-
Hiệp hội tạp chí Reader’s Digest đã
xuất bản nhiều cuốn sách trong những năm qua để minh họa nhiều khía cạnh tuyệt
vời của cõi thiên nhiên, mặc dù hầu hết trong số báo này được nhấn mạnh theo
thuyết tiến hóa của Darwin. Một tập mà tôi đã thấy đặc biệt hấp dẫn là Marvels
và Mysteries of Our Animal World.
Tuy nhiên, lúc trước, tôi đã xem
một bình luận liên quan đến con đà điểu. Ở chương 39 của sách Gióp, chúng ta
tìm thấy một tài liệu tham khảo chân thật về đà điểu: “Đà điểu tàn nhẫn với đàn
con, như không phải con mình, Không lo rằng công đẻ trứng của mình ra vô ích; Vì Đức Chúa Trời khiến nó mất khôn ngoan, Không
chia phần hiểu biết cho nó”. Rõ ràng
Gióp không bao giờ nghiên cứu về đà điểu. Thật ra chim choc luôn luôn là bố mẹ tốt .
Trong khi tác giả tác phẩm trên có
thể là một học giả sắc sảo về cõi thiên nhiên, cô hầu như có đủ điều kiện là một
người xuất sắc đáng tin cậy như của văn bản thánh thiện, là Kinh thánh. Cô ấy
minh họa làm thế nào một số người không có học kinh thánh đang lo lắng để chụp ảnh
nồi từ trong Sách thánh của Đức Chúa Trời
-.
-- Bối cảnh của bài tường thuật
Gióp của xứ Út-xơ đã trải qua những
tháng ngày khốn khổ, Gióp (Gióp 7: 3), ông không hiểu gì cả về nguyên nhân.
Trong những lúc đau đớn và yếu đuối, ông ta đã phàn nàn rằng Chúa đang ngược
đãi ông ta. Ông đã đi xa đến mức đặt câu hỏi về sự khôn ngoan của Đức Chúa Trời
trong việc quản lí vũ trụ.
Ông ta đã thách thức Đức
Giê-hô-va gặp anh ta trên nền tảng tranh luận. Trong cơn đau đớn cực độ, ông tưởng
tượng mình sẽ chiến thắng Đấng Tạo Hóa của mình bằng những lập luận sáng chói hợp
luận lí, được gói gọn trong tài hùng biện!
Trong phần kết thúc của kiệt tác văn học này (Gióp 38-41), Đức Giê-hô-va đáp lại
cùng vị tộc trưởng lầm lạc, người mà Ngài đã định tính chất cách yêu thương là “Gióp tôi tớ Ta” (Gióp 1: 8).
Trong một loạt hơn bảy mươi câu hỏi
nhanh như chớp, Chúa làm cho nhà hiền triết của xứ Út-xơ phải quỳ gối xuống.
Một số trong những truy vấn này
được thiết kế để nhấn mạnh chủ quyền của Chúa trên việc tạo ra cõi sáng tạo vật
chất có liên quan đến vương quốc động vật.
Chính trong bối cảnh này, Đức
Giê-hô-va, chứ không phải Gióp, nói về con đà điểu. Do đó, trách nhiệm khi được xem xét lại thực sự
là nhằm vào Đức Chúa Trời - không phải là tộc trưởng.
Mục đích chính trong bài tường
thuật là phơi bày thực tế rằng không có con người nào với khối lượng kiến thức
rất nhỏ của mình có bất kỳ nhiệm vụ nào đặt câu hỏi về sự khôn ngoan của Đức
Chúa Trời - trong bất kỳ vấn đề nào!
--
--Văn bản tranh luận-
Để thuận tiện, chúng tôi giới thiệu
toàn bộ văn bản từ Gióp 39.
“"Cánh các con đà-điểu đập một
cách vui-vẻ Với lông cánh và bộ lông tình yêu, Vì nó bỏ rơi các trứng của nó cho
trái đất,Và làm chúng ấm trong bụi đất,Và nó quên rằng một bàn chân có thể đạp
nát chúng, Hay rằng một thú rừng có thể giày-đạp chúng."Nó đối-xử với các
con nhỏ của nó một cách độc-ác, như thể chúng chẳng phải là của nó; Dẫu lao-động
của nó là vô ích, nó vẫn không quan-tâm; Bởi vì Đức Chúa TRỜI làm nó quên sự
khôn-ngoan, Và chẳng cho nó một phần hiểu-biết."Khi nó tự bốc lên cao, Nó
cười-nhạo con ngựa và kẻ nài” (Gióp 39: 13-18).
