“Chim trời đều ở bên
các suối ấy, trổi tiếng nó giữa nhánh cây” (Thi thiên 104: 12)
Nhiều loài chim ca hát hoặc để tuyên bố lãnh thổ của chúng, bạn
tình của chúng, hay hát vì em bé mới ra đời của chúng. Nhiều con chim chỉ hát
vì Đức Chúa Trời đã đặt một bài hát trong tấm lòng của chúng.
Theo chuyên
đề sách giáo khoa mới của R. A. Torrey, câu kinh thánh trên, các loài chim
"có giọng hoặc bài hát đặc biệt của chúng." Trong khi đó, theo tác phẩm
các chủ đề Kinh Thánh của Nave thì câu Kinh thánh nầy như là "Bài ca về
bình minh của ngày mới." Đề cập đến sự ca hát của một con chim cả hai ông đề
cập đến Thánh Vịnh 104: 12, Truyền đạo 12: 4 và Song of Solomon 2:12. Không chỉ
Đức Chúa Trời tạo ra các loài chim khác nhau, nhưng đã cho chúng tiếng nói khác
nhau, ngay cả trong số những loại riêng của chúng. Chim chích, trong đó có nhiều
loại, có tiếng nói riêng biệt. Tôi phải thừa nhận rằng tôi thích một số bài hát
của chim choc nhiều hơn so với những người khác.
Từ những lời chú giải về Thánh Vịnh 104: 12, đây là một số
suy nghĩ của một số tác giả:
Ghi chú của Albert Barnes - "hát giữa các nhành cây” – chú
thích bên lề của bản Kinh thánh Hê-bơ-rơ là "đưa ra một tiếng nói". Tiếng
nói của chúng được lắng nghe -. Âm nhạc ngọt ngào của chúng - trong những tán
lá của cây mọc bên lề các dòng suối và các giếng phun nước. Hầu như không tìm
thấy một hình ảnh văn thơ đẹp hơn so với điều này".
Bản Kinh Thánh Geneva ghi chú - "Không có một phần nào của
thế giới trở nên quá cằn cỗi, nơi có các dấu hiệu rõ ràng nhất của sự ban phước
của Đức Chúa Trời không xuất hiện."
Bình luận của John Gill - "Bởi chim trời có nơi cư trú của
chúng, .... Một cách sử dụng khác về suối, giếng nước, và sông nước; bởi hai
bên bờ các chỗ này, một số loài chim thỏa thích sống, và trên cây mọc ở đây là
nơi chúng xây dựng tổ của chúng; và ở đây, chúng đã tắm mát, chúng ngồi, và
kêu, và ca hát: về chim bồ câu, bởi sông nước, là ám chỉ trong Nhã 5:. 12
"
“Chim trời đều ở bên
các suối ấy, Trổi tiếng nó giữa nhánh cây; cũng xem Exech. 17:23. “ Trở nên cây
hương bách tốt, cả loài chim sẽ đến núp dưới nó; hết thảy những giống có cánh sẽ
ở dưới bóng của nhánh cây”. Các thánh đồ có thể được so sánh với các con chim
như vậy; là giống như chúng, thánh đồ yếu ớt, thiếu khả năng tự vệ, và nhút
nhát; dễ bị sập bẫy, và đôi khi được giải cứu cách diệu kỳ; cũng như đi lang
thang và lạc đường: và như chim trời, hồn chúng ta do thiên đường sinh ra, và là
người dự phần vào sự kêu gọi trên trời. Những người nầy có nơi cư trú của họ bên
giếng nước của Gia-cốp, bởi dòng sông của tình yêu thần thượng, bên cạnh mặt nước
tĩnh lặng của nơi thánh; nơi họ hát những bài hát của Si-ôn, những bài hát của
ân sủng chọn lựa, cứu chuộc, và
kêu gọi. "
Matthew Henry nói,- "Những con chim. Một số loài chim,
theo bản năng, làm tổ trong bụi cây gần con sông (Thi.104: 12): Bởi con suối chạy giữa những ngọn đồi, một số
loài chim trời có nơi cư trú của chúng, và ca hát giữa các nhành cây. Chúng
hát, tùy theo khả năng của chúng, đến danh dự của Đấng Tạo Hóa, và ân nhân của chúng,
và sự ca hát của chúng có thể làm xấu hổ sự im lặng của chúng ta. Cha trên trời
vẫn nuôi chúng (Math. 6: 26), do đó chúng dễ chịu và vui vẻ, và sẽ không có suy
nghĩ cho ngày mai. Những con chim đang được bay trên mặt đất (như chúng ta thấy,
Sáng. 1: 20), chúng làm tổ trên cao, ở các ngọn cây (Thi. 104: 17); nên có vẻ
như thể thiên nhiên đã có sắp đặt này trong việc trồng cây bá hương của Li-ban,
hầu có thể có tổ cho các loài chim. Những con chim bay lên trời thì không muốn
an nghỉ nơi nào.
“Đáng ngợi khen Đức
Giê-hô-va, cầu khẩn danh Ngài, Và đồn công việc Ngài ra giữa các dân tộc! Hãy ca hát cho Ngài, hãy ngợi khen Ngài! Suy gẫm
về các công việc mầu nhiệm của Ngài ! (1 Sử-ký 16: 8-9)
Sưu tầm từ internet