Sự cất lên là sự kiện mà các người còn đang sống được Đức Chúa Trời mang đi khỏi mặt đất để đến với Ngài. Chúng ta, những Cơ Đốc nhân (Ky-tô hữu) đang sống trong thời kỳ cuối cùng này, sẽ có một cơ hội được cất lên với Chúa mà không phải nếm qua cái chết, nếu chúng ta đủ tiêu chuẩn cho điều đó.
Khải Huyền 12:5: "người sanh một con trai, con trai ấy sẽ dùng gậy sắt mà cai trị mọi dân tộc; đứa trẻ ấy được cất lên đến Ðức Chúa Trời, và nơi ngôi Ngài". Chỗ này Khải Huyền nói rất rõ về sự cất lên. Và đây là sự cất lên đến trước ngôi của Đức Chúa Trời. Sự cất lên có nhiều loại khác nhau, nhưng để đơn giản hóa, hôm nay chúng ta chỉ nói về hai loại của sự cất lên, mà nó có liên quan đến tín đồ chúng ta. Một số chỗ khác trong sách Khải Huyền nói về sự cất lên, mặc dù không sử dụng từ "sự cất lên".
Trong Kinh Thánh, có một số ví dụ mà con người, các tín đồ, được cất lên hay được mang đi. Một ví dụ là Phi-líp, sau khi làm báptem cho viên hoạn quan: Công Vụ Các Sứ Đồ 8:39: "Khi ở dưới nước lên, thì Thánh Linh của Chúa (cất) đem Phi-líp đi; hoạn quan chẳng thấy người nữa, cứ hớn hở đi đường".
Còn một ví dụ khác là Hê-nóc trong Hê-bơ-rơ 11:5: "Bởi đức tin, Hê-nóc được cất lên và không hề thấy sự chết; người ta không thấy người nữa, vì Ðức Chúa Trời đã tiếp người lên. Bởi vì trước khi được tiếp lên, người đã được chứng rằng mình ở vừa lòng Ðức Chúa Trời rồi".
Dựa vào những chỗ này, chúng ta thấy sự cất lên là rất có khả năng đối với loài người chúng ta. Bây giờ, chúng ta cũng muốn biết nó sẽ xảy ra như thế nào vào lúc tận thế. Vì trong những buổi nhóm trước, chúng ta đã nghe rằng, chúng ta đang ở trong những ngày cuối cùng của thời đại này. Kinh Thánh nói về "tận thế" qua một khoảng thời gian kéo dài bảy năm, bắt đầu từ khi hiệp định hòa bình ở Trung Đông được ký kết. Chúng ta đã nói về điều này trong sách Đa-ni-ên chương 9. Vào năm 1993, đã có một thỏa hiệp ngừng bắn giữa Israel và Palestine, và thỏa hiệp này đã kéo dài đúng bảy năm. Nhưng đặc điểm của hiệp định hòa bình phải là người Do Thái được phép dâng lễ vật trở lại như xưa. Thỏa hiệp trước chưa phải vậy. Đức Chúa Trời rất có chủ quyền và Ngài đã ban cho chúng ta vào năm 1993 một dấu chỉ về thời gian nào mà chúng ta đang ở.
Sách Khải Huyền chia bảy năm cuối này thành hai phần bằng nhau, và gọi 3,5 năm cuối cùng là cơn đại nạn lớn nhất. Điều này có liên quan gì đến sự cất lên? Sách Phúc Âm Ma-thi-ơ 24 cũng nói về tận thế. Và trong 3,5 năm đầu sẽ có những Cơ Đốc nhân đầu tiên được cất lên. Nhưng không phải tất cả đều được cất lên ngay lần đầu. Chúng ta có thể thấy điều này trong câu Ma-thi-ơ 24:40-41: "Lúc ấy, sẽ có hai người nam ở trong một đồng ruộng, một người được đem đi, còn một người bị để lại; và có hai người nữ đương xay cối, một người được đem đi, còn một người bị để lại".
Sự cất lên này là một sự cất lên đặc biệt, vì được tới thẳng đến trước ngôi của Đức Chúa Trời. Sự cất lên này chỉ liên quan đến một phần nhỏ của các tín đồ, những người đã trưởng thành (đã chín) trong sự sống của Chúa khi tận thế đến. Những tín đồ này không những không sống cho mình, mà sống theo ý định và kế hoạch của Đức Chúa Trời và đã được Ngài chuẩn bị. Điều này làm vui lòng Chúa rất nhiều, đến nỗi Ngài không thể làm khác hơn là mang họ đi sớm, và cất họ lên đến trước ngôi mình. Vậy ngôi Đức Chúa Trời ở đâu? Kinh Thánh nói đến núi Si-ôn thiên thượng ở phương bắc xa xăm. Không ai có thể đến đó được cả, trừ khi người đó được cất lên. Hay là anh em có thể trèo lên đến ngôi của Đức Chúa Trời?
