Chúng ta có thể nghĩ rằng Đức
Chúa Trời đã cho chúng ta nhiều con đường (phương cách) khác nhau. Thật ra những
người có nhiều đường lối không biết Đức Chúa Trời. Một người thực sự biết Đức
Chúa Trời không có nhiều con đường. Khi Đức Chúa Trời tỏ mình ra cho con người,
Ngài khóa nhiều đường của con người và chỉ để lại cho anh ta một con đường.
Châm ngôn 4:18 nói: "Nhưng lối đi của kẻ công-chính như ánh bình-minh, Càng
lúc càng sáng hơn cho đến khi ngày trọn đầy". Từ ngữ "lối đi" thuộc số ít. Điều này có
nghĩa là chỉ có một con đường cho người công bình. Đức Chúa Trời thường chỉ tiết
lộ một con đường và chúng ta thậm chí không có lựa chọn nào khác để yêu cầu một
con đường khác. Tân Ước cho chúng ta thấy rằng Đấng Christ chỉ có một con đường;
không bao giờ có hai con đường để Ngài chọn. Ngài chỉ có một con đường để đi. Tại
sao nhiều người cảm thấy rằng có nhiều đường? Họ nghĩ rằng có nhiều đường, và họ
cảm thấy rằng họ phải tìm ra đường nào là đúng. Từ nhiều đường khác nhau, họ cố
gắng tìm ra con người mà Chúa đã chuẩn bị cho họ. Thật ra, con đường thuộc linh
không bao giờ khó tìm. Tất cả những gì một người cần là ước muốn làm theo ý
Chúa và đi trên con đường của Ngài. Đức Chúa Trời sẽ tự nhiên đặt con đường của
Ngài trước mặt anh ta.
-
Ngày nay nhiều anh chị em có nhiều
con đường. Họ nhận được lời mời ở đây và ở đó. Người ta đang đặt nhiều con đường
trước họ. Dường như Đức Chúa Trời đang đặt nhiều niềm tin vào họ bằng cách
trình bày nhiều con đường và cho phép họ đưa ra lựa chọn của riêng mình. Trên
thực tế, những người này có thể không thuộc linh gì cả. Cũng có một số người
đang chờ đợi Chúa mở ra nhiều con đường hơn cho họ. Họ đã có bảy hoặc tám con
đường trước mặt mình, nhưng họ vẫn đang chờ đợi Đức Chúa Trời mở ra nhiều đường
hơn. Những người này thực sự nên yêu cầu Đức Chúa Trời đóng cửa những con đường
để họ có thể đi theo con đường độc nhất của Đức Chúa Trời.
-
Trong giai đoạn đầu tiên theo
Chúa, Áp-ra-ham, Y-sác và Gia-Cốp có nhiều sự lựa chọn. Nhưng ở tuổi già, họ chỉ
có một con đường –con đường Đức Chúa Trời
đã ấn định. Trách nhiệm tìm đường không thuộc về chúng ta, mà thuộc về Đức Chúa
Trời. Chúng ta không phải điên cuồng tìm đường. Tất cả những gì chúng ta cần
làm là quyết tâm làm theo ý muốn của Ngài. Chính Đức Chúa Trời sẽ chỉ cho chúng
ta con đường độc nhất, do Ngài ấn định. Chúng ta cũng phải nhận ra rằng chúng
ta không có khả năng điều hành cuộc đua cho tốt, giống như chúng ta đã không tự
mình chọn đúng đường. Đức Chúa Trời đã đóng cửa chúng ta, giống như Ngài đã
đóng cửa cho Nô-ê vào trong tàu vuông. Chỉ có sự bảo vệ của Chúa giữ chúng ta
theo đường của Ngài.
-
Chỉ có một lối đường trong suốt
cuộc đời của Phao-lô. Ông không bao giờ do dự trên con đường của mình. Từ lúc
Ông gặp Chúa trên đường đến Đa-mách, ông chỉ có một con đường trước mặt mình.
Ông cố gắng chạy cuộc đua này. Cuối
cùng, ông có thể nói: "Tôi đã chấm
dứt vòng chạy đua" (2 Tim 4: 7). Cơ Đốc nhân càng phát triển về mặt thuộc
linh, anh ta càng có ít cách (con đường). Tại một thời điểm nhất định, anh ta sẽ
chỉ có một con đường –là con đường mà Đức Chúa Trời đã ấn định cho anh ta. Nguyện
xin Chúa khép lại nhiều con đường đang có trước mặt chúng ta và giữ chúng ta
trên con đường độc nhất, do Ngài ấn định.