Hoàng hậu Ê-xơ-tê |
Cho chúng ta lịch sử của gia đình
David-- phần kết thúc, tất nhiên, như sách II Vua trước đây, Sử ký nói về sự giam cầm tại Babylon.
1 Sử Ký nói về một mình David. Vào phần kết luận, bởi Linh, David có
mô hình của tất cả mọi thứ của Chúa, và để cho Solomon thực thi.
2 Sử ký nói về hậu duệ của David.
Bộ Sử ký nầy được kết nối hơn với
sự thiết lập vương quốc trên trái đất, sách Các Vua tượng trưng nhiều hơn những
gì ở trên trời. Tại đền thờ trong
sách Sử ký có một tấm màn che ( 2 Chron. 3:14 ), trong sách Các Vua thì không có. Bức màn sẽ không được xé ra cho Israel trong
thiên niên kỷ.
Ezra.
Tái lập đền thờ và phụng vụ thần
thượng theo pháp luật, trong khi chờ đợi Đấng Messiah. Nhưng sau đó không có hòm giao ước,
không U-rim, vv Đó là một ngôi đền trống không.
Nehemiah.
Tái lập xã hội dân sự và nhà nước
dưới quyền cai trị của dân ngoại.
Esther.
Sự chăm sóc quan phòng đối với Israel
khi Đức Chúa Trời được che khuất khỏi họ, trong khi tên Lo-ammi được viết trên
họ. Ngài chăm sóc họ trong khi
Ngài được ẩn giấu đối với họ và không sở hữu họ. Danh của Đức Chúa Trời không bao giờ
được đề cập đến. Nữ hoàng dân ngoại
không bày tỏ vẻ đẹp của cô, và cô dâu Do Thái thay thế cô.
Bạn bè quở trách Gióp |
Gióp.
Khả năng của các mối quan hệ của
một người với Đức Chúa Trời, trong cuộc xung đột lớn liên hệ đến cái thiện và cái
ác giữa Đức Chúa Trời và sức mạnh của bóng tối, và điều đó kết nối với kỷ luật
của các vị thánh, trái ngược với sự cai trị công chính hiện tại của Đức Chúa
Trời, sự cần thiết của một Đấng Trung Gian thân thiết, không mở ra, quyền lực
của Satan trên thế giới được biết đến, và tính cách của hắn như kẻ kiện cáo anh
em đã chỉ ra. Đức Chúa Trời được coi là nguồn gốc của tất cả (ngoại trừ những
lời tố cáo, mà tôi phải nói, về cả tiến trình), vì mục đích ban phước cho dân
Ngài; toàn bộ vấn đề không ám chỉ sự phân phát nào, trong khi lương tâm được
triệt để dò xét trong những kẻ Ngài chúc phước.
Anh em nhận được trong Elihu sự
khôn ngoan của Đức Chúa Trời trong Lời Ngài (Christ thực sự) và sau đó anh em
có quyền năng của Đức Chúa Trời (cũng là Christ) trong Đức Chúa Trời khi Ngài trả
lời từ trong giố lốc.
Cuốn sách có thể được coi là có tính điển hình về Israel , bởi vì trong Israel mà những
đường lối của Đức Chúa Trời được
bày tỏ.
Thánh Vịnh.
Thánh Linh của Đấng Christ làm việc
và phát triển chính mình trong phần còn lại của Israel trong những ngày về sau,
chỉ nhờ đó bày tỏ phần cá nhân mà Ngài đã tiếp lấy, cho dù để đặt nền tảng cho
họ, hoặc vận dụng sự đồng cảm với họ, tiếp tục tiến đến biên giới thiên niên kỷ,
nhưng không bước vào vào nó, ngoại trừ có tính tiên tri. Thánh vịnh được chia thành năm sách.
Châm Ngôn.
Sự khôn ngoan của Đức Chúa Trời bày
tỏ đường đi của nó cho con người,
trái ngược với tình trạng hư hoại và bạo lực trong loài người. Tám chương đầu tiên ban cho
chúng ta những nguyên tắc, bày tỏ Đấng Christ là sự khôn ngoan, phần còn lại đi
vào các chi tiết. Đó là nói về con người trong một cách đáng kể. Một con người của thế giới thoát ra
bằng cách biết được sự cong quẹo của thế giới: cuốn sách này giúp cho một con
người để thoát khỏi mà không biết điều đó là gì—được khôn ngoan trong những gì
tốt đẹp, đơn giản trong điều liên quan đến điều ác.
Truyền đạo.
Là kết quả của công trình nghiên
cứu sau khi đuổi theo hạnh phúc dưới ánh mặt trời: thêm vào đó, trí tuệ của
người đàn ông, như của người đàn ông, là từ pháp luật của Đức Chúa Trời.
Vua Solomon và Su-la-mit |
Nhã ca.
Mối quan hệ giữa tình cảm trong
trái tim của người phối ngẫu với Đấng Christ.
Trên lập trường hình thức đặc
biệt của mối quan hệ, Nhã ca nầy phải được thực hiện đúng cách tại Israel, mặc
dù khả năng của một ứng dụng, theo cách trừu tượng, đến hội thánh và cho cá
nhân. (Những gì Nhã ca bàn đến,
không phải là mối quan hệ, nhưng về khát vọng, niềm tin, nhận được niềm vui của
các mối quan hệ với cái nhìn thoáng qua từng cơ hội, nhưng không thiết lập quan
hệ được biết đến. Địa vị hội thánh, mặc dù hôn nhân không đưa đến, là khi ở
trong mối quan hệ. Israel
sẽ không có điều này.)
Có một loại tiến độ được quan sát,
(i) "Người yêu quý( Lương nhơn) của tôi là của tôi"--đây là điểm thấp
nhất. (2) "Tôi thuộc về
người yêu quý của tôi"--ý thức thuộc về Ngài. (3) "Tôi thuộc về người yêu quý
của tôi, và mong muốn của Ngài hướng về phía tôi."
J.N.Darby