Chúa mà làm nhiều việc quyền năng sao?' Khi ấy Ta sẽ công bố với họ rằng: 'Ta chẳng hề
biết các ngươi; hãy lìa khỏi ta, ớ những kẻ làm ác kia”.
Động từ “làm ác” ở đây theo Tự điển của Strong chú thích là:
“illegality, that is, violation of law (bất hợp pháp) “. Những công nhân làm ác
là công nhân vi phạm luật pháp của Chúa, nên bản nhuận chánh Việt văn dịch là
“bất pháp. Bất pháp là tự biên, tự diễn, tư tung, tự tác trong công việc nhà
Chúa. Họ không được ngai Chúa quản trị, nên kết cuộc Chúa loại bỏ thành quả
công tác của họ.
5.
Ngai Cai Quản Trên Dân Thánh Tản Lạc
Tiên tri Ê-xê-chi-ên kể lại khải tượng ông thấy về ngai của
Con Người đăng quang là Chúa Jesus như sau, “Bên trên vòng khung giãi trên đầu
các vật sống, có hình như cái ngai, trạng nó như là bích ngọc; trên hình ngai ấy
có hình như người ở trên nó”
Trước khi bước vào chức vụ an ủi dân tuyển lưu đày, Chúa cho Ê-xê-chi-ên
thấy quyền uy của ngai Ngài trên tuyển dân tản lạc của Ngài. Dù tình trạng thuộc
linh của họ xuống thấp, nhưng ngai vàng của Chúa vẫn còn che phủ trên họ. Sách
Ê-xơ-tê là minh họa về quyền năng giải cứu, và ngai vàng nầy là chỗ nương náu dành
cho dân Chúa. Dầu ngày nay dân Chúa lưu
lạc, bị bắt bớ ở đâu đó, hiệu lực ngai Chúa vẫn còn hiển hiện không sai.
6.
Ngai Cai Trị Vũ Trụ
Khải thị 4: 2-4, 10
chép, “Tức thì tôi cảm Thánh Linh, thấy kìa, có một cái ngai đặt ở trên
trời, và có một Đấng ngự trên đó. Đấng
ngự đó xem giống như bích ngọc và hồng bửu thạch, có cái mống bao quanh ngai
coi giống như lục bửu thạch. Xung quanh
ngai lại có hai mươi bốn ngôi, trên những ngôi ấy có hai mươi bốn trưởng lão ngồi,
mình mặc áo trắng, đầu đội mão miện vàng.-- thì hai mươi bốn trưởng lão sấp mình xuống trước mặt Đấng ngự
trên ngai, thờ lạy Đấng hằng sống đời đời, và quăng mão miện mình trước ngai”.
Những câu nầy cho chúng ta thấy ngai vàng Đức Chúa Trời cai
trị vũ trụ từ ban đầu đến ngày Chúa Jesus thăng thiên. Hai bốn trưởng lão là 24
vị thiên sứ trưởng. Họ quăng mão miện, là từ chức, để giao quyền cho những con
trưởng của Đức Chúa Trời vào đầu thiên hi niên.
Khải 5: 6, “Tôi bèn thấy chính giữa ngai và bốn sanh vật,
cùng chính giữa các trưởng lão, có một Chiên Con đứng, hình như đã bị giết, có
bảy sừng và bảy mắt, là bảy Linh của Đức Chúa Trời sai xuống khắp đất”.
Đây là Chúa Jesus phục sinh lên ngai của Đức Chúa Trời. Đức
Chúa Trời trong Chiên Con và 24 trưởng lão sẽ cai trị vũ trụ đến đời đời. Đức
Chúa Trời là ánh sáng, khuyếch tán, không thấy được, Chiên Con là ngọn đèn, là
ánh sáng hội tụ, thấy được. Từ thời Môi-se cho đến cõi đời đời, dân Chúa chỉ
nhìn thấy Chiên con ngồi trên ngai cai trị, Không ai thấy chính Đức Chúa Trời
bao giờ.
7.
Ngai Vĩnh Cửu Trong Thành Thánh
Khải thị 22:1-5 kết luận
“Thiên sứ lại chỉ cho tôi xem sông nước sự sống ở giữa đường của thành, trong
như thuỷ tinh, từ ngai Đức Chúa Trời và Chiên Con chảy ra. Bờ sông bên nầy và bên kia đều có cây sự sống
ra trái mười hai mùa, mỗi tháng một mùa; lá cây dùng để chữa lành cho các dân. Chẳng còn có sự nguyền rủa nữa, nhưng ở trong
thành có ngai của Đức Chúa Trời và Chiên Con, các đầy tớ Ngài sẽ phụng sự
Ngài, được thấy mặt Ngài và danh Ngài sẽ
ở trên trán của họ. Đêm không còn có nữa;
họ không cần ánh sáng đèn hay ánh sáng mặt trời, vì Chúa là Đức Chúa Trời sẽ
sáng toả họ, và họ sẽ làm vua cho đến đời đời vô cùng”.
Đức Chúa Trời Cha ở trong Chiên Con ngự trên ngai vỉnh cữu
cai trị bằng cách tuôn ra dòng sông sự sống, như là Đức Thánh Linh để nuôi dưỡng,
quản trị cả Thành thánh và vũ trụ đến đời đời.
Kết Luận:
Giê-rê-mi 17:12 chép, “ Ngôi vinh hiển được lập lên từ ban đầu, ấy là nơi thánh của
dân chúng ta!”.
Ngai Chúa là nền tảng, là nơi ở của chúng ta đời đời. Xin Chúa
cho chúng ta nhìn thấy ngài Ngài trải các thời đại, để chúng ta thêm lòng tin cậy
và nghỉ ngơi trong Ngài. Mọi kế hoạch của Chúa đều sẽ thành công. Tương lai của
chúng ta vững an trong Ngài.
Đó là lý do tác giả thơ Hê-bơ rơ giục giã chúng ta, “Vậy,
chúng ta hãy dạn dĩ đến gần ngôi thi ân, hầu cho nhận lãnh sự thương xót và tìm
được ân điển để giúp đỡ mình trong thì giờ cần dùng”(4:16). Ngợi khen Chúa vì
Ngài “ ngồi cai trị đời đời” (Thi-thiên 9: 7).
Minh Khải 19-8-2014