Hài lòng với số phận rồi,
Tâm tôi hoan hỉ cuộc đời hôm
nay,
Xin cho chung bước dân Ngài,
Trên đường sự sống ở đây ngọt
ngào.
Đau buồn Cha thánh ban trao,
Bầu trời tắt nắng, âu sầu,
chơi vơi,
Bàn tay lao động ngừng rồi,
Tiếng cười biến mất, buồn ơi
là buồn!
Tiêu mòn, buồn khổ đêm
trường,
Chỉ xin được sống con đường
yên thân;
Dù trong im lặng, tối tăm,
Để lòng tan vỡ dân dần nguôi
ngoai.
Cha tôi bước đến nắm tay
Dắt tôi vào lối xưa rày chưa
đi;
Tháng ngày đầy dẫy sầu bi,
Không cho tôi khóc những khi
một mình.
Quay nhìn lại Chúa vững tin,
Khôn ngoan, nhân ái, thân
tình với tôi;
Bóng đen, lạnh lẽo tan rồi,
Tương lai rạng rỡ gọi mời
tiến lên;
Xa Ngài cô độc triền miên,
Niềm vui tan biến, ưu phiền
gia tăng;
Có Ngài điều tốt tăng dần,
Được nhiều, trả giá có phần
ít hơn.
Hoài nghi ái đức Chúa luôn,
Khi sương mù phủ che đường
của tôi;
Bàn tay dẫn dắt tuyệt vời,
Vì tôi không thấy buông lời
than van.
“Giúp con ghi nhớ lời vàng,
Dưới roi sửa trị qui hàng
Chúa thôi,
Chúa từng đối xử tuyệt vời,
Nay con tin cậy vượt hồi tối
tăm”.
Annie Johnson Flint
M.K. lược dịch 8-5-2014
Hê-bơ-rơ 12:11, “Thật, các sự sửa trị đang thời coi như không vui vẻ chi,
trái lại là buồn rầu; nhưng về sau thì sanh ra bông trái công nghĩa bình an cho
những kẻ đã chịu luyện tập như thế”.