Thứ Năm, 13 tháng 6, 2013

RUTH – TĂNG TRƯỞNG ĐẾN MỨC TRƯỞNG THÀNH--7



SỰ CHUẨN BỊ VÀO BAN ĐÊM

Trong Ruth chương ba, Naomi đã hướng dẫn Ruth rất cụ thể, vì bà nhận thức rằng đã đến lúc Ruth bước vào trong điều sẽ đem đến sự yên nghỉ cho nàng. Naomi thật sự quan tâm đến Ruth. Cho dù điều đó có nghĩa là bà có thể đánh mất mọi sự. Nhưng bà chăm lo cho sự thịnh vượng của Ruth hơn là của chính mình. Bà đã chiến đấu cho Ruth và hành động với ý định vì sự thịnh vượng của Ruth. Ý định của bà là tìm ra điều đem đến sự yên nghỉ cho Ruth (3: 1, Bản King James). Sự yên nghỉ đó cho Ruth là một con người-Boaz. Nhiều lần chúng ta có thể bám chặt một số người vì chúng ta cảm thấy ích lợi cho chúng ta và hội thánh. Nếu chúng ta quan tâm đến những điều họ có thể làm cho chúng ta nhiều hơn sự tăng trưởng thuộc linh của họ, thì chúng ta ngăn trở hội thánh trong việc thực tại hóa phước hạnh lớn hơn đi kèm với sự tăng trưởng của họ. Chúng ta phải vì lợi ích của người khác và xem xét điều gì tốt nhất cho họ chứ không phải họ có ích gì cho chúng ta.



Naomi nhận thức rằng giai đoạn tăng trưởng kế tiếp cho Ruth là tìm kiếm sự yên nghỉ với Boaz. Chúng ta phải chăm sóc cho những người ở với chúng ta theo cùng một cách. Thân vị của Christ có trở nên sự yên nghỉ của họ như Ngài đáng phải trở nên không?


CÁC LỜI HƯỚNG DẪN CỦA NAOMI CHO RUTH

Naomi hướng dẫn Ruth theo sự hiểu biết của bà về những gì Boaz đang làm. Bà biết ông sàng sảy lúa mạch tại sân đập lúa vào ban đêm. Điều này rất có ý nghĩa, vì thông thường ý tưởng của chúng ta là hoạt động của Chúa ở trong ánh sáng ban ngày vinh hiển. Tuy nhiên, khi Chúa thật sự chuyển động, điều đó thường là vào ban đêm. N61u anh em ao ước tìm thấy Ngài, anh em sẽ được đem vào trong thử nghiệm, các nổi khổ và khó khăn. Trong bầu không khí này, mọi điều ngăn trở sự biểu hiện đầy đủ của sự phục sinh có thể được cất bỏ. Việc sàng sảy lấy đi lớp vỏ bao phủ hạt giống. Bởi trải qua diễn trình sàng sảy vào ban đêm, sự sống phụcủa sinh được đại diện bởi lúa mạch có thể bước ra cách phong phú hơn và trở nên một phước hạnh cho bất cứ ai chạm đến điều đó. Trải qua các kinh nghiệm ban đêm, sự sống phục sinh được biểu lộ cách đầy quyền năng.

Naomi bảo Ruth tắm rửa, xức đầu và thay trang phục trước khi đến với Boaz. Chủ đích của Ruth trong việc đến với Boaz là tự dâng mình cho ông. Theo Ezekiel 16: 8-9, việc tắm rửa, xức dầu và mặc trang phục được Chúa cung cấp. Điều này khải thị rằng việc chúng ta dâng mình cho Christ phải dựa trên điều Christ đã truyền vào trong chúng ta. Sức lực, khả năng và sự nhiệt thành thiên nhiên của chúng ta đều không được chấp nhận. Điều chúng ta dâng cho Christ phải là điều chính Christ đã truyền vào trong chúng ta. Sau khi được Ngài tẩy sạch, chúng ta phải dâng điều Ngài đã truyền vào trong chúng ta qua nhiều năm chúng ta ở với Ngài. Sự cấu thành các thuộc tính thần thượng bên trong chúng ta trở nên vốn để chúng ta bước vào trong sự hiện diện của Chúa theo cách này.

