Trong thời các thẩm phán, tình trạng giữa
vòng con cái Israel
đã sa ngã đến mức rất thấp. Các thầy tế lễ thất bại, các thẩm phán thất bại và
dường như không có một tiên tri nào mà Chúa có thể sai đi phát ngôn cho Ngài.
Trong thời kỳ đen tối đó, chứng cớ của Chúa giữa vòng dân Ngài rất yếu. Chi
phái Benjamin hầu như bị tiêu diệt bởi các chi phái khác. Đức Chúa Trời đã cho
phép tình trạng rối loạn này tiếp diễn trong một thời gian dài. Tuy nhiên, sau
khoảng 450 năm (Công. 13:20), Đức Chúa Trời đã sẵn sàng thay đổi thời đại
LỜI HỨA NGUYỆN
CỦA HANNAH
Để thay đổi thời đại, Đức Chúa Trời đòi hỏi
một người nữ đủ thuần khiết để dâng cho Ngài con của mình. Người nữ này là
Hannah (1 Sam 1:2). Trong hầu hết mọi mặt, Hanah không có gì nổi bật hơn những
người khác. Tên bà nghĩa là được ân sủng (từ điển Strong) hoặc nhân từ (tự điển
Hitchcock), điều mà mọi người nữ thường có. Chồng bà có một người vợ thứ hai đã
sinh con cái cho ông, nhưng Hannah vẫn son sẻ. Tuy nhiên, điều này không ảnh
hưởng đến tình yêu hoặc sự yêu mến của ông dành cho bà (c.5).
Hannah không thể chấp nhận sự son sẻ này và
di hành đến nơi cư trú của Chúa tại Shiloh để khẩn xin Chúa một người con.
Trong lời cầu nguyện, nàng hứa nguyện với Chúa rằng nếu Ngài ban cho nàng một
con trai, nàng sẽ dâng con ấy trở lại cho Chúa để phục vụ Ngài trọn đời nó và
dao cạo sẽ không đưa qua đầu nó (c.11). Nói cách khác, bà sẽ dâng con trai mình
làm một người Nazarite (Dân 6:1-5), một người đủ phẩm chất phục vụ trước mặt
Chúa cho dù người ấy không được sinh ra là một thầy tế lễ. Thật ra, Hannah đang
nói: “Tôi không muốn một đứa con cho chính mình; tôi muốn một con trai cho
Ngài”
HANNAH VÀ ELI
Hannah đã cầu nguyện quyết liệt đến nỗi Eli
kết tội là bà say xỉn (1 Sam 1:12-14). Eli
vừa là thầy tế lễ thượng phẩm vừa là thẩm phán của Israel , vì vậy việc ông quở trách
Hannah như vậy không phải là chuyện nhỏ. Khi chúng ta thuần khiết tìm kiếm Chúa
vì mối quan tâm của Ngài, đôi khi Ngài sẽ để cho chúng ta bị các đầy tớ Ngài
hiểu lầm và quở trách. Thật khó chấp nhận, nhưng chúng ta phải đánh giá cao
cách Hanah đáp lại. Bà không nói cách căm phẫn: “Ông không thấy rằng tôi đang
cầu nguyện sao? Tôi không say! Xin lỗi!” Thậm chí với một người quá nhanh chóng
xét đoán sai, bà vẫn đáp lại với một thái độ đúng đắn. Bà không tìm cách minh
oan cho mình. Thay vì vậy, bà nói với Eli rằng bà có sự cay đắng trong hồn do
sự trĩu trong lòng. Khi đó, Eli lập tức nhận thức bản chất thật của tình trạng
và phát ngôn một lời đại diện cho Chúa, chỉ tỏ rằng ông thật sự sở hữu một cái
nhìn thấu suốt thuộc linh
Làm sao chúng ta biết rằng Hannah nhận lấy
lời Eli như là từ Chúa? Bà lập tức đi ra, ăn uống và được khích lệ. Bà có sự
tin chắc rằng Chúa đã nghe lời cầu nguyện của mình. Điều này một lần nữa chỉ tỏ
một điều gì đó ấn tượng về bà. Làm thế nào bà có thể tin lời của một người vừa
mới biểu minh sự thiếu hụt trong sự biện biệt của mình? Chẳng phải Eli vừa mới
xét đoán sai rằng bà là một người say sưa hay sao? Làm sao bà có thể tin lời
Eli rằng Chúa sẽ đáp lời cầu nguyện của bà? Hannah thừa nhận Eli vẫn là người
đại diện cho Chúa, bất kể các sự thất bại và lỗi lầm của cá nhân ông.
