Chủ Nhật, 11 tháng 5, 2014

SI-NAI VÀ SI-ÔN




Ở Si-nai khiếp sợ thay,
Lử thiêu, bão tố, khói bay mịt mờ,
Lời Ngài như tiếng sấm to,
Nơi đây ta chẳng bước vô làm gì,

Đến cùng đồi thánh diệu kỳ,
Si-ôn thành phố quyền uy Chúa Trời,
Truyền lời êm dịu tuyệt vời,
Tình yêu, ý chỉ đồng thời ban ra.

Thiên binh áo trắng sáng lòa,
Ngàn ngàn nhóm họp trong tòa nhà chung,
Linh người công nghĩa quá đông,
Trước tin, nay thấy vô cùng cân phân.

Kìa xem hội chúng thiên dân,
Tên ghi trong sách trên tầng trời cao,
Chúa Trời Quan Án tối cao,
Dung tha tội lỗi cho dầu gớm thay!

Thánh dồ sống chết hiện nay,
Đều thông công mãi trước ngai nhiệm mầu,
Kết liên trong Christ là Đầu,
Dự phần ân điển cao sâu khôn lường.

Cộng đồng như thế còn luôn,
Hồn tôi nặng trĩu tìm đường nghỉ ngơi,
Nơi Jesus ai trú rồi,
Đời đời hưởng phước tuyệt vời vô cung.

Isaac Watts
M.K. lược dịch 10-5-2014


Hê-bơ-rơ 12: 18, 19, 22-24, “Vả, anh em chẳng phải đến một núi có thể rờ được đang bị lửa cháy phừng phừng, cũng không đến mây đen kịt, hoặc tối tăm, bão tố,  hoặc tiếng kèn, tiếng phán, Nhưng anh em đã đến núi Si-ôn, đến thành của Đức Chúa Trời hằng sống, là Giê-ru-sa-lem trên trời, đến muôn vàn thiên sứ, đến tổng hội và Hội thánh của những con đầu lòng được ghi tên trên trời, đến Đức Chúa Trời là Quan án của mọi người, đến các linh của người nghĩa được trọn vẹn,  đến Jêsus là Đấng trung bảo của giao ước mới, và đến huyết rảy ra, là huyết nói tốt hơn huyết của A-bên vậy”.