Chúng ta nhận thức rằng bản chất sa ngã của chúng ta luôn luôn ở với chúng ta cho đến ngày chúng ta hoàn toàn bước vào trong sự phục sinh với Chúa. Năm mươi năm trước, tôi nghĩ rằng khi tôi lớn tuổi hơn. Tôi sẽ trở nên rất thánh khiết và tự do khỏi sự ô uế. Bây giờ, năm mươi năm sau, tôi khám phá ra rằng có nhiều sự ô uế hơn chứ không phải ít sự ô uế hơn, nhưng tôi cũng khám phá ra rằng tôi có nhiều sự xức dầu của Chúa hơn. Tôi đã kinh nghiệm nhiều sự tẩy sạch và xức dầu, và Chúa đã ban cho tôi một chiếc áo đầy màu sắc trong diễn trình đó. Đây chính là điều chúng ta cần đem theo khi bước vào trong sự hiện diện của Chúa.

THEO DÕI BOAZ VÀ CHỜ ĐỢI CƠ HỘI

Chúng ta biết rằng các sự kiện của chương ba không theo liền sau các sự kiện của chương hai, vì có ít nhất một mùa lúa mì sau mùa lúa mạch đầu tiên (Ruth 2: 23). Sau khi dự phần vào các mùa gặt này (đại diện cho kinh nghiệm về sự phục sinh và sự chết của Chúa), và sau khi được tẩy sạch, xức dầu và mặc quần áo theo cách này, trong đêm tối, chúng ta phải đến với Boaz của chúng ta tại sân đập lúa theo cách kín giấu. Chúng ta không công bố kinh nghiệm của chúng ta hoặc bất cứ điều gì chúng ta có. Thay vì vậy, chúng ta tự ẩn mình. Trong chương trước, Ruth đã bước ra. Tuy nhiên, trong kinh nghiệm này, nàng phải học tập ẩn mình. Khi dâng mình cho Chúa theo cách này, chúng ta không tìm kiếm sự vui hưởng trong nếp sống hội thánh; chúng ta đang tìm kiếm chính Christ.

Trong kinh nghiệm này, chúng ta chờ đợi thời điểm của Christ. Chúng ta không yêu cầu Ngài phù hợp với chúng ta; chúng ta đơn giản theo dõi Ngài. Sau khi Ngài ăn uống xong, Ngài sẽ làm như Ngài muốn. Bây giờ điều chúng ta làm là theo thời gian biểu của Ngài, không phải của chúng ta. Chúng ta bây giờ theo dõi để xem điều gì làm vui lòng Ngài. Chúng ta theo dõi sự chuyển động của Ngài. Chúng ta để ý nơi Ngài nằm xuống. Chúng ta không thể chịu nổi việc mất dấu Ngài. Khi Ruth thấy nơi Boaz nằm xuống, nàng lẻn vào, mở chăn nơi chân ông, và đặt mình xuống nơi chân ông. Lời hướng dẫn của Naomi chỉ có thể dẫn nàng đến đây thôi. Nàng nhận thức rằng tại điểm này, điều đó nằm trong tay Boaz. Tại một thời điểm nào đó, sau khi chúng ta chuẩn bị và thực hiện những điều phải làm, Chúa phải đảm trách. Chúng ta chịu trách nhiệm dâng mình và tập trung vào Ngài. Ngài chịu trách nhiệm hoàn thành điều Ngài ao ước trên chúng ta.

Tôi bận tâm đến những người trẻ. Họ bị ảnh hưởng quá mạnh mẽ để tìm kiếm sự độc lập. Ruth nói với Naomi: “Mọi điều mẹ nói với con, con sẽ làm” (Ruth 3: 5), nhưng có bao nhiêu người giữa vòng chúng ta ngày nay đáp ứng với sự dẫn dắt của những người lớn tuổi hơn như thế? Thông thường, những điều đó được xem là lỗi thời. Trong xã hội ngày nay, những người trẻ thường thậm chí không lắng nghe cha mẹ mình. Gương mẫu của Ruth mô tả một bí quyết lớn trong nếp sống thuộc linh. Chúng ta phải nhận biết trật tự trong Thân Thể. Sự tăng trưởng thuộc linh của chúng ta sẽ được quyết định bởi thái độ của chúng ta đối với những người mà Chúa đã đặt ở trước chúng ta về mặt thuộc linh.
LÀM BOAZ SỬNG SỐT