Hannah là một kiểu mẫu tốt cho chúng ta. Mặc
dù Eli là một người thuộc linh mờ nhạt, nhưng ông vẫn là thẩm phán và thầy tế
lễ thượng phẩm. Ông có thể phát ngôn cho Chúa với sự rõ ràng ngay sau khi ông
bị vạch trần là sai trật trong sự xét đoán của mình. Mặc dù ông không biết
Hanah cầu nguyện điều gì nhưng không khích lệ bà, làm cho bà tin chắc rằng Chúa
sẽ đáp lời cầu nguyện của bà.
Một ngày kia, khi còn là một tín đồ trẻ, tôi
buồn rầu trước mặt Chúa về một vấn đề đè nặng lòng tôi. Một trưởng lão hội
thánh thấy vậy nên quở trách tôi và khi tôi khóc, anh lại quở trách tôi rồi bảo
tôi ngừng khóc. Tôi đã nín khóc và bởi sự thương xót của Chúa, tôi tôn trọng
anh ấy như một người mà Chúa đã đặt trên
tôi để chăm sóc tôi. Vào lúc đó, tôi nhận thức tình trạng nghiêm trọng biết
bao. Đối với cảm nhận của tôi, nếu tôi phản ứng cách không đúng, tôi sẽ đánh
mất mối liên hệ quang đãng với Đấng Christ và hội thánh Ngài, vì đối với cảm
nhận của tôi người trưởng lão đó vừa đại diện cho Đấng Christ, và cho hội thánh
Ngài.
SỰ ĐÁP LẠI CỦA
HANNAH
Do đó tất cả chúng ta hãy học tập đôi điều
trong lời nói của Hannah. Bà trả lời với người đã xét đoán sai mình là: “Hãy để
đầy tớ gái ông tìm được đặc ân trong cách nhìn của ông” (1 Sam 1:18). Nếu chúng
ta học tập đáp lại theo cách này mỗi khi có người chỉ trích chúng ta thì chúng
ta có thể được cứu khỏi nhiều nan đề trong nếp sống hội thánh!. Hãy chuẩn bị.
Trong nếp sống hội thánh, có nhiều cơ hội để được hiểu lầm. Cho dù người khác
buộc tội rằng điều anh em đang làm thật kinh khủng, hãy học tập nói: “Nguyện
tôi tìm thấy đặc ân trong cách nhìn của anh” Đây là bí quyết để có một nếp sống
hội thánh lành mạnh. Thông thường, chúng ta càng cố gắng bảo vệ một điều gì đó
thì chúng ta càng mở của cho sự kiện cáo thêm nữa. Việc có khả năng đáp lại như
Hannah không phải là một điều nhỏ nhặt. Nếu chúng ta có thể đáp lại dịu ngọt
như vậy, điều đó sẽ mở cửa cho nếp sống hội thánh dịu ngọt, nơi mà mọi người
đều vì Chúa và yêu Ngài. Những người khác không có ý định làm bất cứ điều gì
tổn hại. Họ chỉ nhìn thấy sự việc một cách khác. Trong nếp sống hội thánh, tất
cả chúng ta hãy tìm thấy đặc ân trong cách nhìn của nhau.
