Chủ Nhật, 23 tháng 6, 2013

Tại sao mắt của Eva không mở ra cho đến khi Adam đã ăn trái cấm?

A đam và E va


Sa-tan, sự sa ngã, và một cái nhìn vào cái thiện và cái ác-

Cũng trả lời các câu hỏi liên quan: tại sao họ cảm thấy cần phải mặc quần áo?

Văn kiện của Adam và Eva ăn trái cấm trong Thánh Kinh tuyên bố:

“Người nữ thấy trái của cây đó bộ ăn ngon, lại đẹp mắt và quí vì để mở trí khôn, bèn hái ăn, rồi trao cho chồng đứng gần mình, chồng cũng ăn nữa.  Đoạn, mắt hai người đều mở ra, biết rằng mình lõa lồ, bèn lấy lá cây vả đóng khố che thân.” (Sáng thế ký 3:6-7).


Có một loạt các khả năng tại sao mắt của Eve đã không mở ra cho đến khi Adam ăn trái đó. Những điểm rõ ràng là:

1. Thời điểm họ ăn rất gần với nhau, sự khác biệt thời gian là không đáng kể.

2. Những tác động không đến ngay lập tức, nhưng mất một khoảng thời gian ngắn (có lẽ một vài giây hoặc vài phút) để họ cảm thấy xấu hổ và cho đôi mắt của họ sẽ được mở ra.

Câu trả lời khác có một số tiềm năng. Hãy xem xét:

3. Lệnh ban đầu về sự không ăn được trao cho Adam, do đó có thể đã không được truyền cho Eva khi cô ấy ăn. Nói cách khác, chỉ vì cô đã ăn, nó vô nghĩa. (Tuy nhiên, tôi sẽ tựa vào quan điểm này, vì Eva chỉ ra cho con rắn trong Sáng thế ký 3:2 rằng lệnh của Đức Chúa Trời bao gồm cả cô ấy nữa.)—“ Người nữ đáp rằng: Chúng ta được ăn trái các cây trong vườn,...”.

4. Adam chịu trách nhiệm về vợ mình. Trong thực tế, người phụ nữ đã được tạo ra cho người đàn ông (1 Cor 11:9-  “đàn ông cũng không vì cớ đàn bà mà được dựng nên, bèn là đàn bà vì cớ đàn ông vậy” ), và do đó, thứ tự được sáng tạo bắt đầu với Adam (mà Sa-tan thông qua con rắn từ chối thừa nhận hắn tiếp cận Eva trước tiên). Vì vậy, Adam phải sa ngã vì đôi mắt của họ sẽ được mở ra. Đơn giản chỉ cần đặt Adam là người chịu trách nhiệm, ngay cả đối với những hành động của vợ mình.

5. Cả hai đều có quyền thế, vì vậy cả hai, Adam và Eve, đã phải sa ngã vì sự thay đổi xảy ra. Quan điểm này được dựa trên Sáng. 1:26-28, nơi Adam và Eve cùng được ban cho quyền cai trị. Nói cách khác, vì toàn bộ quyền thế của con người sa ngã, cả hai đã phạm tội.

Nghĩ ngược lại về điều đó. Nếu Adam đã ăn trước tiên, có điều tương tự đã xảy ra không ? Trong viễn cảnh cùng chia sẻ quyền thế, câu trả lời sẽ là có. Nếu Adam đã ăn trước tiên không có gì có thể đã xuất hiện để xảy ra, nhưng khi Eva đã ăn, sau đó cả hai đã phạm tội và toàn bộ quyền cai trị đều sa bại.)

Với quan điểm này, nếu Eve đã ăn và Adam đã không ăn, khi ấy quyền thế A đam sẽ không sa ngã, và chỉ có Eve sẽ bị trừng phạt và chết. Tất nhiên, thực sự không có "những gì là nếu đó", vì vậy chúng ta không nên bị cuốn vào kiểu tư duy này quá nhiều. Hãy chú ý rằng hậu quả tội lỗi của Eve ảnh hưởng đến cô và sau đó đến tất cả phụ nữ, vì đó là tội nguyên thủy (Sáng thế ký 3:16). Nhưng hãy chú ý hình phạt của Adam trong sách Sáng Thế 3:17-19-- mặt đất đã bị nguyền rủa (tức là toàn bộ quyền cai trị của A đam). Sứ đồ Phaolô cho thấy mức độ của lời nguyền rũa này in Romans 8:20-22, là toàn thể tạo vật đang rên rỉ, đó là lý do tại sao chúng ta cần một trời mới và đất mới. “Vì mọi vật thọ tạo bị phục sự hư không, chẳng phải tự ý nó, bèn là bởi cớ Đấng đã bắt phục nó, mong cho chính vật thọ tạo cũng sẽ được buông tha khỏi ách tôi mọi của sự hư nát, để vào sự tự do vinh hiển của con cái Đức Chúa Trời. Vì chúng ta biết rằng cả mọi vật thọ tạo đồng than thở, quặn thắt cho đến ngày nay”.

