Thật là một chủ đề vinh diệu khi bức
thư đầu tiên của John mở ra với lời " Đức Chúa
Trời là ánh
sáng." Đó là một hoa văn thấm vào toàn bộ Kinh Thánh, từ Sáng Thế Ký đến Khải Huyền. Những gì tương phản với điều này là thuyết nhị nguyên lẩm cẩm của tư tưởng Trí huệ giáo mà đặt ánh sáng nghịch với bóng tối trong một trận chiến vũ trụ về quyền ưu thế.
Trong sự phân biệt vinh diệu, ánh sáng của Đức Chúa Trời --con người Giêsu Christ đã thấm nhập bóng tối của thế giới sa ngã này và tràn như lũ
lụt trên bóng tối với sự sáng chói về đạo đức. Như Thánh Kinh tuyên bố cách rất
đẹp, " Dân đi trong nơi tối tăm đã thấy sự sáng lớn; và sự sáng đã
chiếu trên những kẻ ở xứ thuộc về bóng của sự chết " ( E sai 9:1 )
và " nhưng Đức Giê-hô-va sẽ làm sự sáng
đời đời cho ngươi, Đức Chúa Trời ngươi sẽ làm vinh quang cho ngươi."( Ê-sai 60:19 ).
Đối kháng với
tất cả các hệ thống độc thần của tôn giáo, khi họ đưa ra vị thần của họ như là một sự thống nhất đơn độc, còn Đức Chúa
Trời tam nhất cơ đốc ngự trong một sự cột chặt và thỏa thích hỗ tương, của Cha, của Con, và Thánh Linh,--với một tấm lòng, hoàn toàn cởi
mở với nhau, giống hệt nhau trong mục đích và kế hoạch, một sự tương giao vĩnh cửu của tình yêu, cộng đồng và ánh sáng. Không
nên có thắc mắc vì sao Giêsu có thể bước vào lịch sử và
công bố rõ
ràng, "Ta là ánh sáng thế giới" ( Giăng 8:12 ).
Ánh sáng khuếch tán. Ánh sáng thâm
nhập. Ánh sáng đang dò tìm. Ánh sáng đang tiết lộ. Ngay từ đầu trong Sáng thế ký, khi Đức Chúa
Trời gọi ánh sáng hiện hũu. Rồi vào cuối cùng trong Khải huyền 21:23, nơi mà chúng ta đọc, "Thành phố không cần mặt
trời, mặt trăng soi sáng, vì vinh quang của Đức Chúa Trời sáng toả, và Chiên
Con là đèn của thành".
Steve Fazekas,