Khi Ruth chờ đợi cách yên lặng, Boaz ăn uống xong. Khi lòng ông vui vẻ, ông đi nằm ở chân đống lúa mạch. Khi đó nàng bước vào cách bí mật và và mở chăn nơi chân ông rồi nằm xuống. Lúc nửa đêm, Boaz thức giấc và sửng sốt vì thấy Ruth ở đó. Khi yêu Chúa và theo đuổi Ngài theo cách này, chúng ta đôi khi làm ngài sửng sốt. Ngài kinh ngạc vì chúng ta. Tôi đã từng là một chàng trai 17 tuổi nghịch ngợm trốn học cả một học kỳ. Bây giờ, sau nhiều năm công tác làm đẹp lòng Chúa, tôi có thể quỳ gối và nói với Chúa: “Tôi yêu Ngài”. Ô, tôi được thỏa mãn và tôi biết Chúa sửng sốt vì sự hiện diện của tôi.

LỜI THỈNH CẦU DẠN DĨ CỦA RUTH

Boaz nói với Ruth: “nàng là ai?” Nàng đáp rằng nàng là đầy tớ gái của ông và nhan chóng thêm vào: “Hãy nhận lấy đầy tớ gái của ông dưới cánh ông, vì ông là một người họ hàng gần” (Ruth 3: 9). Nói cách khác, “Theo điều răn của Chúa, ông phải kết hôn với tôi, vì ông là họ hàng gần của chồng tôi”. Cánh của Boaz đối với Ruth là cánh của Jehovah mà Boaz nói đến trong 2: 12. Ruth dường như đang nói: “Hãy dang rộng cánh của ông trên đầy tớ gái ông. Ông đã nói rằng tôi đến để tìm kiếm nơi nương náo dưới cánh của Jehovah. Bây giờ tôi đang nhận lấy nơi nương náu dưới cánh của ông như cánh mà jehovah đã cung cấp”. Ngày nay Chúa đang dang rộng cánh của Ngài trên chúng ta. Ngài đã hứa làm cứu Chúa của chúng ta. Dựa trên điều này, bây giờ chúng ta đến với Ngài và nói: “Tôi dâng toàn bản thể tôi cho Ngài hầu cho tôi có thể nhận được sự cứu rỗi đầy đủ của Ngài. Ngài phải trở nên hơn cả cứu Chúa của tôi. Ô Chúa, tôi muốn nhận lấy mọi điều Ngài thực hiện, mọi điều Ngài là, và mọi điều Ngài có và hoàn toàn được thấm nhuần bằng Ngài. Ngài nghĩ rằng tôi chỉ đến với Ngài vì một nơi nương náu tôi sao? Không! Tôi đang đến đây để sở hữu Ngài”.

KHÔNG THEO ĐUỔI NHỮNG CHÀNG TRAI TRẺ

Sau đó, Boaz nói với Ruth: “Nguyện Chúa chúc phước cho con, con gái ta! Vì con đã bày tỏ sự nhân từ vào lúc cuối nhiều hơn lúc ban đầu, ở đó con đã không theo đuổi những chàng trai trẻ, dù giàu hay nghèo” (Ruth3: 10). Ruth đã nhân từ đối với mẹ chồng mình bằng cách từ bỏ nhà cha mẹ và đất nước của mình để đồng hành với Naomi đến một miền đất xa lạ. Tuy nhiên, bây giờ Ruth muốn dâng mình cho Boaz chứ không phải cho bất cứ chàng trai trẻ hơn nào mà nàng có thể kết hôn. Chúa, Boaz của chúng ta, thì vô giá, toàn túc và toàn năng. Ngài là Chúa của các chúa và Vua của các vua. Ngài là Đấng sở hữu mọi sự. Ngài là Đấng đáng ao ước nhất, nhưng thường thì chúng ta không nhìn thấy Ngài theo cách này, vì vậy chúng ta bị những chàng trai trẻ hấp dẫn.

Những chàng trai trẻ là gì? Đó chính là những điều khác hơn Christ mà chúng ta theo đuổi và trao đời sống mình cho chúng. Thí dụ, chúng ta có thể để cho niềm ao ước của mình về một địa vị trong công ty thay thế Christ. Chúa nhận thức rằng từ quan điểm của chúng ta, đó là một công ty hàng đầu. Có một thế giới rộng lớn ngoài kia với nhiều điều hấp dẫn mà chúng ta có thể trao chính mình cho chúng. Nếu chúng ta chọn Ngài hơn là những điều này thì Ngài đánh giá cao điều đó. Sự nhân từ của chúng ta được biểu lộ ở chỗ thế giới tuy rất hấp dẫn, nhưng chúng ta từ bỏ thế giới để chọn Christ. Tuy nhiên, tất cả chúng ta phải thành thật thừa nhận rằng chúng ta vui mừng vì chúng ta đã không chọn ai trong số những chàng trai trẻ, thay vì vậy chúng ta đã chọn Đấng thật sự xứng đáng với cuộc đời chúng ta.


