“Nhưng về phần tôi, tôi quyết hẳn chẳng khoe khoang gì, chỉ khoe khoang về thập tự giá của Chúa chúng ta là Jêsus Christ đó thôi; vì nhờ thập tự giá ấy thế giới đối với tôi đã bị đóng đinh, và tôi đối với thế giới cũng vậy”(Ga-la-ti 6:14).
Thật thú
vị khi ghi nhận cách đặc biệt, trong đó vị sứ đồ nói về thế giới ở đây. Từ ngữ
nầy là một thuật ngữ rất toàn diện, và bao gồm một lượng rất lớn. Ở đây Paul
được hạ xuống đến tinh thần của sự việc. Bạn ghi nhận bối cảnh. Thật là tốt cho chúng ta đánh giá nó.
"Đến đỗi chính họ, là những kẻ chịu
cắt bì, cũng không giữ luật pháp đâu; duy muốn anh em chịu cắt bì, hầu được
khoe khoang trong xác thịt của anh em thôi" ( câu 13 ).
Vị sứ đồ
có ngụ ý gì? Họ muốn nói, hãy xem có bao nhiêu người cải đạo mà chúng tôi tạo
ra! Hãy xem bao nhiêu người đi theo và làm môn đồ mà chúng tôi đang có được!
Hãy xem phong trào của chúng tôi thành công biết bao! Hãy xem sức mạnh chúng
tôi đang có trên thế giới! Hãy xem tất cả các dấu hiệu chúc phước thần thượng
đổ trên chúng tôi. Vị sứ đổ nói: Đó là tính cách thế tục về nguyên tắc và tâm
linh, đó là thế giới. Ông chống đối với vị trí thuộc linh này, dù rõ ràng nó là
của riêng ông. Tôi tìm kiếm vinh quang từ loài người sao? Tôi có cố gắng làm
đẹp lòng người ta sao? Không ! Thế giới đã chịu đóng đinh với tôi và tôi đối
với thế giới cũng vậy. Tất cả các loại điều đó không đè nặng tôi. Những gì đè nặng
với tôi không phải là liệu sự chuyển động của tôi có thành công, hoặc tôi nắm
được rất nhiều người đi theo, hoặc có tất cả những biểu hiện bề ngoài của sự
thành công, những gì đè nặng với tôi là mức lượng Đấng Christ trong những người
mà tôi có liên hệ. Thật là lạ lùng biết bao vào cuối bức thư, điều lặp lại cho
các tín hữu Galati, là toàn bộ chủ đề của bức thư. Chúng ta nhớ lại những lời mà
trong đó chủ đề được tóm tắt. --"Các
con bé mọn của ta ơi, ta lại vì cớ các con mà chịu cơn quặn thắt, cho đến chừng
nào Christ thành hình trong các con" (4:19).
Ông nói,
Đấng Christ được hình thành trong bạn, đó là mối quan tâm của tôi, đó là những
gì đè nặng với tôi, không phải sự bành trướng, không phải sự to lớn, không phải
nổi danh, không có liên quan nào với thế giới để người ta nói rằng đây là một chức
vụ thành công, và là phong trào thành công. Đó là tính thế tục. Tôi đã chết đối
với tất cả rồi. Tôi đang bị đóng đinh với Đấng Christ đối với tất cả các điều
đó. Điều đáng kể là Đấng Christ, mức lượng Đấng Christ trong anh em.
Bạn thấy
thế giới có thể len lỏi vào như thế nào, và làm thế nào chúng ta có thể trở nên
thế tục biết bao, mà gần như không thể nhận thấy bằng cách coi trọng những thứ
bề ngoài; về việc loài người sẽ suy nghĩ và nói gì về chúng ta, những gì họ sẽ
nói, thái độ họ sẽ bày tỏ, mức lượng nổi tiếng của chúng ta, dư luận về sự
thành công của chúng ta. Vị sứ đồ nói tất cả là thế giới, tinh thần của thế
giới, đó là các dư luận trên thế giới. Đó là những giá trị trong con mắt của
thế giới, nhưng không phải trong con mắt của Đấng Christ phục sinh. Trong sáng
tạo mới, về phía sự sống lại của thập giá, một điều xác định giá trị, và đó là,
mức lượng Đấng Christ trong tất cả mọi thứ. Không có gì khác có giá trị cả, cho
dù điều đó có thể to lớn, cho dù có thể nổi danh, cho dù người ta có thể nói
cách thuận lợi về nó, nhưng về mặt sự phục sanh nó không đáng kể một chút xíu
nào. Những gì đáng kể là có bao nhiêu lượng Đấng Christ.