Thứ Tư, 3 tháng 9, 2014

Nơi Ẩn Núp Trong Cơn Bão


“Đức Chúa Trời ôi! Xin thương xót tôi, xin thương xót tôi, Vì tâm hồn tôi nương náu nơi Chúa! Phải, tôi nương náu mình dưới bóng cánh của Chúa, Cho đến chừng tai họa đã qua”(Thánh Vịnh 57: 1)

Trong giờ dưỡng linh của chúng tôi sáng nay, chúng tôi đọc Thánh Vịnh 57. Câu đầu tiên tôi chú ý vì nó nói về nơi trú ẩn trong đôi cánh của một con chim. Rõ ràng nó quý giá đối với những người khác, cũng như với tôi.


Với cơn bão – như siêu bão Sandy, đã đi ngang qua những ngày trước đây, đây là một thời điểm tốt để nhớ, để đặt và giữ lòng tin của chúng ta trong Chúa.
Sự khởi đầu của câu có chủ đề kèm theo: "Cho thầy nhạc trưởng theo điếu “chớ phá hủy”. Một bài cầu nguyện của David khi ông chạy trốn khỏi Sau-lơ vào các hang động. "David đã cố gắng ẩn mình khỏi Sau-lơ, cũng giống như những người ở vùng có bão, đã cố gắng ẩn mình khỏi cơn bão.

"David đã nương náu dưới sự che chở của bóng cánh Đức Chúa Trời. ông đứng "vững vàng", một thuật ngữ cho thấy sự vững chắc, chắc chắn, và quyết tâm (v.7). Đức tin của ông đã không bị cuốn theo chiều gió. Ông bám chặt vào Đức Chúa Trời. Đó là lý do tại sao Thánh Vịnh ngày nay dành nhiều thời gian vào tính cách nương nơi Đức Chúa Trời hơn là trường hợp của tác giả.

 “Hỡi Đức Chúa Trời, lòng tôi vững chắc, lòng tôi vững chắc; Tôi sẽ hát, phải, tôi sẽ hát ngợi khen” (Thánh Vịnh 57: 7)

Một trích dẫn khác, "lời cầu nguyện (câu 1-4) nhấn mạnh tính cách của Đức Chúa Trời. Ngài thương xót, bảo vệ, chăm sóc, công bình, và thành tín. Kẻ thù có thể là "con thú đói", nhưng tác giả Thánh Vịnh có thể ẩn dưới đôi cánh của Ngài, như là một chim con núp bên dưới một con chim mẹ. "

“Đức Chúa Trời ôi! Xin thương xót tôi, xin thương xót tôi, Vì hồn tôi nương náu nơi Chúa! Phải, tôi nương náu mình dưới bóng cánh của Chúa, Cho đến chừng tai họa đã qua. Tôi sẽ kêu cầu cùng Đức Chúa Trời Chí Cao, Tức là Đức Chúa Trời làm thành mọi việc cho tôi.  Lúc kẻ muốn ăn nuốt tôi làm sỉ nhục, Thì Ngài sẽ từ trời sai ơn cứu tôi. Phải, Đức Chúa Trời sẽ sai đến sự nhân từ và sự chân thật của Ngài. Tâm hồn tôi ở giữa các sư tử; Tôi nằm giữa những kẻ thổi lửa ra, Tức là các con loài người có răng giống như giáo và tên, Và lưỡi chúng nó khác nào gươm nhọn bén”(Thánh Vịnh 57: 1-4)



Sưu tầm (internet)