Thứ Tư, 7 tháng 5, 2014

Bước vào sự an nghỉ của Đức Chúa Trời


  Man sitting on chair for rest Stock Images

Ngày đầu tiên của Adam trên trái đất này là ngày Sa-bát. Đức Chúa Trời dựng nên con người vào ngày thứ sáu, và ngày hoàn chỉnh đầu tiên mà con người có là ngày Sa-bát, và ngày Sa-bát đó trở nên ngày đầu tiên cho con người. Chuyển sang Tân Ước, khi Đức Chúa Trời  kết thúc và hoàn thiện công việc sáng tạo mới của Ngài trong Chúa Giê-su, và bước vào sự an nghỉ của Ngài, đó là ngày Sa-bát của Đức Chúa Trời, và chúng ta bắt đầu ở đó. Đó là ngày đầu tiên của chúng ta,-  sự an nghỉ của Đức Chúa Trời. Chúng ta bắt đầu trong cái gì mà đã hoàn hảo rồi. Đây là lập trường của "giao ước đời đời". Nắm được ý nghĩa của việc đó là thấy được những gì là "giao ước vĩnh cửu", là bước đến ngay trên lập trường hoàn hảo và bắt đầu từ đó.


Không phải chúng ta xem mình như thế nào hoặc chúng ta cảm nhận về nó như thế nào, nhưng nó là nơi Đức Chúa Trời dành cho chúng ta. Anh em yêu dấu ơi, thực tế là trong Jesus Christ, bạn và tôi sẽ không bao giờ được hoàn hảo hơn chúng ta đang hoàn hảo bây giờ. Những sự hoàn thiện đó có thể được truyền vào chúng ta dần dần, nhưng, cho đến nay như về lập trường sự chấp nhận của chúng ta có liên quan, chúng ta được "chấp nhận trong Đấng Yêu Dấu", và Ngài làm thỏa mãn Cha cách hoàn toàn; Cha đã vào sự an nghỉ trong Đấng Christ. Công việc là hoàn hảo. Việc chúng ta được chấp nhận luôn luôn dựa trên lập trường kết cuộc của Đức Chúa Trời đã đạt đến. Cho đến khi điều đó được giải quyết, chúng ta không có điều gì ổn định, cho đến khi Đức Chúa Trời bắt đầu làm việc trong chúng ta. Đừng quên điều đó.

Nếu, khi Đức Chúa Trời bắt đầu xử lý chúng ta trong kỷ luật và sửa phạt, trong đào tạo, nắn đúc và hình thành, chúng ta bắt đầu bất cứ thời điểm nào để có thể nói, đây là tất cả bởi vì tôi rất xấu xa, rất độc ác, và Chúa đã phải làm cái gì đó với tôi để tôi có thể được chấp nhận, chúng ta đã cho lập trường của chúng ta ra đi. Chúng ta sẽ không bao giờ được chấp nhận nhiều hơn điều Chúa làm việc ở trong chúng ta. Chúng ta đã được chấp nhận, không phải trên lập trường chúng ta là gì, cho dù có thể là xấu hay tốt, nhưng trên lập trường của Đấng Yêu Dấu.

Chúng ta hát và tôi muốn chúng ta sẽ đặt hết lòng nhiều hơn và nhiều hơn nữa vào các sự toàn hảo của Ngài, là thước đo của sự chúng ta được chấp nhận. Đó là nơi mà chúng ta bắt đầu.

Chúc tụng Đức Chúa Trời, đó là lập trường của sự tin tưởng, và khi Chúa bắt đầu nắm chúng ta trong tay và chúng ta bắt đầu cảm thấy chính mình là sinh vật tồi tệ, nhưng cũng không bao giờ ngụ ý chúng ta không được chấp nhận trong giây phút nào. Giao ước đời đời có nghĩa là ở đây, ở nơi đầu tiên, rằng chúng ta được chấp nhận trên lập trường sự hài lòng của Đức Chúa Trời với Con Ngài. Nếu chúng ta đã được chấp nhận trên lập trường của chúng ta, nơi chúng ta đang đứng trong chính mình, sẽ không có giao ước vĩnh cửu, không có căn cứ an ninh gì cả. Nó sẽ là một vấn đề chúng ta sẽ ra sao ngày mai. Nhưng không, không phải là vấn đề chúng ta là thế nào hay chúng ta sẽ là gì. Lập trường đã được giải quyết trong Đấng Christ. Bây giờ, Đức Chúa Trời chỉ làm việc để thực hiện tốt trong chúng ta những gì là sự thật ở trong Con Ngài, nhưng không thay đổi lập trường. Chúng ta đừng bỏ lập trường của mình đã có được trong Đấng Christ.
Sưu tầm