KINH NGHIỆM BAN ĐÊM

Trong câu 11, Boaz tiếp tục: “Và bây giờ, con gái ta ơi, đừng sợ”. Trong việc nói điềunày, Boaz chỉ tỏ rằng ông sẽ kết hôn với Ruth như nàng ao ước. Tuy nhiên, để làm điều đó, ông phải chăm lo một điều gì đó trước. Ruth là một người nữ đáng giá và đức hạnh và có một người bà con gần hơn Boaz có quyền lựa chọn ưu tiên trong vấn đề này. Điều này hẳn là gây lo lắng cho Ruth, vì vậy Boaz bảo nàng: “Hãy ở lại đêm nay” (Ruth 3: 13). Đây là một kinh nghiệm thêm nữa về ban đêm, vì điều đó chuẩn bị con đường để Ruth được giải phóng khỏi người bà con khác về mặt luật pháp nàng phải gắn bó. Boaz phải gặp người bà con này, nhưng đó là vào buổi sáng. Hơn nữa, nếu người bà con này vận dụng quyền của mình như một người bà con gần nhất của nàng thì Ruth phải kết hôn với người ấy chứ không phải Boaz. Để Ruth kết hôn với Boaz, người bà con này trước hết phải từ bỏ quyền của mình trên nàng.

Kinh nghiệm ban đêm này dài bao lâu đối với chúng ta? Hai mươi năm? Trong kinh nghiệm của chúng ta, có một diễn trình dài của sự tăng trưởng trong khi chúng ta nằm thuận phục nơi chân Christ và vui hưởng sự bảo vệ ấm áp của Ngài. Nhưng trong diễn trình này, chúng ta vẫn không biết sự giải phóng mà Christ có thể ban cho hoặc kinh nghiệm đầy đủ về sự hiệp nhất với Ngài.

Công tác của Chúa trên chúng ta dường như đến thường xuyên nhất trong khi chúng ta ở vào ban đêm. Mỗi lần chúng ta dâng mình, sự hiến dâng của chúng ta đem chúng ta vào trong kinh nghiệm ban đêm chứ không phải ban ngày. Khi chúng ta công bố: “Chúa ơi, tôi dâng mình cho Ngài”, Ngài hỏi: “Ngươi sẵn sàng chưa?”. Nếu chúng ta đáp lại: “Chúa ơi, tôi sẵn sàng”, thì hãy chuẩn bị. Một điều gì đó làm như làm mất nhuệ khí sắp xảy ra. Tuy nhiên, đồng thời chúng ta cũng cảm thức Chúa ở với chúng ta, vì chúng ta ở tại nơi chân Ngài. Chúng ta cảm thức Ngài che phủ chúng ta, nhưng đó vẫn là ban đêm trong kinh nghiệm của chúng ta.

Ruth nằm tại chân ông cho đến sáng. Đây sẽ là kinh nghiệm của chúng ta cho đến khi Chúa trở lại. Chúng ta có thể cảm thấy rằng đêm quá dài. Chúng ta có thể phàn nàn rằng chúng ta không thể chịu nổi nữa. Khi điều này xảy ra và chúng ta sắp nhảy lên, đột nhiên, Chúa sẽ ban cho chúng ta một ít ánh sáng ban ngày kì diệu. Sau kinh nghiệm này Chúa sẽ hỏi chúng ta: “Ngươi có sẵn sàng tiếp tục chưa?”. Khi chúng ta trả lời: “Rồi”, Chúa sẽ giữ chúng ta lại ban đêm lâu hơn cho đến khi chúng ta không thể chịu đựng nổi một lần nữa. Rồi Chúa sẽ lại khích lệ chúng ta. Ban đầu, chúng ta chỉ có thể chịu nổi một thời gian giới hạn của kinh nghiệm ban đêm. Sau đó, Chúa có thể giữ chúng ta ở vào ban đêm trong vài tháng. Cuối cùng, Ngài sẽ có thể công tác với chúng ta theo cách này trong vài năm. Trong một tình trạng như vậy, chúng ta sẽ kêu la: “Chúa Jesus ơi, Ngôi Sao Mai ơi, hãy đến!” 

