Ê-sai 6:1-8, “Về năm vua Ô-xia băng, tôi thấy Chúa ngồi trên ngôi cao
sang, vạt áo của Ngài đầy dẫy đền thờ. Những sê-ra-phim đứng bên trên Ngài; mỗi
sê-ra-phim có sáu cánh, hai cái che mặt, hai cái che chân và hai cái dùng để
bay. Các sê-ra-phim cùng nhau kêu lên rằng: Thánh thay, thánh thay, thánh thay
là Đức Giê-hô-va vạn quân! Khắp đất đầy dẫy sự vinh hiển Ngài!( Nhân tiếng kêu đó,
các nền ngạch cửa rúng động, và đền đầy những khói.
Bấy
giờ tôi nói: Khốn nạn cho tôi! Xong đời tôi rồi! Vì tôi là người có môi dơ dáy,
ở giữa một dân có môi dơ dáy, bởi mắt tôi đã thấy Vua, tức là Đức Giê-hô-va vạn
quân! Bấy giờ một sê-ra-phim bay đến
tôi, tay cầm than lửa đỏ mà đã dùng kềm gắp nơi bàn thờ, để trên miệng ta, mà nói rằng: Nầy, cái nầy
đã chạm đến môi ngươi; lỗi ngươi được bỏ rồi, tội ngươi được tha rồi. Đoạn, tôi nghe tiếng Chúa phán rằng: Ta sẽ
sai ai đi? Ai sẽ đi cho chúng ta? Tôi thưa rằng: Có tôi đây; xin hãy sai tôi.
Chúa
trong sỡ hữu đơn độc
NẾU bạn nhìn
kỹ, bạn sẽ thấy những điều nổi bật trong những câu nầy, trước hết, Chúa, chính
Chúa ở trên ngai cao, vạt áo của Ngài đầy dẫy đền thờ: và, tấm lòng của chúng
ta được ấm áp cho rằng với sự đồng ý lớn lao và sự khẳng định: và chúng ta nói,
vâng, đó là nơi mà tất cả mọi thứ bắt đầu. Tất cả mọi thứ bắt đầu ở đó, với
chính Chúa ở trên ngai cao, và vạt áo của Ngài đầy dẫy đền thờ. Chúng ta có thể
không có gì cho đến khi là như vậy, và chúng ta phải, ngay từ đầu và thông qua tất
cả các cách thức, tìm cách giữ điều đó là nhân tố chính trong khải tượng của
chúng ta. Chúng ta phải nhìn thấy chính Chúa trước tiên. Nó đã trở thành gần
như chỗ phổ biến với chúng ta ngay bây giờ, trong các giới hạn của một bài
thánh ca mà tất cả chúng ta yêu thích:
"Mục tiêu tôi chính Chúa
Trời,
Đâu là ân phước, niềm
vui, phước ân”
Chính Chúa, và chính Chúa ở trên ngai cao và
vạt áo của Ngài đầy dẫy đền thờ. Chúa làm đầy nhà của Chúa, nơi không có chỗ
cho bất cứ điều gì khác, trừ ra Chúa. Chúa trong sự chiếm hữu duy nhất, vạt áo của
Ngài dẫy đầy đền thờ. Đó là nơi mà chúng ta bắt đầu, và đó là nơi mà chúng ta
phải kết thúc - chính Chúa, và chắc chắn tiếng kêu của chúng ta trong những ngày
này, mọi thứ khác phải là Chúa, Đấng chúng ta tìm kiếm, và Chúa là Đấng trên ngai
cao, và Chúa được ban cho nơi củaNgài.
CHÚNG TA
không thể nâng Chúa lên, CHÚNG TA không thể đặt Chúa trên cao, CHÚNG TA không
có thể làm cho vạt áo của Chúa đầy đền thờ, nhưng chúng ta có thể nhận ra rằng
đó là nơi của Ngài, và trong tất cả các cách thức mà nó tiết lộ cho chúng ta là
phải đầu hàng hoàn toàn và nói, vâng, sẽ được như vậy- Chúa được ban cho nơi của
Ngài: và khi Chúa được ban cho chỗ ở của Ngài, Ngài đổ đầy tất cả mọi thứ, và
không có chỗ cho bất cứ điều gì khác hay bất kỳ ai khác; và nếu đó là nơi mà
Ngài có được chúng ta trong kinh nghiệm thiết thực trong đời sống thuộc linh,
trong cuộc sống ở mọi điểm và trong mỗi kết nối và mối quan hệ, trong những
ngày này, sự suy gẫm sẽ cũng có giá trị. Có rất nhiều thứ khác, lợi ích, sự cân
nhắc, các yếu tố, tính cách và những gì khác nữa- không nài ép chúng ta vào vị
trí của Chúa và ở phía trước Chúa.
