Hôn Nhân Hạnh Phúc |
Bạn
có thể nghĩ, "Tại sao tôi nói về vấn đề sự thuận phục của người vợ? Không phải là một giáo lý Tân Ước sao?
"Nhưng cũng giống như tất cả các giáo lý khác của Tân Ước, vấn đề lãnh đạo
và sự thuận phục trong hôn nhân có nền tảng trong sách Sáng Thế.”
Những
quan niệm sai lầm phổ biến:
Những
câu được trích dẫn phổ biến nhất liên quan đến vai trò của người vợ trong mối
quan hệ với vai trò của chồng là Ephesians 5:22:
“Hỡi
kẻ làm vợ, hãy thuận phục chồng mình như là đối với Chúa”.
và
Colose 3:18:
“Hỡi
người làm vợ, hãy thuận phục chồng, như điều đó là hiệp nghi trong Chúa”
Nhiều
phụ nữ đấu tranh với các khái niệm về sự thuận phục trong hôn nhân vì họ nhầm
lẫn khi coi sự thuận phục với việc kém sút là như nhau. Từ Sáng Thế Ký chúng ta
biết rằng những người đàn ông và phụ nữ đều bình đẳng trước mắt Đức Chúa Trời, vì
tất cả mọi người, không phân biệt giới tính, được dựng nên theo hình ảnh của Đức
Chúa Trời. Sáng Thế Ký 1:27 tuyên bố "Đức Chúa Trời dựng nên loài người
như hình ảnh Ngài; Ngài dựng nên loài người giống như hình ảnh Đức Chúa Trời;
Ngài dựng nên người nam cùng người nữ"
Eva
đã được làm nên từ một xương sườn, bên hông Adam (Sáng thế ký 2:21), mà cũng
hàm ý sự bình đẳng với Adam. Tôi thực sự thích thú cách bình luận Kinh Thánh nổi
tiếng hồi thế kỉ mười bảy của Matthew
Henry, ông viết về việc tạo ra Eva từ Adam như sau,
“Không
được tạo ra từ xương đầu ông để cai trị ông, cũng như ra từ xương bàn chân của
ông, để bị ông chà đạp, nhưng ra từ xương sườn của ông, là ngang bằng với ông ta, dưới cánh tay của ông để
được bảo vệ, và gần trái tim của ông để được thương yêu”.
Galati
3:28 cũng làm cho rõ ràng rằng cả nam giới và phụ nữ đều bình đẳng về giá trị
cá nhân của họ trước mặt Đức Chúa Trời. Chúa Giêsu đến để cứu tất cả mọi người
đặt niềm tin vào Ngài, không phân biệt giới tính, quốc tịch, hoặc địa vị xã
hội.
“Chẳng
chia ra hoặc người Do-thái hay người Hi-lạp, tôi mọi hay tự chủ, nam hay nữ, vì
anh em thảy đều là một trong Christ Jêsus”.
Đây
là một cách khác để suy nghĩ về điều đó. John 6:38 và nhiều đoạn khác trong
Kinh Thánh cho thấy sự thuận phục của Đấng Christ đối với thẩm quyền của Đức
Chúa Trời. Nếu chịu phục tùng là chịu kém hơn, nên Đấng Christ, trong việc phục
theo thẩm quyền của Đức Chúa Trời Cha, thì Ngài ( trong nhân tính) kém hơn so
với Đức Chúa Trời.
Tuy
nhiên, Kinh Thánh cho thấy rõ ràng rằng cả Đức Chúa Cha và Giêsu đều là Đức
Chúa Trời như nhau. Giêsu nói: "Ta và Cha Ta là một" (Giăng 10:30).
Giêsu và Đức Chúa Trời Cha có những vai trò khác nhau trong Tam Vị Nhất thể,
nhưng trong tính thân vị của họ, họ là Đức Chúa Trời ngang nhau. Tương tự như
vậy, một người vợ và người chồng có vai trò khác nhau trong hôn nhân, nhưng họ
đều được Đức Chúa Trời yêu mến ngang nhau và đều mang hình ảnh của Ngài như
nhau.
Một
quan niệm sai lầm phổ biến khác là vai trò của Adam như người lãnh đạo và Eve
như người trợ giúp là kết quả của sự sa ngã và không phải là một phần của vai
trò do Đức Chúa Trời tạo ra hồi ban đầu cho vợ và chồng. Nhiều nhà nữ truyền
giáo, chẳng hạn như Rebecca Groothius, khẳng định sự hiểu sai về cách sắp xếp
nầy của Đức Chúa Trời cách trắng trợn.
