Mathio 22:29, “ Đức Giê-su đáp:
“Các ông đã lầm, không hiểu Kinh Thánh cũng như quyền năng của Đức Chúa Trời”-
-
Tin Đồ Có Vào Thiên Đàng Ngay Sau Khi Chết?
Sáng 25:7-8-Áp-ra-ham hưởng thọ một trăm bảy
mươi lăm tuổi khi qua đời tuổi cao tác lớn và mãn nguyện được qui về với tổ
tông
Lu ca 16: 22-23; 23:42-43 - Người nghèo chết,
các thiên sứ đem đặt vào lòng Áp-ra-ham. Người giàu cũng chết và được chôn cất.
Bị khổ hình nơi Âm Phủ, người giàu ngước
mắt nhìn lên, thấy Áp-ra-ham ở đàng xa, có La-xa-rơ đang ở trong lòng.- Tên cướp
tiếp: “Lạy Đức Giê-su, khi vào đến Nước Ngài, xin nhớ đến con!” Chúa đáp: “Thật
Ta bảo cho con biết, hôm nay con sẽ ở với Ta trong Ba-ra-đi.”
2 Cor 12:2, 4-Tôi biết một người trong Chúa Cứu
Thế, .. đã được đem lên đến tầng trời thứ ba,
Tôi biết người đó, được đem lên tận Pa-ra-đi và nghe những lời không thể
nào diễn tả mà loài người cũng không được phép nói ra
Philip 1: 23 -Tôi muốn ra đi để ở cùng Chúa Cứu
Thế là điều tốt hơn.
2 Cor. 5: 8-Chúng ta tin tưởng và mong ước rời
khỏi thân xác để về nhà với Chúa thì tốt hơn.
-
Khi tín đồ qua đời, kinh thánh nói họ “ra đi về
ở với Chúa”. Nhưng chỗ đó là chỗ nào?
Thánh ca của HTTLVN (MN) số 346 có ghi: “Giờ
đây trên thiên cung có Chúa ta, bạn thân ta luôn an cư mãi xướng ca, nguyện ta
sớm lánh cảnh khổ não gian ngoa, hớn hở cất cánh lên thẳng quê nhà”.
Lời thánh ca nầy nói hiện giờ tín đồ đã chết rồi,
đang sống trên thiên đàng, và người tín đồ chết hôm nay cũng cất cánh lên thiên
đàng liền. Đọc kinh thánh tôi không thấy câu nào chép tín đồ chết thì họ vào
thiên đàng liền, như nhiều người rao giảng đâu.
Trong thời cựu ước, tín đồ như Abraham, khi qua
đời được quy về tổ tông của mình. Chữ “tổ tông” trong bản gốc là “his people”
(dân của ông), có nghĩa họ hội họp cùng dân tộc của mình, mà chỗ hội họp đó ở
đâu? Trong Lu ca 16, Chúa Jesus nói đó là lòng Abraham, và có một tên nữa là
Paradise (lạc viên), trong âm phủ.
Âm phủ (hades) có hai khu vực: khu an nghỉ của
tín đồ gọi là paradise, khu bên kia là âm phủ, là chỗ kẻ chết vô tín bị tạm
giam tù. Giữa hai khu vực có vục sâu, nơi các quỷ, là lính của sa tan, ở. Cả ba
khu nầy ở trong lòng trái đất như Kinh thánh chép.
Nhiều giáo sư Cơ Đốc nói sau khi Chúa Jesus sống
lại, Ngài đem paradise lên thiên đàng. Lời đó không đúng, vì sau khi Chúa phục
sinh, sứ đồ Phiero vẫn còn nói rằng: “Vì vua Đa-vít không lên trời ..” (Công
2:34). Nếu nói lạc viên được đem lên trời, sao Phiero nói David không lên trời? Vả lại trong 2 Cor 12, Phao lô gián tiếp nói
về mình được lên thiên đàng và vào paradise, là hai nơi khác nhau. Nhiều người
ngụ ý paradise dời lên trời rồi, nên họ dịch Phao lô: “được đem lên tận
Pa-ra-đi “. Nguyên văn Hi lạp là: “was caught away into paradise”—được đem vào
Paradise,-- tuyệt đối không có chữ “lên”.
Không thể nào Phao lô đã được lên trời rồi, còn lên paradise trên trời nữa
sao? Vô lí lắm! Paradise phải ở một chỗ khác, đó là trong âm phủ, trong lòng
trái đất.
Do đó, theo khải thị tỏ tường của Kinh thánh,
tôi nói rằng nếu ngày hôm nay có tín đồ
nào qua đời, linh hồn họ sẽ được thiên sứ đem vào lòng Abraham, là paradise, là
lạc viên trong lòng trái đất, để nghỉ ngơi, để ở với Chúa trong đó, vì chỗ nào cũng có hiện
diện của Chúa, chờ ngày Chúa tái lâm, có thân thể phục sinh rồi, mới đủ tư cách
vào thiên đàng được.—nếu họ không bị kỉ luật nơi khóc lóc và nghiến răng.
Lời giảng đem paradise lên thiên đàng không phải
là lời sự thật trong kinh thánh. Ai giảng tín đồ qua đời vào thiên đàng liền
ngày hôm nay, thì người đó là người mê tín.
Minh Khải 20-7-2016