1 Sa-mu-ên 14;1,4,6,11-13 “Giô-na-than, con trai của Sau-lơ, nói với gã trai trẻ đang vác áo giáp của mình: "Đến đây, chúng ta hãy vượt qua đến quân đồn của dân Phi-li-tin ở phía bên kia." Và ở giữa các đèo mà Giô-na-than tìm cách vượt qua đến đồn dân Phi-li-tin, có một khối đá bén lởm-chởm ở phía bên nầy và một khối đá bén lởm-chởm ở phía bên kia;. Lúc đó Giô-na-than nói với gã trai trẻ đang vác áo giáp củamình: "Đến đây, chúng ta hãy vượt qua đến đồn của những kẻ chẳng chịu cắt-bì nầy, có lẽ Đức GIA-VÊ sẽ làm việc cho chúng ta, vì Đức GIA-VÊ không bị bó buộc phải cứu bởi số nhiều hay bởi số ít…. Dân Phi-li-tin nói: "Kìa, bọn Hê-bơ-rơ đang đi ra khỏi những cái lỗ nơi chúng nó đã ẩn trốn." Và Giô-na-than nói với kẻ vác áo giáp của mình: "Theo ta đi lên; vì Đức GIA-VÊ đã phó chúng trong tay Y-sơ-ra-ên". Rồi Giô-na-than bò lên bằng tay và chân của mình, và kẻ vác áo giáp của người ở đằng sau người; rồi chúng ngã trước Giô-na-than, và kẻ vác áo giáp của người giết chết một số đàng sau người. Và cuộc tàn-sát đầu tiên đó mà Giô-na-than và kẻ vác áo giáp của người đã thực-hiện là khoảng 20 người ở bên trong một khoảng nửa luống cầy trong một mẫu đất. Và có một sự run-sợ trong trại, ngoài đồng, và ở giữa mọi người. Thậm-chí quân đồn-trú và quân bố-ráp cũng run lập-cập, trái đất rúng-động đến nỗi nó trở thành một sự run-rẩy về Đức ChúaTRỜI”.-
-
1 Sa 14:20,24,29-30,44 “Rồi, Sau-lơ và tất cả các người đang ở với ông tập-hợp lại và ra trận; và kìa, gươm của mỗi người đánh lại bạn của hắn, và rất hỗn-loạn-..Bấy giờ các người Y-sơ-ra-ên bị khốn-khổ trong ngày đó, vì Sau-lơ đã đặt dân-chúng dưới lời thề, nói: "Bị rủa-sả người dung thức ăn trước buổi chiều, và cho đến khi ta đã báo-thù xong các kẻ thù của ta cho ta." Vì vậy, không có một ai trong dân-chúng nếm thức-ăn-- Giô-na-than nói: "Cha ta đã làm rắc-rối cho xứ-sở. Bây giờ, xem nè, đôi mắt ta đã sáng ra dường bao bởi vì ta đã nếm một chút mật ong nầy. Thật tốt hơn biết bao, nếu dân-chúng được tự-do ăn trong ngày nay từ chiến-lợi-phẩm của các kẻ thù của họ mà họ đã tìm được! Vì tới bây giờ sự tàn-sát giữa dân Phi-li-tin đã chẳng lớn lắm. Và Sau-lơ nói: "Nguyền xin Đức Chúa TRỜI gây ra cho cha như vầy và còn nhiều hơn, vì chắc-chắn con sẽ chết, hỡi Giô-na-than!"
-
Chúng ta nhìn thấy đức tin của Giô-na than trong những câu kinh thánh trên. Giô na than và kẻ vác binh khí của mình đã chiến thắng quân Phi-li-tin một trận vẻ vang.
Vào thời điểm đó quân Phi-li-tin đóng đồn nơi hiểm yếu, chế ngự sự đi lại của dân Israel. Vua Sau-lơ , được coi là nhà cai trị dân Chúa, nhưng ông không đủ đức tin xuất quân đánh với quân Phi-li-tin, dù ông vẫn coi họ là những kẻ không chịu cắt bì. Vì Sau-lơ, cha mình, án binh bất động, Giô-na-than, vận động kẻ vác binh khí của mình mở mũi tiến công nhỏ vào hàng ngũ quân địch.
-
Người Phi-li-tin đóng quân nơi hiểm yếu, khó cho dân Israel tiếp cận. Một lối đi hẹp, sạn sỏi, và có những tảng đá sắc bén rất lớn án ngữ. Người Phi-li-tin, quân số rất đông, trang bị vũ khí đầy đủ. Còn dân Israel nhát sợ, lại thiếu thốn vũ khí. Thật trong tình thế đó, người có đức tin không thể chịu nỗi sự áp chế kẻ thù giáng trên dân Chúa, và cũng làm sỉ nhục danh của Chúa.
Giô na than không chịu nỗi tình thế nghẹt thở đó. Nhưng ông tìm được sức mạnh từ đâu? Ông suy nghĩ đơn giản thôi. Ông tin họ là người không chịu cắt bì, là loại người thiên nhiên. Dù người Phi-li-tin gọi ông là “người Hê-bơ-rơ”, nhưng ông nhắc nhở bạn đồng hành của mình, ta là người Israel, “vương tử của Đức Chúa Trời” (câu 12). “Hê-bơ-rơ” là người qua sông Ơ-phơ-rát, ngụ ý kẻ mất gốc, trôi sông lạc chợ, và sống lưu vong. Người Israel phải chiến thắng dân không chịu cắt bì nầy.