Trong
thực tế, không có đề cập đến hoặc một người phối ngẫu nào cầm quyền trên người
khác, --mãi cho đến sau sự sa ngã của họ vào tội lỗi, khi Đức Chúa Trời noi với
người phụ nữ rằng "chồng sẽ cai trị ngươi" (3:16). Đây là tuyên bố
của Đức Chúa Trời không phải là một mệnh lệnh, nhưng như một hệ quả của tội lỗi
họ.
Tuy
nhiên, cách đọc Lời Đức Chúa Trời cách đơn giản làm cho nó rõ ràng rằng vai trò
được tạo ra hồi ban đầu của Adam là một nhà lãnh đạo trong gia đình và vai trò được
tạo ra hồi ban đầu của Eve là một người trợ giúp cho chồng và gia đình của nàng.
Trước
tiên Đức Chúa Trời tạo ra Adam và ban cho ông quyền uy không chỉ đặt tên cho
động vật (mà ông và Eve có quyền cai trị) mà còn đặt tên cho vợ ông [trước tiên
ông gọi nàng là “người nữ” (Sáng thế ký 2:23) trước khi có sự sa ngã và sau đó ông
gọi nàng là Eve (Sáng thế ký 3:20) sau sự sa ngã]. Trong thời Cựu Ước, điều nầy
được coi là một dấu hiệu của quyền uy, vì con người làm công việc đặt tên.
Đức
Chúa Trời ngụ ý rằng Ngài sẽ làm ra "một kẻ giúp đỡ giống như nó. [Adam]" (Sáng thế ký 2:18). Vai trò của người
trợ giúp sẽ được hiểu như là một người kia giúp người làm việc lãnh đạo. Paul
đã coi thứ tự của việc tạo ra Adam và Eve có ý nghĩa và sử dụng nó như là một
lý do nhấn mạnh vào vai trò lãnh đạo của người nam trong hội thánh (1 Timôthê
2:12-13 – “Ta không cho phép đàn bà dạy dỗ, cũng không được hành quyền
trên đàn ông, nhưng phải ở yên lặng. Vì A-đam
được nắn nên trước, rồi mới tới Ê-va”). Paul
khẳng định thủ trưởng nam trong gia đình trong 1 Cor 11:9 bằng cách nhắc nhở
độc giả về sách Sáng Thế 1, "đàn ông cũng không vì cớ đàn bà mà
được dựng nên, bèn là đàn bà vì cớ đàn ông vậy."
Những
vai trò được tạo ra ban đầu của người chồng / người lãnh đạo và của người vợ / người
giúp đỡ cũng có thể được hiểu từ lời nguyền rũa trên Adam và Eve như một kết
quả của sự sa ngã. Đức Chúa Trời nói với Eve:
“Ta
sẽ thêm điều cực khổ bội phần trong cơn thai nghén; ngươi sẽ chịu đau đớn mỗi
khi sanh con; khát vọng ngươii xu hướng về chồng, và chồng sẽ cai trị
ngươi”. (Sáng thế ký 3:16).
Có
nghĩa là gì khi Eva "mong muốn" người chồng? Cấu trúc ngữ pháp tương
tự được sử dụng trong sách Sáng Thế 4:7 khi Đức Chúa Trời với Cain:
Đức
Chúa Trời đang nói với Cain rằng tội lỗi muốn cai trị anh ta ("mong muốn dành cho bạn") nhưng thay vào đó, Cain
nên cai trị tội lỗi. Áp dụng cho Sáng. 3:16, Eva sẽ muốn cai trị trên Adam
("mong muốn của bạn sẽ về chồng của bạn") như một phần của lời nguyền
rũa. Vì vậy, nếu lời nguyền rũa là Eva sẽ muốn cai trị hoặc lãnh đạo Adam, khi
đó, không phải là vai trò của Eve trước khi sa ngã và hồi ban đầu cô ấy được
tạo ra để làm một người giúp đỡ, không phải là một nhà lãnh đạo. Nếu không, nó
không có nhiều từ một lời nguyền rũa –nguyên thủy Eve đã lãnh đạo và cô ấy tiếp
tục dẫn đầu sao? Để đáp ứng với ước mong sai lầm của Eve về quyền lãnh đạo,
Adam sẽ phản ứng cách tội lỗi bằng cách lãnh đạo nàng cách gay gắt thay vì yêu
thương. Eve sẽ mong muốn đảo ngược vai trò của nhà lãnh đạo và người trợ giúp,
và Adam sẽ phản ứng bằng cách bóp méo cách sai lạc vai trò lãnh đạo của ông.