NGƯỜI NAZARITE
SAMUEL
Ngay sau điều này, Hannah nhận thức Đức Chúa
Trời đã nghe và đáp lời cầu nguyện của bà. Bà chấp nhận sự khích lệ, và thật sự
sinh một con trai và đặt tên là Samuel, nghĩa là được cầu xin từ Đức Chúa Trời
hoặc được nghe từ Đức Chúa Trời (tự điển Hitchcock)
Khi Samuel còn trẻ, đang phục vụ trong nhà
Đức Chúa Trời, ông đã mặc ephod bằng vải lanh mịn, nghĩa là ông đã phục vụ như
thầy tế lễ. Ông chỉ là một người Levi, nhưng vì ông đã được dâng lên như một
người Nazarite, nên ông được biệt riêng cho Chúa và có thể bổ khuyết vào việc
làm một thầy tế lễ trước mặt Đức Chúa Trời
Cách chúng ta ăn mặc về mặt thuộc linh trước
mặt Chúa rất quan trọng, vì điều này quyết định cách chúng ta phục vụ. Ngay cả
khi bên ngoài chúng ta mặc đồ bình thường thì bên trong chúng ta vẫn phải được
thắt lưng, mặc ephod bằng vài lanh mịn, phục vụ như các thầy tế lễ. Ngày chúng ta
mặc ephod bằng vải lanh mịn là ngày chúng ta bắt đầu phục vụ như các thầy tế
lễ. Đó không phải là một điều mặc vào và cởi ra tùy thích. Nếu chúng ta làm như
vậy, điều đó có nghĩa là thay vì sống và phục vụ như các thầy tế lễ, chúng ta
chỉ dự phần vào một số điều trong nếp sống hội thánh.
PHỤC VỤ CHÚA
DƯỚI QUYỀN E LI
Samuel đã phục vụ Chúa như một tế lễ, là điều
càng trở nên khó khăn hơn vì ông phải phục vụ dưới quyền Eli, người có đôi mắt
bắt đầu mờ dần (1 Sam 3:1-2). Phục vụ dưới bất kỳ ai không sáng tỏ lắm có thể
là một thử thách thật sự. Nếu những người dẫn dắt trong hội thánh không sáng
tỏ, nhiều điều hiểm nghèo có thể xảy ra. Các nan đề nghiêm trọng lẽ ra phải
được giải quyết lại không được xử lý và những điều tích cực như sự chuyển động
của Linh có thể bị bỏ sót. Nếu chúng ta giống như Samuel, có loại tấm lòng đúng
đắn, chúng ta có thể học tập từ cả điều
tiêu cực lẫn điều tích cực trong những người khác.
Nhiều năm trước, tôi khám phá ra một trưởng
lão hội thánh hút thuốc lá. Tôi không nói điều này với ai nhưng một ngày kia,
người bạn đồng hành của tôi nói rằng anh đã nhìn thấy trưởng lão này hút thuốc
và không biết phải làm sao. Chúng tôi có thể chỉ trích trưởng lão này hoặc tán
gẫu về anh, nhưng thay vì vậy tôi nói: “Chúng ta hãy cầu nguyện” Đó là một sự
cứu rỗi. Chúng tôi không cầu nguyện về
tình trang cụ thể của trưởng lão này vì thậm chí điều đó có thể là xét đoán, mở
cửa cho việc đánh mất sự tôn trọng anh ấy. Thay vì vậy, chúng tôi cầu nguyện
xin Chúa thương xót để chúng tôi chỉ thấy Đấng Christ trong nếp sống hội thánh.
Không lâu sau, trưởng lão đó giảng một sứ điệp trong đó anh nói: “Anh em thậm
chí không biết một điếu thuốc nhỏ bé có thể có quyền năng thế nào trên mình”.
Tôi cảm thức rằng anh đã có một sự đột phá trong vấn đề này và tôi ngợi khen
Chúa. Tôi tin rằng lời cầu nguyện của chúng tôi thật sự đã đóng một vai trò
trong vấn đề này, mặc dù trong sự cầu nguyện, chúng tôi chưa từng trực tiếp đề
cập đến thói quen của anh ấy.
