Mathio 18:8-9: " Nếu tay hay
chân con gây cho con phạm tội, hãy chặt và ném nó đi! Vì thà con què chân hay cụt
tay mà vào sự sống, còn hơn là đủ cả hai tay, hai chân mà bị ném vào lửa đời đời.
Còn nếu mắt con gây cho con phạm tội,
hãy móc và ném nó đi! Vì thà con chột mắt mà vào sự sống, còn hơn đủ cả hai mắt
mà bị ném vào lửa hỏa ngục.”
Vâng, sự cứu rỗi là công việc đã
hoàn tất và hoàn thiện, chúng ta không thể thêm gì vào đó, cũng không lấy bớt bất
cứ thứ gì khỏi nó. Nó đã được tậu mua cho chúng ta với một giá khủng khiếp,
nhưng, để chấp nhận nó đầy đủ và bước đi trong sự tươi mới của sự sống, chúng
ta phải trả giá đắt về tất cả mọi thứ. Vì cớ luật lệ vương giả của Đấng Christ,
chúng ta đã sẵn sàng bán mọi thứ mình có cho kho báu trên đồng ruộng này chăng?
Chúng ta sẽ móc mắt hay chặt tay của mình hay không? Để bước đi trong Thánh
Linh, chúng ta đã sẵn sàng vác thập tự giá chăng? Chúng ta đã sẵn sàng chết
hàng ngày chăng?
Ông Dietrich Bonhoeffer, một tôi
tớ Chúa người Đức sống thời Đức quốc xã, viết trong tác phẩm "Giá cả của tứ
cách môn đồ" như sau:
"Ơn điển giá rẻ là sự giảng
dạy về sự tha thứ mà không đòi hỏi ăn năn, phép báp têm mà không có kỷ luật hội thánh, thông công mà không xưng tội, giải
tội mà không có sự thú tội cá nhân. Ân sủng giá rẻ là ân sủng mà không có tính
cách môn đồ, ân sủng mà không có thập giá, ân sủng mà không có Chúa Giê Su
Christ hằng sống và nhục hóa.
Ân điển quý giá là kho báu ẩn giấu
trong đồng ruộng, vì lợi ích của nó một người kia vui vẻ ra đi và bán tất cả những
gì anh có. Đó là viên ngọc châu quý giá lớn lao cần mua mà thương gia sẽ bán tất
cả tài sản của mình. Đó là quy luật vương giả của Đấng Christ. Vì lợi ích của mình
nên một người sẽ móc con mắt làm cho anh ta vấp ngã; đó là lời kêu gọi của Chúa
Jêsus Christ, theo đó môn đệ bỏ lưới cá mình và đi theo Ngài.
Ân sủng đắt giá là Tin Mừng phải
được tìm kiếm nhiều lần, là món quà phải
được yêu cầu, cánh cửa mà một người phải gõ. Ân sủng như vậy đắt giá vì nó kêu
gọi chúng ta đi theo Chúa Jêsus Christ, quý giá vì một người phải trả giá bằng
mạng sống của mình và đó là ân sủng vì nó mang lại cho người một cuộc sống đích
thực duy nhất".
Khi con trai lớn của tôi đã 2 tuổi,
nó bị la mắng về một bình nước đun sôi. Nó bị bỏng trên 60% cơ thể của với mức
độ bỏng thứ 3. Anh ta sống sót trong những ngày quan trọng đầu tiên. Mỗi ngày họ
sẽ băng bó anh ta, và mỗi ngày phải gỡ bỏ vải băng bó từ ngày hôm trước Nếu vết
bỏng của anh bị nhiễm độc, anh sẽ chết.
Một y tá ẵm Christopher, với sự
giúp đỡ của tôi, đaặt vào một bồn tắm được chuẩn bị trước. Bồn tắm đầy nước muối.
Tôi thật sự phải đè anh ta xuống khi anh ấy hét lên. Đôi mắt anh đỏ lên nhìn vào
mắt tôi với sự bối rối, không hiểu việc tắm rửa nầy, chỉ biết rằng cha anh góp
phần sự tra tấn tàn nhẫn này. Tôi đã có thể cho mạng sống của tôi thay cho vị
trí của anh. Tôi muốn dùng mạng sống của tôi để cho anh ta bớt đau khổ, nhưng,
tôi không có quyền. Tôi biết tất cả các bạn là bậc bố mẹ nếu gặp trường hợp nầy có thể xác định
những cảm xúc đó.
Cha trên trời của chúng ta, đã
nhìn Con Ngài bị nhạo báng, bị khạc nhổ, bị tra tấn, chế giễu và cuối cùng bị
đóng đinh vào cây thập tự. Ngài lắng nghe Con Ngài kêu la từ nơi sâu thẳm của bản
thể Ngài: "Đức Chúa Trời của con! Đức Chúa Trời của con! Sao Ngài lìa bỏ
con?” Các bậc làm cha đau khổ khi con mình quay đầu lại nhìn mình. Có bao nhiêu
người biết rằng Cha trên trời của chúng ta có thể tạm lìa chúng ta bất cứ lúc
nào? Ngài không bất lực. Điều gì có thể đã thúc đẩy Ngài cho phép điều này được
xảy ra?- Là từ bỏ Chúa Jesus chịu khổ trên thâp giá. Giăng 3:16 "Vì Đức
Chúa Trời yêu thương thế gian, đến nỗi đã ban Con một của Ngài, hầu cho hễ ai
tin Con ấy, sẽ không bị hư mất .................. .."
Tình yêu thương của Chúa Cha đối
với những người bị mất là vượt khỏi những gì mà tâm trí chúng ta có thể đến gần
để nắm bắt. Những gì chúng ta có thể tiếp lấy từ điều này, ân sủng chảy đến từ Gô-gô-tha.
Đây không phải là ân điển giá rẻ. Chúng ta sẽ không bị xét đoán về mức độ tốt
hay xấu của mình, nhưng những gì chúng ta đã đối xử với sự hy sinh của Gô-gô-tha.
Vâng, sự cứu rỗi là công việc đã
hoàn tất và hoàn thiện, chúng ta không thể thêm gì vào đó, cũng không lấy bớt bất
cứ thứ gì khỏi nó, nó đã được tậu mua cho chúng ta với một giá khủng khiếp,
nhưng, để chấp nhận nó đầy đủ và bước đi trong sự tươi mới của sự sống, nó sẽ
có giá chúng ta phải trả giá đắt về tất
cả mọi thứ. Vì lợi ích luật lệ vương giả của Đấng Christ chúng ta đã sẵn sàng
bán mọi thứ chúng ta có cho kho báu trên đồng ruộng này chăng? Chúng ta sẽ móc
mắt hay chặt tay của chúng ta hay không? Để bước đi trong Thánh Linh, chúng ta
đã sẵn sàng vác thập tự giá của chăng? Chúng ta đã sẵn sàng chết hàng ngày
chăng?