Chúa
nói với Cain, “khát vọng của nó (tội lỗi=Satan) là về ngươi”. Chúa cũng nói với
Eva, “khát vọng của người là về chồng ngươi”. Hai câu nầy ngụ ý Eva khao khát
cai trị, không chế chồng mình, cũng như tội lỗi (satan) thèm cai trị Cain, khao
khát không chế Cain”.
Một
hỗ trợ quan trọng khác đối với các vai trò được tạo ra hồi ban đầu của chồng /
người lãnh đạo và người vợ / người giúp đỡ được tìm thấy trong sự qui tội lỗi
cho Adam, chứ không cho Eva. Đã bao nhiêu
lần bạn nghe ai đó nói, "Tất cả là lỗi lầm của người nữ (có nghĩa là
Eva)", hoặc, "Chúng tôi đã không ở trong đống lộn xộn này (thế giới bị
nguyền rủa) nếu nó không bị bởi một người phụ nữ"? Tôi luôn luôn co rúm người
lại khi tôi nghe những tuyên bố như vậy đó, bởi vì chúng không đúng Kinh Thánh!
Đúng,
Eva là người đầu tiên phạm tội, nhưng người mà Đức Chúa Trời đã tra hỏi đầu
tiên sau khi Adam và Eva phạm tội là ai? Adam đã bị thẩm vấn đầu tiên bởi vì
ông là người lãnh đạo của gia đình. Tội lỗi được qui cho ai trong cả Kinh
Thánh? Adam (1Cor 15:22, 15:45, Rô-ma 5:15). Tại sao? Bởi vì ông là nhà lãnh đạo,
Adam chịu trách nhiệm về Eve, vợ của mình, ông trốn tránh trách nhiệm đó bằng
cách làm theo sự hướng dẫn của cô trong sự bất tuân Đức Chúa Trời và ăn trái
cấm.
Điều
thú vị là, khi Đức Chúa Trời nói với Adam và Eve kế hoạch của Ngài để cứu chuộc
loài người (Sáng thế ký 3:15), Ngài nói rằng Đấng Cứu Chuộc sẽ là "hậu tự
của cô." Vì vậy, mặc dù Eva là người đầu tiên phạm tội, thông qua con cháu
của cô, Đấng Cứu Chuộc nhân loại sẽ đến, Giêsu Christ. Tội lỗi được qui cho
Adam (vì vai trò lãnh đạo của ông), và do đó lây lan đến tất cả mọi người, đàn
ông và phụ nữ. Sự cứu chuộc đi qua con cái của Eva: Đấng Mê-si.
Kinh
Thánh làm cho nó rõ ràng, bắt đầu trong Sáng thế ký, rằng Adam đã được tạo ra
làm người lãnh đạo, và Eve được tạo ra để làm người trợ giúp trong mối quan hệ
hôn nhân. Cả đàn ông và phụ nữ đều bình đẳng trước mặt Đức Chúa Trời như là hai
người mang hình ảnh của Ngài. Nhưng họ có những vai trò khác nhau trong hôn
nhân, giống như các vai trò khác nhau nhưng bình đẳng trong Tam vị nhất thể.
Tại
sao các bà vợ hiện đại đấu tranh với sự việc này ngày hôm nay?
Lý
do số một là tội lỗi. Qua Eva, tất cả phụ nữ chịu trọng lượng của lời nguyền
rũa trong khu vực cụ thể này, vì vậy chúng tôi sẽ luôn luôn đấu tranh với vấn
đề này đến mức độ nào đó. Những đoạn trong Ê-phê-sô và Cô-lô-se hướng dẫn vợ
chồng trên vai trò mà đã được tạo ra hồi ban đầu của họ trong hôn nhân để mang
lại sự hồi phục cho cuộc hôn nhân mà đã bị tội lỗi làm hư hại.
