Chủ Nhật, 15 tháng 9, 2019

Sự Thỏa Hiệp-

Trong cuộc sống của một Cơ Đốc nhân, sự thỏa hiệp hấp dẫn biết dường nào. Nhưng chúng có sự bất lợi lớn. Chúng dẫn chúng ta và những người khác lạc lối ... ít nhất là khi nói đến sự thật.
Nhà văn người Mỹ, James Russell Lowell (1819-1891) từng nói: "Sự thỏa hiệp là một chiếc ô tốt, nhưng là một mái nhà xấu". Tôi hiểu tuyên bố của ông ta như sau: Sự thỏa hiệp có thể mang lại lợi ích trong một thời gian ngắn nhất định, thực tế thì nó không tồn tại lâu dài và do đó không dẫn đến một mục tiêu, bởi vì nó không phải là một mái nhà vững chắc mà người ta có thể ở, mà chỉ có thể sử dụng tạm thời để tránh mưa, nó không tồn tại cách đáng kể.
Vì vậy, trong các vấn đề thuộc linh, sự thỏa hiệp có vẻ tốt lành. Nó giúp ta tránh mưa. Nhưng nếu bạn nhìn gần hơn, bạn sẽ thấy rằng nó vô dụng theo tính cách dài hạn.


Dù chúng ta đều đến chỗ cuối cùng, nhưng chúng ta thỏa hiệp rất thường xuyên. Giống như dân Israel trong thời gian trị vì của vị vua xấu xa là A-háp, họ theo cả hai phía. Họ vừa tôn vinh Đức Chúa Trời và thờ phượng Ngài, lại dâng sinh tế cho thần tượng và sống cho chính mình vào những lúc khác. Giô-suê đã nói với mọi người, "ngày nay hãy chọn ai mà mình muốn phục sự, hoặc các thần mà tổ phụ các ngươi đã hầu việc bên kia sông, hoặc các thần dân A-mô-rít trong xứ mà các ngươi ở" (24: 15). Đó là sự khập khiễng một mặt, và cuối cùng họ muốn phục vụ vị thần nào cũng không quan trọng - họ luôn là những người sai lầm! Giô-suê dừng lại: "nhưng ta và nhà ta sẽ phục sự Đức Giê-hô-va". Bạn không thể hầu việc cả hai. Điều đó không thích hợp.

Sứ đồ Phao-lô giới thiệu với chúng ta: "Chớ mang ách so le chung với kẻ chẳng tin, bởi vì sự công nghĩa với sự bất nghĩa có tương giao gì chăng? Sự sáng láng với sự tối tăm có tương thông gì ư? Christ và Bê-li-an nào có tương hoà chi? Hay là kẻ tin có phần gì với kẻ chẳng tin ư? Đền thờ của Đức Chúa Trời có thích hiệp gì với hình tượng được ư? Vì chúng ta là đền thờ của Đức Chúa Trời hằng sống, như Đức Chúa Trời đã phán rằng: “Ta sẽ ở trong họ, đi lại giữa họ;Ta sẽ làm Đức Chúa Trời của họ, Và họ sẽ làm dân ta”(2 Cor 6: 14-16).

Chúng ta dễ dàng thỏa hiệp ở đây biết bao. Tôi không muốn đi quá xa, nhưng một chút thông công giúp đỡ những người không tin thì có đúng không? Chỉ một chút thôi là điều khiến những người không tin lạc lối và tôi sai hướng. Tất nhiên chúng ta nên sẵn sàng đưa tin mừng cho những người không tin, và điều đó không có nghĩa là chúng ta bị họ dẫn đi lạc. Khi ấy họ khó chấp nhận sứ điệp. Do thông công với họ, chúng ta dễ bị họ dẫn vào các câu lạc bộ, hay quán ăn…trong khi Phao-lô khuyên chúng ta hầu việc Chúa, và hầu việc dân Ngài, chứ không hầu việc người vô tín.

Chúng ta cảm thấy dễ dàng khi chúng ta trung thực và tiếp nhận lời của Đức Chúa Trời, khi chúng ta bị cám dỗ thỏa hiệp. Lúc đầu, thường có vẻ dễ dàng cho chúng ta lựa chọn sự thỏa hiệp. Về lâu dài, có lẽ bị kiệt lực và tổn thất nhiều hơn nữa cho đời sống đức tin của chúng ta. Do đó, chúng ta nên thúc đẩy bản thân mình phục vụ Chúa trong tình yêu và sự thật, và chờ đợi có kết quả. Chúa xứng đáng được như vậy!