Khải Huyền chương 14 câu 1 và 3: "Tôi nhìn xem, thấy Chiên Con đứng trên núi Si-ôn, và với Ngài có mười bốn vạn bốn ngàn người đều có Danh Chiên Con và Danh Cha Chiên Con ghi trên trán mình... Và họ hát một bài ca mới trước ngôi". Sự cất lên này sẽ xảy ra trong khoảng 3,5 năm đầu tiên của tận thế, trước khi cơn đại nạn bắt đầu. Chúng ta cũng có thể thấy điều này trong lời hứa đối với Hội Thánh Phi-la-đen-phi-a trong Khải Huyền 3:10: "Vì ngươi đã giữ lời nhẫn nại của Ta,Ta cũng sẽ giữ ngươi khỏi giờ thử thách, là giờ sẽ đến trong khắp thế gian, đặng thử những người đang sống ở trên đất".
Làm thế nào mà Đức Chúa Trời có thể gìn giữ chúng ta trước giờ thử thách mà có liên qua đến toàn bộ dân cư trên trái đất? Ngoài sự cất lên thì không còn cách nào hết. Giờ thử thách là cơn đại nạn lớn nhất, giai đoạn 3,5 năm sau. Lúc đó vẫn còn Cơ Đốc nhân sống ở trên đất, sau cơn đại nạn, họ vẫn còn khả năng để được cất lên. Cụ thể là gặp gỡ với Chúa trong không trungnhư trong 1.Tê-sa-lô-ni-ca 4:16-18: "Vì sẽ có tiếng kêu lớn và tiếng của thiên sứ lớn cùng tiếng kèn của Ðức Chúa Trời, thì chính mình Chúa ở trên trời giáng xuống; bấy giờ những kẻ chết trong Chúa Cứu Thế, sẽ sống lại trước hết. Kế đến chúng ta là kẻ sống, mà còn ở lại, sẽ cùng nhau đều được cất lên với những người ấy giữa đám mây, tại nơi không trung mà gặp Chúa, như vậy chúng ta sẽ ở cùng Chúa luôn luôn. Thế thì, anh em hãy dùng lời đó mà yên ủi nhau".
Sự cất lên này tương ứng với giờ gặt hái trong Khải Huyền 14:14-16: "Tôi nhìn xem, thấy một đám mây trắng; có kẻ giống như một con người ngồi trên mây, đầu đội mão triều thiên vàng, tay cầm lưỡi liềm bén. Có một thiên sứ khác ở đền thờ đi ra, cất tiếng lớn kêu Ðấng ngồi trên mây rằng: Hãy quăng lưỡi liềm xuống và gặt đi; vì giờ gặt hái đã đến, mùa màng dưới đất đã chín rồi! Ðấng ngồi trên mây bèn quăng lưỡi liềm mình xuống đất, và dưới đất đều bị gặt".
Ở đây, Chúa gặt hái từ một đám mây trong không trung, và chỉ có những người tin Chúa mới được cất lên trong không trung. Sự cất lên trong không trung này khác với sự cất lên trước ngôi Đức Chúa Trời. Gặp gỡ trong không trung khác với sự cất lên trước ngôi Đức Chúa Trời. Ngôi Đức Chúa Trời, ở trên trời, còn cao hơn không trung. Người ta không thể đơn giản đến Ngôi Đức Chúa Trời được, đó là chỗ cho những ai đã chín đúng lúc.
Hê-bơ-rơ 6:1 nói rằng: "Ấy vậy, chúng ta phải bỏ qua các Lời ban đầu về Ðấng Christ, mà tiến tới sự trưởng thành". Đức Chúa Trời muốn làm chúng ta trở thành các Trái Đầu Mùa, là những trái đã chín trước mùa gặt thực sự. Những trái này sẽ được cất lên đầu tiên và tới thẳng trước ngôi của Đức Chúa Trời.
Gia-cơ 1:18: "Ấy chính Ngài theo ý muốn mình, đã dùng Lời chân thật sinh chúng ta, để cho chúng ta được nên như trái đầu mùa của những vật Ngài dựng nên".
"Sự cất lên là một sự giải thoát –
Chúng tôi hát các bài hát của chiến thắng;
Thật là một vinh quang, để trị vì với Chúa –
Đất và trời vui mừng hân hoan" (trích lời bài hát).
Lời người dịch:
Trở thành trái đầu mùa không liên quan đến việc chúng ta có hiểu biết nhiều về Kinh Thánh, hay giữ gìn luật lệ, đi nhà thờ đều đặn, hay làm thật nhiều việc thiện, mà là tâm linh chúng ta có trưởng thành trong sự sống của Chúa hay không, và chúng ta có biết và sống theo ý định và kế hoạch của Đức Chúa Trời hay không.
Để tâm linh được trưởng thành, chúng ta phải tiếp nhận thêm thật nhiều sự sống của Chúa. Đừng đọc Kinh Thánh với mục đích tìm kiếm hiểu biết, mà đọc với mục đích chạm đến được Đức Chúa Trời và nhận sự sống của Ngài ngay trong lúc đọc. Chúng tôi gọi đó là ăn Chúa hay ăn Lời Chúa như chính Chúa đã nói: "...người nào ăn Ta, sẽ sống bởi Ta vậy" (Giăng 6:57)