Chúng ta sống trong một xã hội vui nhộn. Mọi thứ vui vẻ đều được cho phép làm. Càng hồi hộp, càng vui.
"Người trượt tuyết rời khỏi đường băng và lái xe đến một khu vực cấm, nơi anh ta kích hoạt một trận tuyết lở chôn vùi anh ta". Chúng ta cũng không biết điều đó sao?
Ở mãi trong ngõ hẹp dễ sinh nhàm chán. Nên bạn ưa nhìn một chút về bên phải và bên trái, bạn thích được thông tin mới. Không phải lúc nào cũng thanh tao với người mù khi anh đi khắp nơi. Làm thế nào chúng ta dễ dàng ra khỏi sự trợt dốc? Một bước quá xa về bên trái, chúng ta bắt đầu một trận tuyết lở mà mình không thể dừng lại được nữa. Và chúng ta gây nguy hiểm không chỉ cho bản thân mà còn cho những người khác.
--Chỉ còn một bước nữa,
Đa-vít nói với Giô-na-than, "chỉ còn một bước cách tôi và sự chết mà thôi!" ( 1 Sa-mu-ên 20: 3 ) Đôi khi, một bước là đủ để tạo sai lầm. Hầu hết người ta thường không xem xét hậu quả và không nhìn lại những kỳ diệu về những ảnh hưởng lớn của bước sai lầm này - như người ta đã nói - "chỉ một bước" đi sai hướng.
Hội thánh Về Nguồn chỉ sai lầm một bước là theo hội thánh hoàn vũ mà gây ra vụ tuyệt lở vùi lấp hàng ngàn người tại VN hiện nay.
-- không thực hiện nghiêm túc lời cảnh báo-
Mỗi năm, một số người chết trên núi vì họ bỏ qua các dấu hiệu cảnh báo và nghĩ rằng họ biết những gì họ có thể tự làm. Các cảnh báo trên đài phát thanh về thời tiết và tuyết lở không được người ta quan tâm.
Chúng ta cũng biết những cảnh báo như vậy. Thường thì Đức Chúa Trời cho chúng ta một manh mối từ bất kỳ ai, hoặc bởi một sự kiện làm rào cản - chúng ta có chú ý đến những gợi ý này không, hay chúng ta chỉ muốn trợt tuyết xuyên qua lớp tuyết trong lành cao hàng nhiều mét?
Những người có kinh nghiệm từng cảnh cáo khi nào có một nhân vật hay một trung tâm thu hút tất cả các hội thánh, thì các hội thánh đó không còn là hội thánh theo Kinh thánh, nhưng chỉ là các bánh răng trong cổ máy tôn giáo khổng lồ.Trong trường hợp đó người tín đồ chỉ còn là người máy, hoặc Cơ Đốc nhân bon sai. Khi nào các hội thánh có một thủ đô tôn giáo, các hội thánh đó đã trở về con đường La Mã giáo rồi.
Ngoài ra, Đức Chúa Trời đã cho chúng ta dấu hiệu cảnh báo tốt nhất đó là: Kinh thánh. Chúng ta chỉ cần đọc và chú ý đến kinh thánh. Bởi vì, việc sử dụng chiếc khiên lớn nhất là gì là tối quan trọng. Nếu nó bị bỏ qua nên khi tuyết lở xuống mà mọi người không nhận ra nó. Lời Chúa luôn dễ hiểu và luôn luôn hiển thị cho tất cả mọi người, nhưng người ta lại đọc kinh thánh theo sự giải thích mặc định của các giáo chủ.—do đó nhiều vụ tuyết lở không thể tránh khỏi.
--Được cứu vào phút cuối-
Con trai lãng tử trong Lu-ca 15, người đã được hưởng trước phần thừa kế của cha mình, và sau đó dành phần ấy cho những người bạn giả vờ, đã chỉ đi một bước, nhưng đã đi sai hướng. Nhưng cuối cùng anh ta đã hoàn toàn sụm xuống trên mặt đất - vì không thể xuống sâu hơn nữa, anh ta đã ăn những gì những con lợn đã ăn - anh ta có thể được cứu: có thể nói như vậy, nhưng trong giây phút cuối cùng.
Theo một mặt, tôi thấy nhiều người trong dân Chúa đã trải qua thời kì vui hưởng thổ sản Ca-na-an, thỏa mãn với mật ong vầng đá… nay sa ngã vào thế giới tôn giáo nên chỉ còn được ăn rơm rạ thay vì lúa mì lúa mạch. Không biết vào phút cuối cùng họ có được giải cứu ra khỏi tôn giáo hay không nữa?
--- Luôn luôn có một cách trở lại!
Nhưng sự giải cứu này có nghĩa là trở về điểm xuất phát, với Đức Chúa Trời là Cha mình. Bạn phải thú nhận rõ ràng rằng mình đã làm sai: "Lạy Cha, con đã phạm tội chống lại thiên đàng và với Cha" (Lu ca 15:21). Vâng, một bước đi sai hướng, trong một khu vực bị cấm, là một tội lỗi và chỉ có thể được lập lại một lần nữa bằng cách thay đổi hướng đi và thú nhận. Bạn có dám bỏ con đường hội thánh hoàn vũ, một biến tướng của Ba-by-lôn, mà quay lại con đường đơn thuần của hội thánh địa phương chăng?
--Có một cách quay trở lại - cho dù chúng ta đã trượt dốc đến bao nhiêu bước.
Tuy nhiên, chúng ta không được phép thách thức Đức Chúa Trời khi mình đã trợt dốc quá xa. Ngài luôn cho chúng ta những dấu hiệu cảnh báo, cũng như ban cho khả năng trở lại, Ngài cũng ban cho chúng ta sự tỉnh táo. Nếu chúng ta tuyệt đối không muốn lắng nghe Ngài, Ngài sẽ cho chúng ta đi luôn, nếu cần, sẽ sống chung với những con lợn.
Vì vậy, khi nào có một bước không rõ ràng với chúng ta, chúng ta hãy nhìn xung quanh để tìm các dấu hiệu cảnh báo, và xin Chúa cho được nhìn thấy rõ ràng. Vì sợ rằng chúng ta đã bước sai và trượt dốc khỏi nơi Chúa muốn chúng ta đồng đi với Ngài.