Thứ Hai, 29 tháng 7, 2019

CHỨC VỤ TƯ TẾ-



Công vụ 13: 1-2; Dân. 16: 1-3, 19-21, 31-32; 17: 5, 8, 13
Chúa bổ nhiệm hai chức vụ trong Cựu Ước là thầy tế lễ và tiên tri. Hai chức vụ này rất khác biệt trong Cựu Ước và được những người khác nhau gánh vác. Chẳng hạn, Môi-se, Sa-mu-ên và Ê-sai đều là các tiên tri, trong khi A-rôn và con cháu của ông ở trong chức tư tế trong đền thờ của Chúa. Trong Tân Ước, hai chức vụ này được kết hợp thành một trong các tín đồ; chúng ta đã kế thừa cả hai chức vụ. Trong hội thánh ở An-ti-ốt có một vài vị tiên tri và giáo sư đã cùng nhau phục vụ Chúa. Họ cũng là những thầy tế lễ phục vụ trong chức tư tế.
-
--PHỤNG SỰ CỦA CHÚNG TA LIÊN QUAN VỚI CHÚA CÁCH TRỰC TIẾP VÀ DUY NHẤT
Chúng ta phải thấy rằng tất cả công việc và phụng sự của chúng ta là dành cho Chúa và có liên quan trực tiếp và duy nhất với Ngài. Các công việc đó không liên quan trực tiếp đến hội thánh. Mặc dù chúng ta đang làm việc và phục vụ hội thánh, công việc và phục vụ của chúng ta không liên quan trực tiếp đến hội thánh; chúng có liên quan trực tiếp và duy nhất đến Đầu của hội thánh. Đó là Chúa, Đấng đã ủy thác công việc cho chúng ta, và đó là Chúa mà chúng ta phục vụ. Cánh tay trái của tôi thường giúp cánh tay phải của tôi. Khi cánh tay phải không thể nhấc ghế lên, cánh tay trái sẽ đến trợ giúp. Cánh tay trái không phục vụ cánh tay phải khi nó làm điều này; nó chỉ đơn thuần là phục vụ đầu của tôi. Cánh tay trái có liên quan trực tiếp đến đầu. Cũng vậy, tất cả các công việc thực sự cung cấp cho hội thánhphải là các phục vụ được trực tiếp hoàn trả cho Chúa. Nhiệm vụ của các thầy tế lễ là phục vụ Chúa cách trực tiếp. Bất cứ điều gì chúng ta làm trong hội thánh, cho dù là rao giảng phúc âm, giảng dạy, gây dựng các thánh đồ, nuôi dưỡng các con chiên, thăm người bệnh, hay dọn dẹp và nấu nướng, tất cả đều nên liên quan trực tiếp đến Chúa và chỉ nên phục vụ Chúa.
-
--PHỤC VỤ TRONG SỰ PHỤC SINH-
Để phục vụ Chúa như một thầy tế lễ, chúng ta không chỉ phải liên quan trực tiếp và duy nhất với Chúa, mà chúng ta còn phải sống theo nguyên tắc phục sinh. Chúng ta có thể thấy điều này từ lịch sử của dân Y-sơ-ra-ên trong Cựu Ước. Ý định của Đức Chúa Trời là tất cả mọi người dân Y-sơ-ra-ên phục vụ Ngài với tư cách là thầy tế lễ và để họ trở thành vương quốc của các thầy tế lễ cho Đức Chúa Trời (Xuất. 19: 6). Nhưng dân Y-sơ-ra-ên đã thất bại và quay lưng lại với Đức Chúa Trời, Đấng đã dẫn họ ra khỏi Ai Cập, để thờ phượng các thần tượng (Xuất 32). Họ đã phạm tội gian dâm với phụ nữ ngoại bang và khuấy động cơn thịnh nộ của Chúa (Dân. 25).
-
Chỉ có Phi-nê-a, cháu nội của A-rôn, nhiệt thành với Chúa, và Chúa đã ban cho anh ta và con cháu của anh một giao ước hòa bình. Giao ước của một chức tư tế vĩnh cửu (câu 10-13). Trong số những người Y-sơ-ra-ên, Đức Chúa Trời đã tách A-rôn và các con trai của ông ra và biến họ thành một chức tư tế trước mặt Ngài; họ đã thay thế toàn bộ hội chúng Y-sơ-ra-ên để phục vụ Chúa. Tuy nhiên, con cháu của Lê-vi, là Cô-rê, Đa-than và những người khác, đã đứng lên tấn công Môi-se và A-rôn. Họ buộc tội Môi-se và A-rôn đã tự nâng mình lên trên hội chúng và hỏi tại sao họ cũng không thể làm thầy tế lễ. Một khoảnh khắc giữa sự sống và có cái chết theo sau; trái đất mở miệng ra và nuốt sống họ. Cuộc tranh chấp giữa tập thể của Cô-rê và A-rôn không liên hệ những điểm nhỏ mọn; đó là về vấn đề phục vụ Chúa, về chức tư tế (Dân. 16:10). Đức Chúa Trời trừng phạt họ không phải vì tội lỗi cá nhân của họ, nhưng vì sự phục vụ của họ đối với Chúa (câu 18). Đây thực sự là một vấn đề đáng tỉnh thức.
-
Tập thể của Cô-rê và Đa-than nghĩ rằng họ có thể là thầy tế lễ và có thể phục vụ Chúa giống như A-rôn. Nhưng Lời Chúa cho chúng ta thấy rằng một người không phải là thầy tế lễ theo điều kiện tự nhiên hoặc trình độ, tư cách của anh ta. Trở thành thầy tế lễ là một vấn đề sự phục sinh. Dân số kí 17: 1- 8 cho chúng ta thấy A-rôn có đủ tư cách để trở thành một thầy tế lễ thông qua cây gậy vừa nứt mụt, biểu thị cho cái chết và sự phục sinh. Trong khi một nhánh vẫn còn trên cây, nó đang sống. Một khi nó bị cắt, nó sẽ chết. Nhưng cây gậy khô của A-rôn đã nảy mầm, nảy chồi, nở hoa và mang quả hạnh nhân. Đây là cách Đức Chúa Trời biện minh cho sự việc Ngài lựa chọn A-rôn là thầy tế lễ để phục vụ Ngài. Điều này cho chúng ta thấy rằng trở thành một thầy tế lễ là một cái gì đó vượt ra ngoài phạm vi tự nhiên; nó là một cái gì đó trong vương quốc sự phục sinh.-

