‘Trong chính giờ đó, lời nói ấy
đã ứng nghiệm cho vua Nê-bu-cát-nết-sa, vua bị đuổi khỏi giữa loài người; ăn cỏ
như bò; thân thể vua phải thấm nhuần sương móc trên trời, cho đến tóc vua cũng
mọc như lông chim ưng, móng vua thì giống như móng loài chim chóc” (Daniel 4:33).
Nhiều lần các loài chim được đề cập
trong Kinh Thánh được liệt kê là chim "sạch hay không sạch", hay như
một "bài học khách quan" để dạy một số lẽ thật. Lần này đề cập đến
lông chim ưng và móng vuốt loài chim, được sử dụng như một mô tả dáng dấp một
người đàn ông và có một bài học được học ở đây.
Vậy, người đàn ông này là ai? Đó
thực sự là một vị vua rất quan trọng, Vua Nebuchadnezzar của Babylon. Các thông
tin về vua được tìm thấy trong suốt cuốn sách của Daniel. Để làm cho câu chuyện
ngắn, nhà vua có một giấc mơ và muốn có một giải thích giấc mơ đó. Ông không chỉ
muốn giải thích giấc mơ của mình, nhưng ông muốn người giải thích nói với ông những
gì giấc mơ đã ngụ ý đến. Những người khôn ngoan và những người khác nói với vua
rằng họ không thể, vì vậy nhà vua ra lệnh giết họ. Daniel cầu nguyện với Đức
Chúa Trời để Ngài sẽ tiết lộ giấc mơ và lời giải thích cho anh ta, để anh có thể
nói lại cho nhà vua. Đức Chúa Trời trả lời cầu nguyện đó và Daniel đã có thể tiết
lộ cho vua Nebuchadnezzar.
Vua Nebuchadnezzar là nhà cai trị
thế giới đầu tiên và Đức Chúa Trời đã ban cho vua quyền lực rất lớn. Sau đó, sự
kiêu ngạo của nhà vua bao trùm và ông nghĩ rằng ông đã tạo ra vương quốc này và
không vinh danh Đức Chúa Trời. Thậm chí ông còn làm một bức tượng vĩ đại cho mình
và đòi hỏi tất cả mọi người quì xuống và thờ lạy ông.
Về việc này ngắn. Trong Daniel
chương 4 nhà vua lại có một giấc mơ khác và Daniel (Belteshazzar) cầu nguyện
cho sự mặc khải và một lần nữa giải thích giấc mơ. Daniel 4: 9 đến 4:18 kể về
giấc mơ. (Chim chóc được đề cập đến nhiều lần trong nó). Sau đó Daniel diễn giải
giấc mơ trong Daniel 4: 19-33. Về cơ bản, Đấng Chí Cao sẽ cho
vua học biết khiêm tốn và rứt bỏ sự kiêu ngạo về những gì ông có.
Nhà vua nói rằng: "Đây chẳng
phải là Ba-by-lôn lớn mà ta đã dựng, bởi quyền cao cả ta, để làm đế đô ta, và
làm sự vinh hiển, sự oai nghi của ta sao (Daniel 4:30)
Vương quốc của ông sẽ rời khỏi
ông trong bảy năm. Ông sẽ bị đuổi ra đồng ruộng, "ăn cỏ như bò" và
"cho đến khi vua nhận biết rằng Đấng Rất Cao cai trị trong nước loài người,
và Ngài muốn ban cho ai tùy ý”. Trong thời gian này tóc ông sẽ phát triển như
"lông chim ưng, móng vua thì giống như móng loài chim chóc."
Vua Nebuchadnezzar đã học được
bài học của mình không?
“Đến cuối cùng những ngày đó, ta
đây, Nê-bu-cát-nết-sa, ngước mắt lên trời, trí khôn đã phục lại cho ta, và ta
xưng tạ Đấng Rất Cao. Ta bèn ngợi khen và làm sáng danh Đấng sống đời đời, uy
quyền Ngài là uy quyền còn mãi mãi, nước Ngài từ đời nọ đến đời kia. Hết thảy
dân cư trên đất thảy đều cầm như là không có; Ngài làm theo ý mình trong cơ
binh trên trời, và ở giữa cư dân trên đất; chẳng ai có thể cản tay Ngài và hỏi
rằng: Ngài làm chi vậy? Trong lúc đó, trí khôn phục lại cho ta, ta lại được sự
vinh hiển của ngôi nước ta, sự oai nghi chói sáng trở lại cho ta; những nghị
viên và đại thần ta lại chầu ta. Ta lại được lập lên trên ngôi nước, và sự uy
nghi quyền thế ta càng thêm. Bây giờ, ta, Nê-bu-cát-nết-sa, ngợi khen, tôn
vinh, và làm cả sáng Vua trên trời; mọi công việc Ngài đều chân thật, các đường
lối Ngài đều công bình; và kẻ nào bước đi kiêu ngạo, Ngài có thể hạ nó xuống”. .
(Daniel 4: 34-37)
Sưu tầm