Có sự kiêu
ngạo của tấm lòng trong đó cho thấy chính nó trong rất nhiều cách mà, trong bản
chất và về nguyên tắc, luôn luôn tìm cách đề cao bản thân và chiếm vị trí của
Chúa. Nó được sinh ra trong tấm lòng của một kẻ từng nói: "Tôi SẼ lên trời
, " -"Tôi SẼ tôn ngai tôi lên trên những đám mây" . . .
"Tôi SẼ bằng Đấng Tối Cao". Đó đơn giản là nguyên tắc của sự kiêu
ngạo riêng, tự hành động và sự kiêu ngạo luôn luôn ở trước mặt Đức Chúa Trời, không cho Ngài nơi của Ngài, và Chúa đã tìm
kiếm tấm lòng của chúng ta tiết lộ một cái gì đó mà không đem dâng cho Ngài nơi
của Ngài, và một cái gì đó đứng trong đường vinh quang của Chúa.
Nó bắt đầu
và kết thúc ở đó. Có phải lời cầu nguyện của chúng ta rằng Chúa sẽ có chỗ đứng của Ngài chăng? Và khi
chúng ta đến chỗ thấy cách mà chúng ta không bao giờ suy nghĩ , không bao giờ
tưởng tượng -Chúa đã không có nơi của Ngài, Ngài sẽ có nó tại nơi mà chúng ta quan
tâm. Ô, tấm lòng này lừa đảo. Tấm lòng của chúng ta là giả dối, không có nghi
ngờ về điều đó, và sự giả dối của tâm lòng chúng ta được tìm thấy trong thực tế
này, là khi chúng ta nghĩ rằng chúng ta đã đầu hàng Chúa hoàn toàn, nhưng vẫn có sự kiêu ngạo trong sự đầu hàng
của chúng ta. Có sự kiêu ngạo và khoe khoang về sự khiêm tốn của chúng ta.
Thật đúng
biết bao trong rất nhiều trường hợp, những người bắt đầu tốt, phải trả một giá
rất lớn; đứng vững chắc cho Chúa và sau đó đã được Đức Chúa Trời sử dụng, mà không
cảm thấy và bằng cách vô thức, họ đã trở nên kiêu ngạo vì lý do có phước lành
của Đức Chúa Trời, và họ trượt qua cửa
sau của chức vụ thuộc linh thực sự, vì họ đã trở thành người "có khả năng
" trong một ý nghĩa khác, và họ cho
rằng họ là sự thật hơn bao giờ hết, nênđòi hỏi một sự mặc khải hùng mạnh về
Chúa để giữ chúng ta khỏi hình ảnh kiêu ngạo như vậy.
Đó là nơi mà
nó dẫn đến. Chỉ khi Đức Thánh Linh thực sự giới thiệu với chúng ta trong một
ngọn lửa, thấy Chúa ở trên ngai cao và vạt áo của Ngài dẫy đầy đền thờ thì
chúng ta được cứu, cho tất cả các mục đích và lợi ích thần thượng, nên một sự
tiết lộ như vậy về Chúa là cần thiết. Ngài phải đến bởi sự mặc khải của Linh
cho chúng ta, không phải trong lời nói của con người, không phải những câu nói lớn
lao về Ngài - có thể là hoàn toàn đúng như với giáo lý của Đức Chúa Trời-- ,
nhưng trong công việc đó của Đức Thánh Linh,
làm cho Đức Chúa Trời sống động trước
mắt chúng ta. Chúa ở trên ngai cao và vạt áo của Ngài đẫy dẫy đền thờ. Đó là điều
đầu tiên và bao gồm tất cả.
Cái ngai.
Điều thứ hai
liên kết với nó là cái ngai. "Ngồi trên ngai vàng". "Tôi đã thấy
Chúa, ngồi trên một ngai vàng". Tối thượng quyền tuyệt đối của Đức Chúa
Trời liên quan đến nhiệm mạng của dân Ngài. Tôi nghĩ rằng điểm chính là ở đây.
Không chỉ Chúa là Đấng oai nghi- -tất cả chúng ta nhận ra và thừa nhận điều đó,
nhưng bạn thấy một nhiệm mạng lớn lao bây giờ, ở đây trong những lời này, thấp
thoáng trên đường chân trời, công việc của Chúa hiện ra.
