Thứ Hai, 12 tháng 5, 2014

TỰ PHỤ VÀ TUYỆT VỌNG



Ghét thay quỉ cám dỗ ta,
Dùng lời dua nịnh thật là đáng khinh,
Rắn dùng trăm dạng trá hình,
Lừa hồn dân chúng liều mình chết chung.

Nuôi ta hi vọng mông lung,
Giết bằng nỗi sợ vô cùng ác gian,
Lòng ta dễ sống cực đoan,
Hoặc là tuyệt vọng, hoặc toàn tự tin.

Hắn gù: “dễ lắm đường linh,
Để ngươi đi đến thiên đình dễ thôi”;
Tội ta hắn thúc đẩy rồi,
“Chúng không được xóa cho ngươi bao giờ”.

Hắn mời người trẻ tội ô,
Chớ suy tư Chúa, hay giờ chết đi,
Nguyện cầu, phụng hiến làm chi,
Chỉ là hơi thở sầu bi ích gì!”

Gạt người phụ lão yếu suy:
“Cầu xin thì trễ, chết thì đến nơi,
Kêu xin thương xót phí thôi,
Không bao lâu nữa cuộc đời tận chung!”

Ngai vàng hắn được đỡ nâng,
Bằng điều ranh mảnh, những lần điêu ngoa,
Kéo lôi con cháu Ê-va,
Chìm sâu vực thẵm khó mà thoát than.

“ Chúa là Đấng có quyền năng,
Triệt tiêu quyền hắn, cản ngăn hắn rày,
Hắn không còn xúi dân nầy,
Âm ti giam hắn lâu dài, Chúa ôi”.

Isaac Watts
M.K. lược dịch 12-5-2014