Trước tiên, mọi người phải nhớ rằng
đây là điểm quan trọng nhất mà con đà điểu của văn bản này được miêu tả khi con
người thường xem thấy nó - không phải vì nó thực sự theo thứ tự thọ tạo của các
động vật.
-
Mục đích của bài tường thuật là để
chứng minh sự bất lực của bất kỳ con người nào dám chỉ trích những gì mà Đấng Tạo
Hóa đã làm.
- Hãy để chúng tôi phân tích văn
bản.
Đức Giê-hô-va tuyên bố rằng con
đà điểu [không phải con công như bản KJV dịch] tự hào vẫy cánh trong tình yêu.
Thuật ngữ “tình yêu” có liên quan đến một từ tiếng Hê-bơ-rơ có nghĩa là “con cò”
(xem ASVfn).
Do đó, có thể có một sự tương phản
có chủ đích giữa con cò mẹ nổi tiếng yêu thương và tâm tính yêu thương đó dường như bị thiếu sót ở con đà điểu, ít nhất là trong cái nhìn đầu
tiên.
-
- Thiết kế thần thượng
Sự thật là những điều này.
Con đà điểu đẻ ba mươi quả trứng
trong cái tổ bằng cát. Nhìn bề ngoài, nó có vẻ hơi thờ ơ với những quả trứng ấy.
Khi thời gian ấp trứng kéo dài bốn
mươi hai ngày, thỉnh thoảng nó lại cào trứng lộ ra lên trên trái đất, nhưng nhờ
cát chúng vẫn giữ “ấm” (Gióp 39:14).
Phải thừa nhận rằng, một số trứng
nằm ngoài cùng bị lộ ra, và đôi khi bị những sinh vật khác “giẫm đạp”. Dường
như đà điểu mẹ đã quên chúng (Gióp 39:15). Nhưng dường như điều này là một kết
luận vội vàng rút ra.
Trong thực tế, đó là một bằng chứng
của thiết kế trong kế hoạch quan phòng của Đấng toàn năng. Những quả trứng nằm bên
ngoài này thực sự cung cấp thức ăn ban đầu cho các đà điểu con mởi nở!
Sau khi những đứa con nở ra, đà
điểu mẹ dường như lại bày tỏ một sự thiếu quan tâm đối với gia đình nhỏ của
mình, như thể chúng không phải là con của nó (Gióp 39:16).
Nhưng những gì xảy ra là thế này.
Khi một động vật săn mồi đến gần tổ của nó, nó chạy trốn, như thể đang sợ hãi.
Tuy nhiên, trong thực tế, nó chỉ đóng vai trò của một mồi nhử thu hút sự nguy
hiểm theo hướng riêng của nó.
Nó không bỏ bê con cái. Nó là anh
hùng. Vấn đề thực sự là con người thiếu nhận thức về sự khôn ngoan của Đức Chúa
Trời!
Trong khi các sinh vật khác (bao
gồm cả con người chậm hiểu) đang suy ngẫm về sự ngu ngốc của đà điểu, thì đột
nhiên đà điểu nhấc mình lên cao, tức là, nó giơ cánh lên để giữ thăng bằng (đà
điểu không được thiết kế để bay).
Sau đó, nó như đã thách thức con
ngựa kiêu hãnh và tay đua ngựa tham gia một cuộc đua. Và đà điểu làm cho người
và ngư6a ở lại phía sau trong bụi cát mịt
mù vì chạy lên đến bốn mươi dặm một giờ.
Nhà văn Hi Lạp Xenophon đã từng
nhận xét rằng một số kị binh Hi-Lạp, mặc dù cất vó rất tốt, nhưng cũng không thể
theo kịp được một con đà điểu duy nhất (Anabocation 1.5.3).
Chắc chắn con ngựa và người cưỡi
ngựa đã bị đà điểu khinh miệt (Gióp 39:18).
Và các nhà phê bình của Giáo viên
của Gióp cũng vậy!
-
- Đà điểu: Một ví dụ kì diệu
Con đà điểu là một ví dụ tuyệt vời
của đầu óc sáng tạo thần thượng. Trên thực tế, dường như đà điểu được tạo ra gần
như cố ý để làm chùn bước chân tâm trí
ngạo mạn, cực kỳ hạn chế của con người. Chúa cũng tạo ra một vài sinh vật như vậy!
Gióp ơi, bạn có đang lắng nghe
không? Còn bạn thì sao, thưa Ông Phê bình? Bất cứ khi nào người ta nghĩ rằng
anh ta đã phát hiện ra một thiếu sót trong những gì Đức Chúa Trời đã làm, anh
ta nên kiểm tra lại “máy dò” của mình thì tốt hơn.
Cuối cùng, Gióp đã hạ mình. Vô số
người khác đã không như vậy.