Những người trẻ trong Chúa có thể tin rằng
các trưởng lão hội thánh chắc chắn phải là những vĩ nhân đức tin đắc thắng,
nhưng trong thực tế, họ cũng chỉ là con người như bao người khác. Nếp sống hội
thánh đầy dẫy mọi loại người có nan đề. Có những nan đề anh em nhìn thấy trong
nếp sống hội thánh, nhưng cũng có nhiều nan nề mà anh em không nhìn thấy. Hãy
cảm tạ Chúa vì anh em không nhìn thấy! Trong thực tế, nếu anh em muốn là một
người vừa lòng Đức Chúa Trời, anh em phải học tập không nhìn một số điều hoặc
ít nhất che phủ chúng trong tình yêu (1 Pet 4:8). Nếu biết cách giải quyết sự
hỗn độn trong nếp sống hội thánh, anh em sẽ tăng trưởng. Thật ra, các tình
trạng hỗn độn đặc biệt vì sự học tập và tăng trưởng của chúng ta.
Bởi đó Samuel phục vụ như một thầy tế lễ -
không phải bởi chính mình, nhưng đúng hơn ở dưới một thầy tế lễ thượng phẩm có
thị lực không còn sáng tỏ nữa. Tuy nhiên, chính trong những tình trạng này mà
Chúa phát ngôn với ông.
SỰ THẨM PHÁN
CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI TRÊN E LI
Trong những ngày đó lời Chúa rất hiếm hoi (1 Sam.
3:1). Israel
đã không nghe được tiếng Đức Chúa Trời trong một thời gian. Hãy nhớ, các tiên
tri cùng với các thầy tế lễ và các thẩm phán đã thất bại. Rồi một đêm nọ, khi
Samuel đang ngủ trong nhà của Chúa, ông bị đánh thức bởi có người gọi tên ông
(c.4). Vì trước đây chưa từng nghe tiếng Chúa nên ông nghĩ chắc là Eli, vì vậy
ông đã chạy đến với Eli. Eli nói ông đã lầm và bảo ông trở về ngủ. Điều này lặp
lại hai lần nữa, rồi cuối cùng Eli nhận thức rằng chính Chúa đang phát ngôn với
Samuel.
Eli rất sáng tỏ khi cần phải sáng tỏ. Mặc dù
ông đã hiểu lầm Hannah là say xỉn, nhưng khi ông chúc phước cho bà, đó là phước
hạnh thật. Theo cùng một cách, một khi nhận thức Chúa đang kêu gọi Samuel, ông
rất sáng tỏ về điều Samuel phải làm. Ông bảo Samuel trở về và khi nghe sự phát
ngôn một lần nữa, phải đáp lại: “Chúa ơi, hãy phát ngôn, vì đầy tớ Ngài đang
nghe” (c.9). Eli có thể tự hỏi tại sao Chúa nói với Samuel mà không nói với
ông, vì chẳng phải ông là thẩm phán của Israel và thầy tế lễ được xức dầu
của Đức Chúa Trời sao? Việc Chúa phát ngôn với Samuel chứ không phải với Eli đã
báo hiệu sự thẩm phán của Đức Chúa Trời trên Eli.
Khi Chúa kêu Samuel lần thứ tư, Samuel đã đáp
lại như Eli bảo ông và Chúa phát ngôn với Samuel về sự thẩm phán của Ngài trên
nhà Eli. Đây là một lời rất nghiêm khắc. Đức Chúa Trời nổi giận với Eli vì
không giữ hai con trai mình khỏi điều ác liên quan đến sự vô luân gớm ghiếc
trong nơi thánh của chính Đức Chúa Trời lẫn việc lạm dụng đặc quyền thầy tế lễ
của họ. Đức Chúa Trời không giảm nhẹ sự thẩm phán trên Eli chỉ vì ông đã trung
tín dấy lên Samuel. Sự thẩm phán mà Đức Chúa Trời nói sẽ khiến cho mọi người
trong Israel nghe đến đều bị ù tai (1 Sam 3:11).