(Khải 22: 16-17). Nếp sống Cơ Đốc là một nếp sống lãng mạn. Chúng ta đã chiếm được lòng của Chúa, nhưng vẫn còn một con đường dài nằm phía trước chúng ta. Đó không phải luôn luôn là một con đường cao tốc sáng chói, đầy khích lệ và bằng phẳng. Nhưng trong suốt thời gian vào ban đêm, chúng ta kinh nghiệm sự bảo vệ của Ngài, vì chúng ta được che phủ bởi cánh của Ngài.

Khi trời vẫn còn tối, khi họ chỉ có thể nhìn thấy nhau cách lờ mờ, họ đã trỗi dậy. Boaz nói: “Đừng để người ta biết người nữ này đã đến sân đập lúa” (Ruth 3: 14). Lời này là một sự bảo vệ cho Ruth, nếu không người ta có thể lan truyền tin đồn làm tổn hại đến danh tiếng của Ruth trong việc là một người nữ đức hạnh. Boaz đã chăm lo cho Ruth.

Sau đó Boaz nói: “Hãy đem chiếc khăn choàng của nàng lại đây và cầm chặt nó” (câu 5), và ông đã đong cho nàng sáu ephah lúa mạch. Chiếc khăn choàng của Ruth chỉ có một dung lượng xác định. Boaz đã chỉ đong được chừng đó. Cũng vậy, chúng ta cũng chỉ vui hưởng một mực lượng nào đó vào một thời điểm. Là các bản thể loài người, dung lượng của chúng
ta có giới hạn.

PHẦN THƯỞNG CỦA NGƯỜI CHĂN

Trong khi Boaz vào thành phố để làm trọn lời của mình, Ruth trở về với mẹ chồng mình cùng với sáu ephah lúa mạch và kể cho bà nghe mọi điều Boaz đã làm cho nàng. Mọi điều thuộc về Boaz sẽ trở nên của Ruth khi họ kết hôn, vì vậy sáu ephah lúa mạch này thật ra dành cho Naomi, là người đã chăm sóc cho Ruth. Naomi đã tranh đấu cho sự phát triển của Ruth và huấn luyện nàng trong cách tiếp cận Boaz. Phần thưởng của Naomi trong việc chăn dắt Ruth không chỉ là sáu ephah lúa mạch. Việc biết rằng Boaz sẽ kết hôn với Ruth như bà ao ước là một phần thưởng lớn hơn nhiều.

Nhiều lần chúng ta không nhận thức rằng những người phục vụ đã chịu khổ vì cớ chúng ta nhiều như thế nào, hoặc họ đã bận tâm đến chúng ta ra sao. Khi chúng ta kinh nghiệm một chút tiến bộ trong Christ, họ vui sướng trước mặt Chúa biết bao!

Là một người phục vụ, tôi rất được an ủi khi nhìn thấy những người dâng mình để theo đuổi Christ và được tìm thấy trong chỉ một mình Ngài. Rất nhiều người vẫn tự do theo đuổi “những chàng trai trẻ” thay vì theo đuổi “Boaz”. Khi chúng ta ao ước kết hôn với một mình Christ, những người phục vụ chúng ta được an ủi. Nếp sống hội thánh cũng thay đổi, vì trong sự giao dịch này chúng ta có được sáu ephah lúa mạch để nuôi người khác. Nếu chúng ta nhận vào các sự phong phú của Christ hết mức có thể (được biểu thị bởi sáu ephah), thì những người phục vụ chúng ta sẽ được khích lệ biết bao!

Trong bầu không khí và tình trạng này, Naomi nói với Ruth: “Con gái ta ơi, hãy ngồi yên cho đến khi con biết vấn đề sẽ chuyển biến thế nào; vì người nam đó sẽ không yên nghỉ cho đến khi ông giải quyết xong vấn đề trong ngày hôm nay” (Ruth 3: 18). Bây giờ, việc chăm lo cho các vấn đề tùy thuộc vào Boaz. Có một người bà con gần hơn có quyền hơn ông, vì vậy Boaz phải giải quyết việc đó. Các anh chị em ơi, đừng sợ! Hãy bình an, vì Boaz của chúng ta sẽ không yên nghỉ cho đến khi Ngài thực hiện xong mọi điều Ngài nói Ngài sẽ làm./.