Bây giờ chúng ta xem xét thức ăn đáng
nhớ, là ma-na do Đức Chúa Trời ban cho
Israel. Trong đó, chúng ta có một thứ bánh duy nhất được gọi là thức ăn của thiên
sứ. Con người chưa bao giờ ăn thứ này trước đây, và anh ta sẽ không bao giờ ăn
nó nữa. Đó là sự cung cấp riêng của Đức Chúa Trời cho khách lữ hành của Ngài,
Israel. Trong đức thành tín của mình, Ngài đã cung cấp nó mỗi ngày trong bốn
mươi năm cho đến khi họ đến được miền đất hứa (Giô-suê 5: 10-12). Về khía cạnh đáng
nhớ của ma-na mà chúng ta đã đọc, Đoạn Môi-se nghe Chúa nói: "Hãy giữ một ô-me đầy
ma-na trong suốt những thế-hệ của các ngươi, để chúng có thể thấy
bánh mà Ta đã nuôi-dưỡng các ngươi trong vùng hoang-vu, khi Ta
đã đem các ngươi ra khỏi xứ Ê-díp-tô.'"Môi-se nói với A-rôn: "Hãy lấy
một cái bình và đổ một ô-me đầy ma-na trong đó, và đặt nó trước mặt Đức GIA-VÊ,
để giữ xuyên các thế-hệ các ngươi".
(Xuất 16: 32-33). Vâng,Đức Chúa Trời sẽ không để họ quên sự cung cấp tuyệt vời
của Ngài.
Tuy nhiên, ngay từ đầu câu chuyện
này, có một đặc điểm đáng buồn mà chúng ta phải chú ý, và đó là tình trạng thuộc
linh của người dân Israel. “Và toàn-thể hội-chúng các
con trai Y-sơ-ra-ên đều cằn-nhằn
Môi-se và A-rôn trong vùng hoang-vu”. Cả dân tộc có tội phàn nàn, và điều đó chống
lại các nhà lãnh đạo do Chúa chỉ định. Chúng ta chắc chắn sẽ tốt khi đọc lại
bình luận Tân Ước về tội lỗi của họ như được đưa ra trong 1 Cô-rinh-tô 10:
1-12; tất cả chúng ta đều dễ dàng vấp ngã vào hố lầm bầm, và do đó biến mình
thành con mồi sẵn sàng cho kẻ thù, Satan, kẻ không bao giờ mất cơ hội tước đoạt
năng lực của chúng ta. Có điều gì làm cho tâm hồn khô héo như lưỡi thì thầm không? Xin Chúa
giải thoát chúng ta khỏi bị kể vào hàng những kẻ vi phạm này.
Với sự nhẹ nhõm, chúng ta chuyển
từ bức tranh đau buồn này để suy ngẫm về cách Đức Chúa Trời thành tín giữ giao
ước của họ, Đấng bất chấp những lời xì xào của họ, đã mở bàn tay dồi dào của
Ngài đáp ứng nhu cầu cấp thiết của họ. Ngài
lạ lùng biết bao! Chúng ta cũng có thể hát, “ ô Đức Chúa Trời của ân điển vô
song!”. Thật là một cảnh tượng khi bắt gặp ánh mắt của họ vào buổi sáng theo sau
hành vi đáng xấu hổ này. Nhưng ô sự cung cấp của thiên đàng đáp ứng nhu cầu của
mọi linh hồn ở Israel. Mọi người kinh ngạc nhìn vào thứ hạt nho nhỏ, tròn, trắng,
nằm như sương trên mặt đất. Họ kêu lên, đây là ma-na! Thật ra họ hỏi, cái đó là
gì? Vì họ không biết nó là gì.
Trong Tin Mừng theo Giăng, Chúa
nói với chúng ta rằng, mặc dù đây là thức ăn của Israel, nhưng đó cũng là một
tiêu biểu của chính Ngài, Bánh của Đức
Chúa Trời từ trên trời rơi xuống và ban sự sống cho thế giới. Ma-na được đặt
trong chiếc bình vàng, được đặt trong hòm giao ước và được đặt trong nơi chí
thánh trong cùng, chắc chắn, đó là tiêu biểu của ma-na giấu kín (Khải huyền
2:17). Ngợi khen Đức Chúa Trời! Chúng ta biết rằng bên ngoài sự hiện diện ngay
lập tức của Đức Chúa Trời là chính Chúa Giêsu từ trời xuống như Bánh Sự sống. Ở
đó, Ngài đã được vinh hóa, “sống trong quyền năng của sự sống bất tận”, và mặc dù trong một thời
gian dài đến hôm nay, Ngài đang ẩn náu khỏi con mắt của con người, nhưng Ngài vẫn
là thức ăn cho những người yêu dấu của mình.