Eli phải biết rằng lời của Chúa nói với
Samuel có liên quan đến ông. Samuel không muốn nói cho Eli mọi điều Đức Chúa
Trời đã phát ngôn vì Đức Chúa Trời bảo ông rằng Eli sẽ bị thẩm phán mà không
thể ăn năn. Eli chắc hẳn đã nhận thức mọi điều này vì ông bảo Samuel đừng giữ
lại bất cứ điều gì. Và khi nghe lời Chúa, ông Nói: “đó là Chúa. Ngài hãy làm
điều gì tốt lành đối với Ngài” (3:18). Mặc dù ông đã không kiểm soát các con
mình và thị lực của ông dần mờ đi, nhưng Eli vẫn là một người thuộc linh.
SAMUEL NHƯ
TIÊN TRI, THẦY TẾ LỄ VÀ THẨM PHÁN
Từ điểm này trở đi, Chúa ở với Samuel cách rõ
ràng. Ông được công nhận là tiên tri trong Israel (1 Sam 3:20) và sớm bắt đầu
làm thẩm phán và thầy tế lễ (7:6, 9, 15). Trong Samuel, chúng ta nhìn thấy sự
khôi phục của cả ba đường hướng trong một thân vị, tiên tri, thầy tế lễ và thẩm
phán. Suốt cuộc đời Samuel, Đức Chúa Trời đã liên tục phát ngôn với ông và ông
không để cho một lời nào của mình “rơi xuống đất” (3:19).
Đức Chúa Trời đã sử dụng Hannah và Samuel,
con trai bà đã dâng, để tiến gần đến mục đích của Ngài hơn. Bây giờ Ngài cần
một người nữa để đem đến một người vừa lòngNgài.
SAUL
Saul là người thứ ba Đức Chúa Trời cần để dẫn
đến David. Tên ông nghĩa là được ao ước (từ điển Brown), được cầu xin (từ điển
Strong), hoặc được cho mượn (tự điển Hitchcock). Nó cũng có nghĩa là mương đào
(tự điển Hitchcock). Tên của Samuel nghĩa là được cầu xin từ Đức Chúa Trời, còn
tên Saul chỉ có nghĩa là được cầu xin. Saul là niềm ao ước của con người, được
con người cầu xin. Khi dân chúng xin Samuel một vị vua (1 Sam 8:5), Saul là sự
đáp lời của Đức Chúa Trời cho yêu cầu của họ. Theo một ý nghĩa, Saul giống như
một mương đào phải băng qua trước khi David có thể xuất hiện, nhưng chúng ta
không nên xem thường những mương đào như
vậy, vì nếu không có họ, cuộc sống sẽ rất bằng phẳng. Saul có thể là một sự
ngăn trở, nhưng cuộc đời ông cũng cung cấp một phông nền đầy màu sắc cho diễn
trình sản sinh David, nâng cao sự đánh giá của chúng ta về những điều mà cuối
cùng Đức Chúa Trời có được David.
Dân chúng đến với Samuel để chọn một vị vua
cho họ. Thật khó chê trách họ khi chúng ta xem xét kinh nghiệm của con cái Israel dưới các
thẩm phán. Tình trạng thường hỗn độn. Nhiều lần họ không có một thẩm phán;
không một ai đảm trách. Tuy nhiên, mỗi khi có nhu cầu, Đức Chúa Trời đều dấy
lên một ai đó. Vì vậy các thẩm phán cai trị không thường xuyên trong hơn bốn
trăm năm khi họ ở trong miền đất tốt lành. Ngay cả khi họ cai trị, tình trạng
trong miền đất tốt lành. Ngay cả khi họ cai trị, tình trạng vẫn thường rất kỳ
lạ. Vì vậy, dân chúng xin Samuel một vị vua cai trị trên họ như họ nhìn thấy
trong các quốc gia xung quanh.
