Chủ Nhật, 4 tháng 5, 2014

Watchman Nee 3- Chức Vụ


             Tống Thượng Tiết, Vương Tải Và W. N

Không có thể kể lại những sự kiện trong ba mươi năm chức vụ được cho phép của Nee. Thay vào đó, chúng tôi sẽ tóm tắt các xu hướng chính và đặc điểm của chức vụ cùng giáo lý của ông trước khi xem xét di sản của chức vụ ông tại Trung Quốc ngày nay.

Nee được cho là " ... một người trẻ rất năng động và tinh nghịch luôn làm hư đồ vật nội thất và làm rơi rớt bình tách. Khi chơi chung hoặc anh chị em của trẻ em láng giềng, Nee luôn luôn nắm phần hàng đầu và đề xuất tất cả các loại thủ thuật mới. Từ ngày những đầu của ông, Nee hiển thị ân tứ lãnh đạo của mình”.


Hoán cải và tăng trưởng

Sự hoán cải của Nee xảy ra ở tuổi 16, vào năm 1919. Mẹ của ông, bà Huo -ping, đã tái khẳng định sự phụng hiến của mình cho Chúa tại một loạt các cuộc họp truyền giảng do Cô Dora Yu hướng dẫn, nhà truyền giảng phụ nữ có gây ấn tượng cho Huo -ping trong những ngày đại học của bà. Khi Huo -ping đến cùng Watchman và thú nhận rằng bà đã đánh anh một cách bất công, Watchman quyết định tham gia các cuộc họp nữa, và đã được hoán cải cách quyền năng. Ông đã dâng hiến toàn bộ cuộc đời mình cho Đức Chúa Trời để phục vụ Ngài ngay ngày hôm đó, và về sau không bao giờ thay đổi tâm trí của mình.

Trong thời gian đầu của năm 1920, Nee đã tham gia vào sự rao giảng Tin lành lưu động ngoại ô Phúc Châu. Ông thường đi ra ngoài với một đội ngũ chức vụ nhỏ để rao giảng ở một ngôi làng mà trước đây chưa từng nghe phúc âm. Kinnear nói rằng Nee đã thường thành công trong việc đạt được con số người tin tốt trong các chuyến đi. Một số chuyến đi được thực hiện với mẹ của mình (bà cũng là người rao giảng), bao gồm các chuyến đi bên ngoài Trung Quốc, đến Indonesia. Phương pháp trồng hội thánh của Nee là bắt đầu với một nhóm nhỏ gồm những người nhóm họp trong một ngôi nhà.

Sau đó, tìm kiếm một tòa nhà nếu nhóm người đã đông. Từ đó, họ sẽ tổ chức các cuộc nhóm họp tư gia và cáccuộc họp trong tòa nhà. Họ luôn luôn đào tạo người lãnh đạo bản địa cho các nhóm nầy. Nee cũng nhận được một bằng cử nhân trong thời gian học tại trường Cao đẳng Tam Vị Nhất Thể ở Phúc Châu. Trong những năm 1920 đó, ông bị mất ít nhất hai năm làm việc vì bệnh lao phổi của mình. Trong thời gian này, ông kết hôn với Chaing Pin- Hwai  (Trương Bổn Huệ), một người bạn của gia đình, người đã tốt nghiệp trong văn học từ Đại học Yin King nổi tiếng. Kiến thức về văn học của cô hỗ trợ Nee trong văn bản và công việc dịch thuật của Nee. Ông sống với cô cho đến khi ông vào tù.

Trong những năm 1930, Nee di hành cách rộng rãi ở Trung Quốc, tập trung hơn vào việc trồng Hội thánh hơn thời gian trước đó. Cơ sở cho các hoạt động của ông chuyển đến Thượng Hải vào năm 1932. Trong thời gian này, ông cũng đã thực hiện một chuyến đi đến Anh quốc, tham dự hội nghị Keswick, và cuối cùng có một cuộc gặp gỡ các chủ nhà của mình, các Anh Em độc đoán của "Nhóm London", bởi vì ông đã từ chối  tách mình khỏi các Cơ Đốc nhân khác. Ông gặp T. Austin-Spark vào dịp nầy.