Trong thực tế, quan điểm này có thể được kết hợp với quan điểm mà tôi nói trước đó. Cả Adam và Eve đã có quyền thế, nhưng Adam là bên cuối cùng chịu trách nhiệm. Xem xét Rô-ma 5:12 liên quan đến hai quan điểm cuối cùng nầy:

“Cho nên, như bởi một người mà tội lỗi đã vào thế giới, lại bởi tội lỗi mà có sự chết, và như vậy sự chết đã lan khắp mọi người, vì mọi người đều đã phạm tội”. (Rô-ma 5:12).

Đương nhiên, hai quan điểm cuối cùng nầy (4 và 5) có thể được đưa quá nhiều vào văn kiện, nhưng nó đang được xem xét trong ánh sáng của Kinh Thánh. Sau  tất cả mọi sự, Adam nhận được sự khiển trách về lối vào của tội lỗi, vì vậy ông là bên chịu trách nhiệm. Tuy nhiên, câu trả lời chỉ đơn giản có thể là Adam và Eve ăn trái cây cách thực tế cùng một lúc, hoặc hiệu quả có thể có một chút chậm trễ (vài giây, phút). Nhưng khi nhìn kỹ vào đoạn này, người ta không thể không thảo luận chính xác về những gì Kinh Thánh có ngụ ý qua câu, "mắt họ liền mở ra", chúng ta hãy đánh giá điều này trong phần tiếp theo.

Tại sao họ cảm thấy cần phải mặc quần áo?

Dưới đây là một vài đoạn liên quan đến việc Adam và Eve có đôi mắt được mở ra và nhận ra sự trần truồng của họ:

“Vả, A-đam và vợ, cả hai đều trần truồng, mà chẳng hổ thẹn”. (Sáng thế ký 2:25)

“Đoạn, mắt hai người đều mở ra, biết rằng mình lõa lồ, bèn lấy lá cây vả đóng khố che thân”. (Sáng thế ký 3:7)

Khi Adam và Eva đã phạm tội, Kinh Thánh nói rằng mắt họ đã mở ra. Báo cáo kết quả tiếp theo cho biết họ nhận ra họ đang khỏa thân và sau đó tiếp tục, họ đã quyết định tạo ra quần áo.

Vì vậy, tội lỗi của họ ảnh hưởng đến cách Adam và Eve nhận thức mọi điều (tức là, đôi mắt của họ đã được mở ra). Trong thực tế, sự xấu hổ mà bây giờ họ cảm thấy là do bản chất tội lỗi, bởi vì họ không còn nhận thức mọi thứ trong một cách hoàn hảo. Do đó, họ nhận thấy sự trần truồng của họ cần được che lại.

Lưu ý rằng sự trần truồng không phải là một tội lỗi, nhưng một sự nhận thức sa ngã về sự trần truồng và sự xấu hổ có liên quan đã được bao gồm vào nỗi buồn và đau khổ tinh thần mà họ cảm thấy lúc bấy giờ. Thậm chí ngày nay, sự trần truồng được liên kết với sự xấu hổ, khi mọi người trên toàn thế giới đều mặc quần áo. Trong thực tế, giáo lý này về sự ăn mặc mà xuất phát một sự nêu lên theo nghĩa đen khi Sáng thế ký cho thấy như vậy, bởi việc mặc quần áo, các nền văn hóa và các tôn giáo trên toàn thế giới đang xác nhận rằng văn kiện của Kinh Thánh là sự thật.


Ví dụ, thế giới quan của người vô thần cho rằng người ta tiến hóa từ động vật và con người là động vật, vậy tại sao cần mặc quần áo? Một số người có thể nói rằng chúng ta cần quần áo để giữ ấm, nhưng một số vùng khí hậu không yêu cầu có bất kỳ quần áo nào cho mục đích đó. Động vật không mặc quần áo. Hãy xem xét các tôn giáo khác như Ấn Độ giáo, nơi cuối cùng không có gì là thực tế cả. Vậy lý do tại sao mặc quần áo? (Hồi giáo vay mượn từ Kinh Thánh, vv). Xin vui lòng đừng cho tôi là sai quấy, tôi không yêu cầu mọi người từ các tôn giáo khác ngưng mặc quần áo bởi vì cho rằng đây là một giáo lý Do Thái- Cơ đốc. Trong thực tế, chúng ta đánh giá cao rằng họ tôn trọng giáo lý này.

Những gì chúng tôi muốn hỏi là những người đã được tôn giáo mà mình tôn trọng dạy dỗ, hãy xem xét ý nghĩa của việc mặc quần áo và thế nào mà việc đó đem chúng ta trở lại  với Kinh Thánh, với tổ tiên sống lẫn nhau của chúng ta, Adam và Eva, và tội lỗi lúc ban đầu. Những điều đó cho thấy giá trị của Lời Đức Chúa Trời, hướng về Đấng Christ, Đấng chiến thắng tội lỗi thay cho chúng ta và cũng chính là món quà miễn phí của ơn cứu độ cho tất cả những ai tin.

B.Hodge