Bao
nhiêu bạn đã thấy chương trình truyền hình Jon và Kate cộng Tám? Tôi chắc chắn
nhiều bạn có xem, và ngay cả khi bạn không có xem, bạn có thể đã nghe nói về
nó. Chương trình là một phần của thể loại truyền hình thực tế mô tả cuộc sống
của một cặp vợ chồng, Jon và Kate, và con cái của họ bao gồm một tập hợp ba cặp
song sinh, là một bộ gấp sáu lần. Jon và Kate gần đây đã quyết định ly dị, và đã
có rất nhiều suy đoán là tại sao họ đang có vấn đề và đưa ra quyết định này.
Trong một tập phim được phát sóng vào đầu năm nay, Jon và Kate thảo luận về
việc tiếp tục chương trình cho mùa giải tới.
Kate:
"Tôi đang yêu những gì chúng ta làm như vậy chúng ta phải tìm ra nó."
Jon:
". Vâng, điều đó là thực sự khó khăn, đối với tôi, là ngày cuối cùng của
tôi"
Kate:
"Và tôi rất hạnh phúc."
Jon:
"Vì vậy, có bạn đi, có xung đột của bạn."
Các
cuộc xung đột trong và từ chính nó không phải là xấu, nhưng họ đang xử lý nó như
thế nào. Kate làm cho nó rõ ràng (trong tập này và những tập khác) rằng cô muốn
trở thành nhà lãnh đạo trong gia đình và không muốn thuận phục quyền uy của
Jon. Jon có xu hướng rất thụ động và không đảm nhận vai trò lãnh đạo. Họ đã đảo
ngược vai trò của họ, và kết quả là họ rất khốn khổ. Thay vì tìm kiếm ly hôn,
họ cần phải đọc Lời Đức Chúa Trời và hiểu nguyên nhân của vấn đề và giải pháp.
Một
lý do khác mà phụ nữ đấu tranh ngày hôm nay về sự thuận phục chồng của họ là
sự khác biệt giữa vai trò của phụ nữ tại nơi làm việc và trong gia đình. Nhiều
phụ nữ ngày nay làm việc bên ngoài nhà hơn bao giờ hết, và thường là họ ở trong
các lĩnh vực dành cho nam giới có quyền thống trị như khoa học, kỹ thuật và
kinh doanh.
Tôi
biết các cuộc đấu tranh những người phụ nữ nầy phải đối mặt. Tôi là người phụ nữ
duy nhất trong lớp của tôi hoàn thành một bằng tiến sĩ Ph D. Tôi là người nữ
giáo sư sinh học duy nhất tại trường đại học cơ đốc, nơi tôi dạy. Tôi là một
trong số rất ít các nhà nữ khoa học về cõi sáng tạo và là người duy nhất ở Mỹ,
vì tôi biết nói và nghiên cứu về cõi sáng tạo trọn thời gian.
Phụ
nữ thường cảm thấy rằng họ phải làm việc chăm chỉ để được nhìn thấy như bình
đẳng với nam giới trong nhiều ngành nghề. Phụ nữ đã đạt được thành công và vai
trò lãnh đạo. Tuy nhiên, một số người trong chúng tôi có xu hướng nhìn cuộc đời
như một sự liên tục và không tách rời cuộc sống chuyên nghiệp và cá nhân của
chúng tôi như đàn ông làm. Trí năng lãnh đạo tại nơi làm việc có xu hướng thực
hiện hơn nữa vào hôn nhân và các vấn đề phát sinh. Phụ nữ (bao gồm cả bản thân
tôi) cần phải làm một công việc tốt hơn ại nơi được công nhận và tách vai trò
của mình tại nơi làm việc khỏi vai trò của họ trong gia đình.
Sự
thuận phục của người
vợ không phải là một chỉ dẫn cho thấy phụ nữ thấp kém hơn đàn ông, cũng không
phải là kết quả của tội lỗi và sự sa ngã. Thay vào đó, cả vợ và chồng đều bình
đẳng như những người mang hình ảnh Đức Chúa Trời với vai trò khác nhau trong
hôn nhân như các nhà lãnh đạo (chồng) và người trợ giúp (vợ). Khi chúng ta chấp
nhận thẩm quyền của Lời Đức Chúa Trời và thành toàn những vai trò, cuộc hôn
nhân của chúng ta có thể thịnh vượng --và cho những người cần nó, có thể được
phục hồi.
Tiến
sĩ G. Purdom,