Làm sao khen ngợi Chúa Trời,
Đấng vô giới hạn không người
hiểu sâu;
Có ai lên đến trời cao,
Dám gần ngai Đấng nhiệm mầu
vô chung?
Đấng không thấy được vô cùng,
Ẩn trong ánh sáng vô song
chói ngời,
Mắt Ngài dò xét khắp nơi,
Mở soi bí mật loài người trần
gian.
Mắt không buồn ngủ mơ màng,
Trải qua khắp đất không gian
mỗi miền,
Khôn ngoan của Chúa vô biên,
Tâm tư ta chỉ lằn biên trí
Ngài.
Làm sao phô diễn cánh tay,
Có quyền cứu với diệt loài
người nay?
Tháng năm vô hạn của Ngài,
Niềm vui của Chúa lâu dài vô
chung.
Bóng mờ dời đổi cũng không,
Bao nhiêu sắc lệnh chớ hòng
biến thiên;
Đá bàn lẽ thật vững bền,
Giữ lời đã hứa vạn niên không
dời.
Tội nhân không Chúa chết rồi,
Danh Ngài thánh khiết tuyệt
vời biết bao,
Ghen tương, thịnh nộ sôi
trào,
Thiêu nuốt như lửa ngọn cao
ngất trời.
Ngai cao xưng nghĩa con
người,
Duy trì quyền của Chúa Trời hiệu
năng;
Xót thương tha thứ cấp ban,
Mua con bằng huyết vô vàn quí
thay!
Hỡi Vua bất tử trên ngai,
Phán lời tha thứ hồn nầy, Chúa
ơi,
Niềm vui nhân bội hát vui,
Chúc vinh quang Chúa đời đời,
a men.
Isaac Watts
M.K. lược dịch 8-5-2014