Tại đây con
ngườii này nhận được sự ủy nhiệm của mình và nhiệm mạng của mình trong Nhà của
Đức Chúa Trời và anh ta cần thấy Chúa trên
ngai cao và vạt áo của Ngài làm đầy mà toàn chức vụ nhà, nhưng tối thượng quyền
của Đức Chúa Trời phải đi vào mối quan hệ. Bạn thấy thế nào tối thượng quyền
của cái ngai đang tác nhiệm trở lại chức vụ của con người này. Ê-sai bắt đầu
khóc về các quyền thế và vương quốc, từng chương chép về chiến tranh, chiến
tranh, chiến tranh, cho các quốc gia và các vương quốc.
Cả thế giới được đưa đến sự phán xét và ở đây
có cái ngai, bạn sẽ thấy, có liên quan đến chức vụ này. Chúng ta cũng phải đi
vào mối quan hệ với cái ngai đó, và cái ngai đã có vào cuộc sống và sứ vụ của
chúng ta để làm cho chức vụ có hiệu quả. Các chấp chánh, quyền năng và nhà lãnh
đạo thế giới của bóng tối đã có cảm nhận được tác động của cái ngai đó theo một
cách mới . Xin Chúa tiết lộ chính mình Ngài cho chúng ta, và sau đó đưa chúng
ta vào mối quan hệ với cái ngai cho tất cả các mục đích thần thượng của Ngài--
chính Chúa, cái ngai.
Con Người.
Sau đó, con
người! Gần như là một điều táo bạo khi đưa anh ta ra trước sự hiện diện của cái
ngai đó, anh ta dường như đã bị thu hẹp, và độ tương phản quá lớn lao như vậy
làm bạn khó dám đề cập đến con người; nhưng anh có trước sự hiện diện của sự
mặc khải và sự tiết lộ của Chúa, trong sự hiện diện của cái ngai đó, con người
đó cúi mặt mình xuống, hư hỏng, hư hỏng. Và bạn yêu quý ơi, hãy lưu ý điều này về con
người. Đó là thể yếu một công tác của ân
sủng là con người bắt đầu khi được thương
hại. Anh là người có lỗi, và anh bắt đầu nhận ra rằng mình là người hư hỏng.
Không phải
là sự tác thành đầy đủ sự mặc khải của Đức Chúa Trời trong những điều này nếu
chúng ta đơn giản đến điểm đó và nói, có, tôi biết tôi đã có lỗi về điều này hoặc
điều kia. Điều duy nhất xứng đáng cho Chúa, là chúng ta đang nhận ra rằng trong
chính mình, chúng ta hư hỏng, rằng đó là con người hư rồi. Nếu chúng ta thực lòng
cầu xin Chúa ban cho sự tiết lộ từ Ngài, và nếu chúng ta thực sự tìm kiếm sự
tương giao với cái ngai đó và với tối thượng quyền của Ngài, chúng ta phải
nhiệt thành trong cầu xin của chúng ta hầu chúng ta sẽ thoát khỏi hình ảnh đó,
mà toàn thể điều này có ngụ ý là khi Chúa đến, chúng ta bị loại trừ, chúng ta được
đưa đến chỗ không có gì, chúng ta sẵn sàng cho kết quả cuối cùng khi ông phải
kêu lên "khốn nạn cho tôi"- Bao giờ cũng như vậy.
Ông Gióp! Bạn
có nhớ trong sự hiện diện của Đức Chúa Trời , một sự tiết lộ, đỉnh cao lớn lao
của kịch bản diệu kỳ, Gióp nói: "Trước lỗ tai tôi có nghe đồn về Chúa, Nhưng
bây giờ, mắt tôi đã thấy Ngài: Vì vậy, tôi lấy làm gớm ghê tôi, Và ăn năn trong
tro bụi”. Peter đã thấy Chúa và kêu lên" Chúa ơi, xin lìa khỏi tôi, vì tôi là
người có tội".
Đó là khúc
dạo đầu cần thiết và thiết yếu cho bất kỳ người nào trong sự sử dụng và phụng
sự của Chúa. Ô không phải là một điều tạm thời, một vấn đề của sự tiết lộ qua
đi, nhưng nó phải được ghi nhận sâu sắc rằng nó sẽ là một điều tồn tại, chúng ta
không có gì và Ngài là tất cả. Có thể là một vấn đề của thông điệp nầy - chúng
ta không có gì và Ngài là tất cả. Tất cả chúng ta ngay bây giờ, chúng ta không
nói như vậy sao? Tôi cho rằng không ai trong chúng ta ở đây sẽ không nói như
vậy, tất cả chúng ta nói như vậy từ tấm lòng của mình với một sự chân thành rất
sâu xa- chúng ta không là gì, Ngài là tất cả.