Ma-na là thức ăn nơi hoang dã; nó
không dành cho Ca-na-an. Ở đây, chắc chắn, là một bài học cho chúng ta, là các
tín đồ sống ở một vùng đất hoang khô cằn. Tại thời điểm này tôi sẽ đưa ra một lời
cảnh báo, vì ở đây chúng ta có khả năng tạo
ra vụ “đắm tàu”. Đê-ma bị chìm tàu ở đây, người nầy dành tình yêu cho thế giới
hiện tại này. Nhiều cuộc sống cao quý khác kể từ đó đã gặp số phận tương tự.
Làm thế nào Đê-ma có thể làm tan vỡ trái tim Phao-lô, một trái khi thấy người bạn
đồng hành đáng tin cậy của mình suy sụp và tan rả trên những tảng đá của thế giới!
Hay thay đổi hình ảnh, thế giới như một con người thô tục đã ôm chặt nhiều tín
đồ đến chết. Chúng ta hãy cảnh giác. Ánh lấp lánh của thế giới có thể làm mờ đi
ánh sáng rực rỡ nhất và những yêu cầu nặng nề của nó làm tê liệt cánh tay mạnh
nhất.
Thức ăn đáng nhớ của dân Đức Chúa
Trời nhắc nhở chúng ta rằng, “Vì ở đây chúng ta không có một thành-phố
bền vững nào,
song chúng ta đang tìm thành-phố hầu đến ấy” (Hê 13:14).
“Thiên đàng là Tổ quốc của chúng ta, Thiên đàng là nhà của chúng ta”.
Chúng ta hãy xem nó từ một góc độ
khác; trong bình vàng có một loại thực phẩm phù hợp cho tất cả các giai đoạn
phát triển thể chất khác nhau. Nó nuôi dưỡng đứa trẻ mới chào đời, nó ban sức mạnh
cho con người trưởng thành đầy đủ, và nó được lữ khách thưởng thức trọn đời. Trẻ
và già, yếu và mạnh, đều thấy nó là thực phẩm tốt nhất. Ngày nay, mọi tín đồ đều
có thể hát bài về ma- na, “Chúa ơi, Ngài là tất cả những gì tôi cần, con tìm thấy
nhiều hơn nữa trong Ngài”. Hương vị của ma-na rất ngọt ngào. Sự ngọt ngào này
khiến chúng ta nhớ đến những lời của cô dâu trong bài hát của Sa-lô-môn, “Trong
bóng người, tôi đã hài lòng quá và ngồi xuống, Và trái của người đã ngọt-ngào
cho vị-giác của tôi” (Nhã 2:4).
Món ăn đáng nhớ này vẫn còn những
thứ khác được gợi ý. Nó cho thấy thực tế rằng thức ăn thuộc linh của Cơ đốc
nhân phải được thu thập tươi mới mỗi sáng, rằng mỗi ngày người ta phải thu thập
một phần hưởng mới từ sự cung cấp của Chúa. Anh em ơi, có thể là bạn yếu đuối.
Có thể là bạn đang bị suy dinh dưỡng thuộc linh? Có thể là bạn đã không nhặt lấy
phần hưởng Đấng Christ hàng ngày của mình? Hãy cẩn thận, bạn có thể sớm trở
thành một người lùn thuộc linh, và kết quả là bị Chủ minh, là Đấng Christ, từ
chối. Hãy cảnh báo; không nên để một buổi sáng trôi qua mà không được nuôi mình
bằng bánh từ trời.
Cuối cùng chúng ta nên có cái
nhìn cuối cùng về bánh đáng nhớ này. Ma-na nhỏ, tròn và trắng. Một lần nữa nói
về Đấng Christ phù hợp với trái tim chúng ta. Sự nhỏ bé của nó nói lên sự khiêm
nhường sâu sắc của Đấng Christ; độ tròn của nó, sự đối xứng tuyệt đẹp trong
tính cách của Đấng Christ; và độ trắng của nó, bày tỏ độ tinh khiết không tì vết
của nhân tánh Đấng Christ. Ôi thật đẹp và cân xứng là những ân sủng đạo đức của
Chúa đáng yêu của chúng ta! Chúng ta hãy nuôi dưỡng minh bằng Ngài, vì khi
chúng ta nuôi dưỡng bằng Đấng Christ, chúng ta trở nên giống Đấng Christ, và điều
gì có thể mong muốn hơn là được trải nghiệm sự biến đổi chuyển hóa tuyệt vời
đó, để biến đổi thành hình ảnh Ngài, từ vinh quang đến vinh quang cao hơn.
Còn nhiều bài học được rút ra từ bánh
đáng nhờ này, nhưng với sự hạn hẹp của bài viết, chúng tôi miễn cưỡng quay lưng
với những tâm hồn đang kêu la, “Đấng Christ là tất cả”. Chúng tôi thấy có nhiều
tín đồ không lượm ma na mới vào mỗi buổi sáng cho chính mình. Một số khác lại
ăn ma na mà người khác đã lượm sẵn, được đóng hộp, thay gì tự mình nhặt lượn trực
tiếp.