Các tiểu tiên tri bao gồm 12 sách từ Ô-sê cho đến sách Ma-la-chi. Vào thời xưa những sách nầy có thể đã được coi là một sách. Cụm từ “sách các tiên tri” được Ê-tiên đề cập trong Công vụ 7:42, trong việc ông trích dẫn A-mốt 5:25-27, có thể ám chỉ đến bộ sách sưu tập nầy. Muời hai sách nầy hoàn thành sự khải thị thần thượng về cuộc gia tể của Đức Chúa Trời trong các sự xử lý của Ngài với tuyển dân Ngài (Israel) và các nước, mà được bao gồm cách chi tiết trong sách của các tiên tri chính yếu—E-sai, Giê rê mi, Ezekiel, Daniel. Tất cả các sách, vừa các tiên tri chính yếu và các tiểu tiên tri đều được Chúa Jesus gọi là “các tiên tri” trong đó có những điều đã được viết về Ngài (Lu ca 24:24). Do đó, điểm trung tâm của tất cà các tiên tri là Đấng Christ (xem Lu ca 24:24; Giăng 5:39).
Giống như các tiên tri chính yếu, các tiểu tiên tri tiết lộ rằng cuộc gia tể của Đức Chúa Trời trong sự trừng trị yêu thương của Ngài trên Israel, và trong sự phán xét của Ngài trên các nước đưa đến sự biểu lộ của Đấng Christ như sự trung tâm và sự phổ quát của Đấng Christ trong cuộc gia tể của Đức Chúa Trời để đem vương quốc đến, là thời đại của sự phục hồi (Mathio 19:28; Công vụ 3:21), mà sẽ chuyển vũ trụ cũ và đổ nát thành trời mới đất mới với Jerusalem mới—(Khải. 21:1-2).
Tác giả sách nầy là Ô-sê. Thời gian chức vụ của ông là khoảng 60 năm, từ khoảng năm 785 T.C., suốt triều vua Ô-xia (Axaria), vua Giu đa, cho đến khoảng năm 725 T.C., suốt triều đại của Ê-xê-chia. Vua Giu đa (1:1).Địa đểm ông thi hành chức vụ là vương quốc phía bắc của Israel. Đối tượng chức vụ là bắc quốc Israel./,