Trong Tân Ước, Hê-bơ-rơ 7 cho chúng ta biết rằng Đấng Christ đã trở thành "Thầy tế lễ đời đời theo trật tự của Mên-chi-xê-đéc" và "quyền năng của một sự sống không thể phá hủy" (câu 16-17). Đấng Christ đã trở thành một thầy tế lễ bởi một lời tuyên thệ của Đức Chúa Trời; chức nhiệm của Ngài được thành lập mãi mãi. Chức tư tế của Ngài cũng không thay đổi được vì Ngài tồn tại mãi mãi (câu 20-24). Cây gậy vừa nẩy mầm của A-rôn trong Cựu Ước chỉ là một sự tiêu biểu của sự chết và phục sinh. Các thầy tế lễ trong dân Y-sơ-ra-ên đã bị cái chết ngăn trở không tiếp tục phục vụ được, và chức tư tế của họ chỉ tồn tại trong một thời gian ngắn. Tuy nhiên, Đấng Christ đã trở thành một thầy tế lễ nhờ quyền năng của sự sống đời đời. Các thầy tế lễ trong Cựu Ước chỉ là những thầy tế lễ trong địa vị mà thôi. Nhưng chức tư tế của Đấng Christ không chỉ là một vị trí, mà còn là một thực tế. Ngày nay, các tín đồ Tân Ước trở thành thầy tế lễ và phục vụ Chúa theo cuộc sống phục sinh.
-
Sự chết là gì? Sự chết là qua thập giá loại bỏ của tất cả mọi thứ không phải của Đức Chúa Trời. Sự phục sinh là gì? Phục sinh là bất cứ điều gì chịu đựng được cái chết. Bất cứ điều gì đi vào cái chết và sau đó thoát khỏi cái chết là sự phục sinh. Trong sự phục sinh có cuộc sống mới. Nhiều thứ không thể đi qua sự chết. Nhưng bất cứ điều gì thoát khỏi cái chết đều là tươi mới và ở trên nền tảng của sự phục sinh. Tất cả những gì chúng ta đang là và có đều phải trải qua cái chết và sự phục sinh. Tình yêu và tài hùng biện của chúng ta, giống như của Môi-se, phải vượt qua sự chết và sự sống lại. Ước ao tất cả những gì chúng ta có đều được đưa qua sự chết và sự phục sinh. Đây là phẩm chất cơ bản sự phục vụ của chúng ta đối với Chúa.
-
--PHỤNG SỰ BÊN TRONG-
Chúng ta cũng phải thấy rằng để phục vụ Chúa, một thầy tế lễ phải có một tiếp xúc bề trong với Chúa. Các thầy tế lễ phải học hiểu phán quyết của bảng đeo ngực bên trong nơi thánh trước khi họ có thể giải quyết các công việc khác nhau bên ngoài. Dù A-rôn bận rộn đến đâu, ông cũng không thể rời khỏi nơi thánh trong suốt thời gian phục vụ làm thầy tế lễ. Điều này cho chúng ta thấy rằng một thầy tế lễ phải giam mình trong Đức Chúa Trời. Nếu một thầy tế lễ thiếu sự phụng sự bên trong, anh ta không thể có bất kỳ phục vụ hướng ngoại nào. Chúng ta phải phục vụ Đức Chúa Trời ở bên trong, thông công với Ngài và đến gần Ngài, trước khi chúng ta có thể làm việc bên ngoài cho Ngài.