Đức Chúa Trời không muốn ban cho họ một vị
vua vì Ngài muốn họ nương dựa Ngài. Ngay cả khi Đức Chúa Trời ban cho họ một
thẩm phán, Ngài vẫn không để cho họ cảm thấy quá bảo đảm, vì khi người ta cảm
thấy an toàn và bảo đảm họ có xu hướng quên Ngài. Cũng như dân Israel ,
chúng ta thường ao ước một “vị vua” giống như những người vô thần xung quanh
mình có. Nhưng niềm ao ước của Đức Chúa Trời là chúng ta lệ thuộc Ngài. Khi
chúng ta có tiền trong tài khoản, có một mái nhà và thức ăn trên bàn, chúng ta
có cảm thấy cần phải bám chặt lấy Đức Chúa Trời không? Chính khi có các nan đề
chúng ta mới cầu nguyện nhiều hơn.
Khi Samuel đem vấn đề này đến với Chúa, Chúa
bảo ông: “hãy lưu ý tiếng nói của dân chúng trong mọi điều họ nói với ngươi; vì
họ không từ chối ngươi nhưng họ từ chối Ta, để Ta không cai trị trên họ” (1 Sam
8:7). Chúa muốn làm vua của Israel, nhưng khi họ từ chối Ngài, Ngài ban cho họ
một người khác làm vua. Tuy nhiên, trong việc làm như vậy, Ngài dự định rằng
Ngài sẽ là vua trên vị vua đó. Điều này đòi hỏi một người vừa lòngNgài.
SAMUEL XỨC DẦU
VUA SAUL
Người được chọn từ giữa vòng dân Israel để
làm vua là Saul, một người tốt thuộc một gia đình danh giá. “Giữa vòng con cái Israel , không
có một ai đẹp trai hơn ông. Ông cao hơn bất kỳ ai khác từ vai trở lên” (1 Sam
9:2). Chắc hẳn ông có vẻ là một sự lựa chọn đúng.
Samuel xức dầu cho Saul làm vua. Samuel “lấy
một túi dầu đổ trên đầu ông và hôn ông rồi nói: “Chẳng phải Chúa xúc dầu cho
ngươi làm người chỉ huy di sản của Ngài sao? (10:1). Samuel không nói như vậy
khi ông xức dầu David. Tôi tin Samuel thật sự thích Saul. Do đó, Saul được xức
dầu để làm vị vua đầu tiên trên di sản của Đức Chúa Trời, quốc gia Israel . Và khi
Saul, vị vua mới, vừa xoay lưng từ giã Samuel và ra đi, Đức Chúa Trời đã ban
cho ông một tấm lòng mới (c.9). Thật là một sự xác quyết! Ông trở nên một người
khác, không còn sợ hãi nữa. Khi đó Linh của Chúa đến trên ông để ông phát ngôn
giữa vòng các tiên tri (c.10)
Tôi hi vọng nhiều người sẽ ao ước điều Saul
đã kinh nghiệm vào lúc này. Chúng ta không bằng lòng với việc cứ y như cũ.
Chúng ta phải xin Đức Chúa Trời xức dầu chúng ta cho đến khi chúng ta trở nên
một người khác, một người đầy dẫy Thánh Linh. Khi người khác nhìn thấy chúng
ta, họ phải cảm thấy họ đang nhìn thấy một người mới. Ô, chúng ta cần một tấm
lòng mới ra từ việc việc đầy dẫy Linh biết bao! Nếp sống hội thánh của chúng ta
không nên ở trong một khuôn mẫu cố định, có thể đoán trước được. Nếp sống hội
thánh phải đầy dẫy những người được dầm thấm bằng Linh. Đức Chúa Trời đang
chuyển động và chúng ta đang chuyển động với Ngài! Ngài thì sôi nổi, sinh động
và chúng ta cũng phải như vậy. Chúa ơi, hãy đổ đầy chúng tôi bằng linh của
Ngài! Ô Chúa, hãy dầm thấm chúng tôi! Hãy làm cho chúng tôi trở nên mới!