Sáng thế ký 22:2-6, “Đức Chúa Trời phán rằng: Hãy bắt đứa con một ngươi yêu dấu, là Y-sác, và đi đến xứ Mô-ri-a, nơi đó dâng đứa con làm của lễ thiêu ở trên một hòn núi kia mà ta sẽ chỉ cho.3 Áp-ra-ham dậy sớm, thắng lừa, đem hai đầy tớ và con mình là Y-sác, cùng đi; người cũng chặt củi để dùng về của-lễ thiêu, rồi đi đến nơi mà Đức Chúa Trời đã truyền dạy.4 Qua đến ngày thứ ba, Áp-ra-ham nhướng mắt lên thấy nơi đó ở lối đằng xa, 5 thì nói cùng hai kẻ đầy-tớ rằng: Hãy ở lại đây với con lừa; ta cùng đứa trẻ sẽ đi đến chốn kia đặng thờ-phượng, rồi sẽ trở lại với hai ngươi. 6 Áp-ra-ham lấy củi về của-lễ thiêu, chất trên Y-sác, con mình; rồi người cầm lửa và dao trong tay, và cả hai cha con đồng đi.”-
Sáng thế ký 22:9-11, “Họ đến chốn
Đức Chúa Trời đã phán dạy; tại đó, Áp-ra-ham lập bàn-thờ, chất củi lên, trói
Y-sác con mình lại, để lên đống củi trên bàn-thờ. 10 Áp-ra-ham
bèn giơ tay ra cầm lấy dao đặng giết con mình. 11 Thiên-sứ
của Đức Giê-hô-va từ trên trời kêu xuống mà rằng: Hỡi Áp-ra-ham, Áp-ra-ham!
Người thưa rằng: Có tôi đây.”.
Hê bơ rơ 11: 19 minh chứng câu
chuyện cha con Áp ra ham là một hình bóng về Đức Chúa Trời Cha dâng hiến Con
Ngài là Jesus Christ.
Bản Nhận chánh dịch , “Người kể
rằng Đức Chúa Trời có thể khiến đến đỗi kẻ chết sống lại; người cũng ví như (in a parable—( in figure) theo ngụ ngôn) từ trong chỗ ấy mà được nhận lại con mình.”
Bản dịch mới 2002 dịch, “Vì kể
rằng Đức Chúa Trời có khả năng khiến kẻ chết sống lại, nên theo nghĩa bóng
Áp-ra-ham đã nhận lại con mình từ cõi chết.”.
Việc Abraham dâng con yêu dấu,
độc nhất của mình, Isaac lên bàn thờ là một bức tranh sinh động về Đức Chúa
Trời Cha dâng Con yêu dấu và độc nhất của Ngài, Jesus Christ, trên thập tự giá.
Trong bức tranh nầy, Isaac hình bóng Đấng Christ theo cách chi tiết. Isaac như
con độc nhất của Abraham (C. 2,12, 16), tiêu biểu Đấng Christ, Con độc sinh của
Đức Chúa Trời (Giăng 3:16). Isaac là con yêu dấu của Abraham, và Đấng Christ là
Con yêu dấu của Cha, trong Đấng đó Ngài thỏa mãn (Math. 3;17). Isaac tiếp lấy ý
muốn của cha mình (c.6), và Đấng Christ cũng đã chọn ý muốn của Cha Ngài (Math.
26:39). Isaac đã vâng phục đến chết (C.9-10), cũng vậy Đấng Christ đã vâng phục
đến chết (Phil. 2:8). Isaac vác củi cho của lễ thiêu và bước đi lên đỉnh núi
Moriah (C.6), cũng vậy, Đấng Christ đã vác thập tự giá mình và bước đi lên Gô
gô tha (Giăng 19:17). Isaac đã được dâng lên Đức Chúa Trời như của lễ thiêu
trên núi Moriah, Đấng Christ cũng đã được dâng lên Đức Chúa Trời trên cùng ngọn
núi để ứng nghiệm về hình bóng của lễ thiêu.
Isaac kể
như đã bị giết trên bàn thờ và đã trở lại cùng Abraham vào ngày thứ ba, đó là
trong sự phục sinh –(C.4, 10-13) ; cũng vậy, Đấng Christ đã bị đóng đinh trên
thập giá và đã phục sinh vào ngày thứ ba (I Cor. 15:4). Isaac đã được gia bội
trong sự phục sinh (C.17) và Đấng Christ cũng đã được gia bội trong sự phục
sinh của Ngài (Giăng 12:24; I Phi 1:3). Isaac là hậu tự của Abraham, cho phước
hạnh của các nước (C.18), cũng một thể ấy, Đấng Christ là hậu tự duy nhất của
Abraham, trong Ngài phước hạnh của Abraham đã đến cùng các quốc gia (Gal. 3:8,
14, 16).
Trên
vai vác củi lên đồi cao,
Isaac tượng trưng Christ nhiệm mầu;
Vâng
phục lời cha cho đến chết,
Phục
sinh vinh hiển quí dường bao.
MinhKhải cảm tác---ngày 30-5-2013