Bàn Thờ
“Bấy giờ một sê-ra-phim bay
đến tôi, tay cầm than lửa đỏ mà đã dùng kềm gắp nơi bàn thờ”. Khải tượng chưa hoàn thành. Có thập tự giá,
bàn thờ, và trên bàn thờ đó có hai điều,
đó là huyết để làm sạch, và có ngọn lửa cháy. Đây là huyết và Đức Thánh Linh
cùng làm việc với nhau. Những gì cần có? Chỉ cần dứt bỏ tất cả các trở ngại cho
vinh quang của Đức Chúa Trời. Tôi nghĩ bạn biết rằng phần câu thứ ba là chìa
khóa cho toàn điều này. Bản dịch của chúng ta diễn theo cách này "toàn trái
đất đầy vinh quang của Ngài", nhưng đó không phải là bản dịch hoàn hảo
theo tiếng Hê-bơ-rơ. Tiếng Hê-bơ-rơ chính xác hơn chép như vầy "sự đầy đủ
của cả trái đất là vinh quang của Ngài". Bây giờ tôi sẽ không dừng lại để giải thích điều đó và chỉ ra sự khác
biệt, nhưng ở đó tôi thấy chìa khóa, đó là vinh quang của Ngài. Điều đó ở trước
mắt, vinh hiển của Ngài đang bị đe dọa và cả trái sẽ đất đầy vinh quang của
Ngài, đó là sự kết thúc ở trước mắt, và do đó thập tự giá, huyết quý báu đã đến
để loại bỏ tất cả những gì trong con đường của vinh quang, loại bỏ điều mà
không thể tôn vinhĐức Chúa Trời. Thập tự giá là trung tâm đối với vinh quang
Đức Chúa Trời, ngọn lửa hùng mạnh không chỉ làm cho huyết có hiệu quả trong việc
tiếp cận nó, nhưng ban khả năng và tiếp thêm sinh lực để đáp ứng sự kêu gọi thần
thượng dẫn anh ta đến điều tiếp theo. Bạn có chính Chúa, cái ngai, con người,
thập tự giá, lửa của Thánh Linh, và sau đó bạn có
Tiếng nói
Đó là điều
phát sinh từ điều này. Bạn nhận thấy nó là tiếng nói trong đền thờ, tiếng nói
trong nhà của Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời nói trong nhà của Ngài khi thập tự
giá và huyết đã làm xong công việc của mình, làm sạch trong quyền năng của Đức
Thánh Linh. Khi Chúa có nơi của Ngài và quyền lợi của Ngài, sau đó Tiếng nói của Ngài có thể được nghe thấy trong sự ủy
nhiệm, và đó là những gì chúng ta muốn, là một trong những vấn đề lớn trong
những ngày này. Khi công việc của thập tự giá đã được áp dụng và Chúa đã có nơi
ở của Ngài, sau đó chúng ta sẽ nghe Tiếng nói trong Ngôi nhà nói rằng: “Ai sẽ đi cho chúng ta?" Điều này
đã bị đình chỉ giữa không khí, không
phải là Isaiah sẽ ra đi sao? Nhưng đó là ai?Đó là người Chúa muốn một cách tự
nguyện, đáp ứng lời kêu gọi của Ngài, nên Ngài nói: “Ai?”
Hãy giải
quyết điều đó, bạn yêu mến ơi, Chúa sẽ không bao giờ chấp nhận sự đáp lời của
chúng ta và phán"Hãy đi tới dân này", trừ khi tất cả điều này đã được
giải quyết, chính Chúa, Đối tượng tối cao, một mối quan hệ được thành lập với cái
ngai của Ngài, một sự phá vỡ hoàn toàn và sự làm dốc cạn của con người , dốc
cạn toàn bản ngã tự tin, sự đảm bảo và mối lưu tâm, làm trống không con người,
công việc của thập tự giá, và hãy bỏ đi tất cả những gì đứng trong đường vinh
quang, công việc của Đức Thánh Linh trong sự tăng cường-- sau đó, sau đó Chúa
có thể lắng nghe sự đáp ứng của chúng ta đối với sự kêu gọi của Ngài.
Bây giờ đó
là một cái gì đó để cầu nguyện phải không? Tất cả điều này là bối cảnh của tất
cả mọi thứ, và dẫn chúng ta vào sự tuyệt đích vinh diệu. Những gì chúng ta phải
làm hàng ngày là cầu xin tất cả điều này có thể đúng trong trường hợp của chúng
ta, và rằng nếu Cherubim và Seraphim trước mặt Ngài còn phải cúi mặt của họ xuống,
chúng ta càng làm nhiều hơn nữa biết dường nào!
Sưu tầm