Chiến tranh thế giới II

Khi Nhật tấn công Trung Quốc trong năm 1936, sự tự do di chuyển dần dần trở nên khó khăn hơn. Nền kinh tế cũng bị thiệt hại. Nee dường như đã có thể đi vào lãnh thổ bị  Nhật Bản chiếm đóng với một số lần, mặc dù ông đã dành phần lớn thời gian của mình trong các khu vực của quốc gia. Cũng trong thời gian này (năm 1942) mà ông đã bước vào sự kinh doanh với người em ruột, từng là một nhà nghiên cứu hóa học. Ông trở thành Chủ tịch Hội đồng sinh học và phòng thí nghiệm hóa chất Trung Hoa, một công ty dược phẩm. Ông đã tuyên bố lý do của mình khi làm như vậy là có một thực tế, nhiều người trong số các nhà lãnh đạo của Bầy Nhỏ thiếu thốn tiền bạc, và đây là một cách mà ông có thể may lều và hỗ trợ "những người ở với ông" như Paul đã làm.

Các bạn đồng công của ông đã chống lại động thái này về phía mình, và cuối cùng yêu cầu ông ngừng giảng dạy trong hội thánh ở Thượng Hải. Do đó Nee phục dưới kỷ luật của hội thánh, và không tham gia vào sự giảng dạy trong một số năm, trong thập niên 1940.

Trong năm 1947, Nee đã được khôi phục quyền lãnh đạo trong hội thánh Bầy Nhỏ ở Thượng Hải, và một lần nữa ông hoạt động trong việc trồng hội thánh và đào tạo các công nhân Cơ Đốc. Trong vài năm cuối cùng của chức vụ trước khi có cuộc cách mạng 1949, Bầy Nhỏ đã tham gia vào việc di cư truyền giáo, dựa trên sự phân tán của hội thánh ở Jerusalem trong Công vụ 8. Chiến thuật này, liên quan đến việc di chuyển toàn bộ một hội thánh tư gia đến một khu vực mà chưa có ai đến giảng. Các kết quả của công việc này rõ ràng là nổi bật.

Mặc dù một số thời gian Nee đã được dùng rao giảng cho một hội thánh lớn (5000-7000 người tham gia) ở Thượng Hải, kết quả chính của công việc ông là thành lập hàng trăm hội thánh tư gia trên khắp Trung Quốc. Đây là những nhóm người tập trung vào sự nghiên cứu Kinh Thánh, làm chứng cho những người hàng xóm, và thông công. Ca hát, cầu nguyện và hiệp thông cũng được thực hành.

Chính Quyền Mới và sự khủng bố

Chính quyền mới khởi sự vào năm 1949. Vào tháng Giêng năm 1956, Nee đã được đưa lên trước chính quyền địa phương ở Thượng Hải, và họ đã tổ chức một "cuộc họp buộc tội " công khai. Trước hơn 2500 người, ông bị buộc tội hoạt động gián điệp, phóng đãng và ăn cắp ngân quỷ hội thánh. Giáo lý của ông cũng đã bị tố cáo vì ông rao giảng về "ngày cuối cùng" có xu hướng làm giảm tinh thần người lao động. Ông bị kết án 20 năm tù giam. Những ngày sau khi được trả tự do vào năm 1972, Watchman Nee đã chết trong tỉnh nhà của ông. Ông hưởng thọ 69 tuổi.

Thật thú vị khi so sánh Watchman Nee với John Wesley. Công việc của Wesley đã thắng, và đã được sáp nhập vào các sự tương giao của ông, với  khoảng 120.000 người trong quá trình chức vụ 52 năm của ông. Vì công việc của mình, và hậu quả của nó, ông được hầu hết mọi người trong thế giới phương Tây biết đến. Các cuốn sách về Wesley trong một thư viện trung bình thường chiếm toàn bộ một ngăn kệ, phân tích mọi khía cạnh của cuộc sống và sự giảng dạy của ông.

Watchman Nee, có thể vượt trổi Wesley về kích thước thực tế chức vụ của mình, mặc dù thời gian của sứ vụ của ông ngắn hơn, và đã được thực hiện dưới những trường hợp bao gồm cả mười một năm dài trong chiến tranh thế giới. Như chúng ta sẽ thấy sau này, phong trào Bầy Nhỏ có thể đạt đến một kích thước của 150,000-đến 300,000 người tham gia tích cực vào thời điểm của cuộc cách mạng. Ông cũng dường như đã sinh ra một hậu quả nổi bật. Tuy nhiên, ông hầu như không được biết đến ở phương Tây, và hầu hết các thư viện không có sách tiểu sử nào về ông gì cả! 

Dennis McCallum 

See more at: http://www.xenos.org/essays/nee3.htm#sthash.YGV4vLhr.dpuf