-
Ông tin rằng Đức Giê-hô-va (Đấng Hằng Hữu- Ta Là- I Am) có thể giúp cho ít người thắng trận. Đóa hoa đức tin xinh đẹp nầy được Đức Giê-hô-va khiến cho trổ đỏ trong sa mạc Israel vào thời điểm đau buồn, bạc nhược nầy. Giô na than không nghĩ đến mình, nhưng ông tin Đức Chúa Trời sẽ ban chiến thắng cho “dân Israel” nói chung, câu 11. Ông không khi nào nghĩ rằng Đức Chúa Trời bỏ rơi dân Ngài, cho dù tình trạng luân lí của họ có thể nào.
Do đó, Giô na than và bạn đồng công: “bò lên bằng tay và chân của mình, và kẻ vác áo giáp củangười ở đằng sau người; rồi chúng ngã trước Giô-na-than, và kẻ vác áo giáp của người giết chết một số đàng sau người”. Trong sự đột kích bất ngờ, dân Phi-li-ti ngã rạp trước mặt hai người. “Thậm-chí quân đồn-trú và quân bố-ráp cũng run lập-cập, trái đất rúng-động đến nỗi nó trở thành một sự run-rẩy về Đức Chúa TRỜI”. Sự chiến thắng đã nghiêng về dân Israel cách rõ rệt.
-
Mi-chê 2:13 định nghĩa quân tiền đạo của dân Đức Chúa Trời mở đường như sau: “Kẻ mở đường đi lên trước chúng; Chúng phá ra, đi xuyên qua cổng, và đi ra ngoài bởi nó. Cũng thế vua của họ cứ đi trước họ,Và Đức GIA-VÊ ở đàng đầu của họ”. Trong cuộc tiến công mở đường của Giô na than, đương nhiên có Đức GIA-VÊ ở đàng đầu, dù không ai thấy Ngài, nhưng ai là vua trong cuộc tiến công nầy? Sau-lơ, dường như là vua hay là Giô na than là vua?
-
Theo một diện, dân chúng cảm nhận Chúa chọn Sau-lơ làm vua (2 Sa 30: 6), nhưng Đức Chúa Trời phán tỏ tường qua miệng Sa-mu-ên rằng Sau-lơ là người họ chọn lựa (1 Sa 12:13). Như vậy Chúa chọn Sau-lơ, là kẻ hợp khẩu vị của dân chúng. Một mẫu người lãnh đạo có ngoại hình tuyệt đẹp, cao hơn mọi người từ vai trở lên. Nhưng rất tiếc Sau lơ là một vị vua xác thịt, rất nhút nhát trước mặt kẻ thù, và không có đức tin nơi Đức Chúa Trời của Israel. Ông an phận mình là người Hê-bơ-rơ như lời kẻ thù nhục mạ.
-
Khi vừa thấy con mình có đức tin, chiến thắng kẻ thù, Sau lơ liền ra trận để con người xác thịt có cơ hội biểu lộ quyền uy, và cướp công sang đoạt chiến công của con mình. Những lệnh truyền cấm dân chúng ăn uống trong khi truy đuổi kẻ thù, và tuyên bố tử hình Giô na-than đều bày tỏ sự ngu muội của một con người xác thịt đang cầm quyền trên dân Chúa.
-
Một hội thánh địa phương đang chết lặng nặng nề, một anh em mở tư gia mình làm điểm cầu nguyện tổ tế bào sinh động. Khi thấy tổ có sự chuyển động thuộc linh tốt, vua Sau-lơ liền giáng lâm, đóng cửa tổ tế bào tức thì.
-
Vài anh em nóng cháy muốn mở một lối tương giao giữa các tín đồ nên lập một trang website cung cấp lời tươi mới của Chúa. Vua Sau-lơ nổi thịnh nộ, triệu hồi kẻ chủ xướng trang web đến làm việc và cấm trang web tiếp tục.
-
Bạn ơi, 1 Giăng 5:4 khẳng định “Vì hễ sự gì được sinh ra bởi Đức Chúa TRỜI đều thắng thế-giới; và đây là chiến-thắng đã thắng thế-giới: đức-tin của chúng ta”. Bất cứ thời nào, Đức Chúa Trời của Israel cũng dấy lên những Giô-na-than, những con người đức tin, để đi tiền phong, dũng cảm chiến đấu chống những kẻ không chịu cắt bì, và giải cứu dân Chúa ra khỏi tình trạng án binh bất động, tình trạng trì trệ, ngủ mê, sợ hãi, chết đói. Nhưng sau khi Chúa dùng Giô na than mở đường vừa xong, và hứa hẹn một sự chiến thắng lớn lao sẽ hiển lộ, lúc nào cũng có vua Sau-lơ, một con người xác thịt, đang cầm quyền dân Chúa—bước đến tiếp thu và đóng ấn mình trên chiến thắng đó.
Phải chăng Đa-vít bình luận về vương
quyền của vua Sau-lơ trong lời nầy: “Kẻ ác đi vênh-váo đó đây mọi phía, Khi sự
đồi-bại được tán-dương giữa các con trai loài người” (Thi thiên 12: 8).
Xin Chúa xét đoán mọi sự!
BXL6-8-2019