Trong bài nầy, chữ “linh” là tâm linh con người, còn chữ “Linh”
là Linh của Chúa.
“Trong sự mới mẻ của
linh” (Rô ma 7:6)
Đây là một bước rất quan trọng trong nếp sống và công tác thuộc
linh. Một linh cũ kỹ không thể đụng chạm dân chúng. Tối đa, linh đó chỉ có thể
ban cho người ta một loại ý tưởng nào đó. Dù như vậy, linh vẫn vô quyền, linh
không thể khiến người ta suy nghĩ cách sốt sắng. Một tâm linh cũ kỹ chỉ sản
sinh ra các tư tưởng cũ kỹ. Một nếp sống sôi nổi không bao giờ có thể tuôn chảy
ra từ một linh cũ kỹ. Bất cứ điều gì linh cũ kỹ lưu xuất ra—lời nói, sự dạy dỗ,
thái độ, tư tưởng, cách sống—đều cũ kỹ, già nua và thuộc về dĩ vãng. Nhiều giáo
lý chỉ vươn đến tâm trí tín đồ, chúng không thể châm rễ trong linh họ. Đằng sau
lời dạy dỗ đó không có linh chạm đến linh người khác. Có thể một tín đổ có một giáo lý mà người ấy đã từng kinh nghiệm,
nhưng bây giờ giáo lý ấy đã trở nên một điều gì đó của dĩ vãng, một món đồ lưu
niệm trong tâm trí, -- nó đã được truyền từ tâm linh sang tâm trí. Ý tưởng của
người ấy có thể rất tươi mới, mới được tâm trí mình tiếp nhận. Nhưng vì ý tưởng
chưa được chứng thực bởi sự sống, nên những người nghe người ấy và những người ở
gần người ấy sẽ không cảm thấy có một linh tươi mới chạm đến họ.
Nhiều lần chúng ta nhìn thấy một loại Cơ Đốc nhân luôn luôn
có được một điều gì đó mới mẻ từ Chúa. Khi đứng trước một người như vậy, chúng ta
cảm thấy như thể người ấy vừa mới bước ra từ hiện diện của Chúa và đem chúng ta
đến trước mặt Chúa. Loại người nầy dường như liên tục có được sức lực mới, giống
như chim ưng vậy. Đây là cách của một ngươi tươi trẻ. Họ không ban cho dân chúng
ma na khô, bị hư hỏng, thối rửa trong tâm trí, nhưng ban cho bánh và cá nướng
trên than lửa trong linh. Đây là sự tươi mới. Ngoài điều nầy ra, mọi sự đều cũ
kỷ. Bất kể các ý tưởng có vẻ sâu nhiệm và lạ lùng đến đâu, chúng cũng không bao
giờ có thể chạm đến dân chúng cách mới mẻ và tươi mới như linh.
Chúng ta phải giữ linh mình mới mẻ và tươi mới. Nếu linh
chúng ta không ở trong Chúa và được Chúa chúc phước, nó không thích hợp để gặp
người khác. Bất kể đó là sự sống, tư tưởng hay kinh nghiệm của chúng ta, nếu một
điều gì đó trở nên kỷ niệm trong quá khứ, thì nó đã cũ rồi. Mọi điều chúng ta
có, điều đó phải liên tục tươi mới từ Chúa. Việc bắt chước lời người khác mà
không có kinh nghiệm trong sự sống chắc chắn sẽ không được kể đến, nhưng thậm
chí việc bắt chước kinh nghiệm quá khứ của chính mình cũng không hiệu quả. Điều
nầy sẽ khiến chúng ta nhận thức tầm quan trọng của việc “Ta sống bởi cớ Cha”
(Giăng 6:57). Chỉ khi nào chúng ta liên tục nhận lấy sự sống của Cha làm sự sống
của mình, linh chúng ta mới có thể mới mẻ và tươi mới trong mọi lúc. Một linh
không mới mẻ và tươi mới thì không thể kết trái trong lao tác, không thể bước
đi theo Linh trong sự sống và không thể đắc thắng trong trận chiến. Linh cũ kỹ
không thể gặp con người vì nó chưa gặp Đức Chúa Trời. Để tươi mới mỗi lúc, linh
phải luôn luôn chạm đến Đức Chúa Trời.
Watchman Nee
(Trích từ: Người Thuộc Linh)