Đọc kinh thánh: Rom. 12: 4-5
-MỘT
Anh chị em, chúng ta biết rằng mình là những người tin. Nhưng có bao
nhiêu người trong chúng ta biết rằng chúng ta không chỉ là tín đồ mà còn là chi
thể? Chúng ta biết rằng một phần của cuộc sống A-đam là tội lỗi và thiên nhiên,
và chúng ta phải đối phó với cả hai điều này. Tuy nhiên, chúng ta cũng phải đối
phó với cuộc sống cá nhân. Cuộc sống cá nhân là gì? Đó là cuộc sống tồn tại độc
lập, sống độc lập và hành động độc lập. Đó là cuộc sống sống như thể là cuộc sống
duy nhất trên trái đất này. Cuộc sống cá nhân này làm cho chúng ta hư hỏng khi
được hòa mình vào Thân thể Đấng Christ. Chúng ta phải nhận ra rằng sự đối lập của
Thân Thể là chủ nghĩa cá nhân. Để được hòa trộn vào Thân thể, chúng ta phải được
giải thoát khỏi chủ nghĩa cá nhân.
Thân thể của Đấng Christ không phải là một giáo lí; đó là một cái gì đó
mà chúng ta phải bước vào. Nếu chúng ta không bước vào Thân thể, chúng ta sẽ
không biết Thân thể. Những người đã được cứu có thể dễ dàng phát hiện ra những người
chưa được cứu. Theo cách tương tự, những người ở trong Thân thể có thể dễ dàng
phát hiện ra những người không ở trong Thân thể. Vào thời điểm bạn được cứu, bạn
không chỉ nghe thấy giáo lý về sự cứu rỗi; bạn đã thấy Đấng Christ như một cuộc
sống sôi động. Một số đã ở trong Thân thể Đấng Christ, trong khi những người
khác không ở trong đó. Anh chị em, khi bạn được cứu, bạn được đưa vào một lãnh
vực mới.
-
Sau khi bạn bước vào lãnh vực mới, bạn có thể thấy rõ tình trạng của những
người không được cứu. Theo cách tương tự, những người đang sống trong Thân Thể
thấy rõ tình trạng của những người không ở trong Thân Thể. Những người không ở
trong Thân thể Đấng Christ cảm thấy rằng họ là người duy nhất sống trên trái đất
và họ là tất cả. Một người có thể hiểu sách Rô-ma và vẫn không được cứu. Theo
cách tương tự, một người có thể hiểu sách Ê-phê-sô mà vẫn không thấy Thân thể của
Đấng Christ. Chúng ta được giải thoát khỏi tội lỗi, và chúng ta ở trong Đấng
Christ. Đúng là chúng ta được cứu, nhưng chúng ta cần một sự cứu rỗi khác đưa
chúng ta từ chủ nghĩa cá nhân vào Thân thể Đấng Christ.
-
Chúng ta có quyền sống như các cá nhân, nhưng chúng ta không có quyền phải
theo cá nhân chủ nghĩa. Đức Chúa Trời cho phép chúng ta là các cá nhân, nhưng
Ngài không cho phép chúng ta theo cá nhân chủ nghĩa. Trước khi chúng ta bước
vào Thân thể Đấng Christ, chúng ta đã thấm nhuần chủ nghĩa cá nhân; ngay cả việc
theo đuổi thuộc linh của chúng ta cũng dựa trên chủ nghĩa cá nhân của mình. Tại
sao chúng ta muốn được thánh khiết? Chúng ta muốn được thánh khiết cho chính
mình. Tại sao chúng ta muốn quyền năng? Chúng ta muốn quyền năng cho chính
mình. Tại sao chúng ta muốn kết quả cho công việc của chúng ta? Chúng ta muốn bông
trái cho chính mình. Tại sao chúng ta theo đuổi vương quốc?
Chúng ta theo đuổi nó bởi vì chúng ta muốn đạt được nó. Tại sao chúng ta
tìm kiếm? Chúng ta đang tìm kiếm cho chính mình. Mọi thứ đều tập trung xung
quanh "chính chúng ta". Nhưng đây không phải là Thân Thể. Đây là chủ
nghĩa cá nhân. Vào ngày Lễ Ngũ Tuần, ba ngàn người đã được cứu. Chúng ta có thể
nghĩ rằng sẽ thật tuyệt vời nếu chúng ta có thể cứu ba ngàn người trong một
ngày và sinh được rất nhiều bông trái, nhưng chúng ta phải nhớ rằng mười một sứ
đồ cũng đã đứng lên cùng với Phi-e-rơ. Có phải các sứ đồ khác đã nói: "Phi-e-rơ
có thể cứu người, và chúng ta cũng vậy. Phi-e-rơ có phải là người duy nhất có
thể có một bục giảng và có thể cứu người không?" Tất nhiên, chúng ta biết
rằng không có từ ngữ nào được nói như vậy. Đức Chúa Trời không theo đuổi các chiếc
bình cá nhân; Ngài theo đuổi một chiếc bình tập thể. Những người đã thực sự
nhìn thấy Thân thể của Đấng Christ không ghen tị với người khác. Không quan trọng
khi ai đang làm việc. Mọi thứ đều ở trong Thân Thể và không liên quan gì đến các
cá nhân.
-
Do đó, chúng ta phải coi mình không chỉ là tín đồ mà còn là chi thể. Tôi
là một chi thể; do đó, tôi không phải là toàn bộ hoặc thậm chí là một nửa. Tôi
chỉ là một phần nhỏ của Thân Thể. Nếu bạn nhìn thấy Thân thể và thấy rằng bạn
chỉ là một chi thể, đây sẽ là một sự cứu rỗi tuyệt vời cho bạn. Trong quá khứ bạn
có thể đã xem xét mọi thứ theo cách cá nhân chủ nghĩa. Công việc của bạn là một
công việc cá nhân, và cuộc sống của bạn là một cuộc sống cá nhân. Tất cả mọi thứ
là cá nhân. Khi bạn nhìn thấy Thân Thể, bạn được giải cứu cách tự phát khỏi chủ nghĩa cá nhân.
-
Hồi xua bạn thấy Đấng Christ, và sau đó bạn được cứu. Trong cùng một
nguyên tắc, bạn nhìn thấy Thân Thể, và sau đó bạn được giải cứu cách tự phát khỏi
chủ nghĩa cá nhân để trở thành một chi thể. Bạn không nhìn vào một tình huống đối
mặt với bạn và sau đó cân nhắc xem bạn có nên hành động theo nguyên tắc của Thân
Thể hay không. Thay vào đó, bạn tiếp nhận được tầm nhìn cùng sự mặc khải và được
đưa vào Thân Thể. Sau đó tự phát bạn hành động theo nguyên tắc của Thân Thể. Một
khi cuộc sống thiên nhiên của bạn bị xử lý, bạn tự phát thấy rằng mình là một chi
thể.
-
Làm một chi thể có nghĩa là gì? Có nghĩa là tất cả công việc và cuộc sống của chúng
ta đều dựa trên Thân Thể; Thân Thể là đơn vị hoạt động. Khi tay tôi hoạt động,
không phải tay tôi đang hoạt động, mà là thân thể tôi đang hoạt động. Khi chân tôi bước đi, không phải là chân tôi
đang đi, mà là thân thể
tôi đang đi. Mọi di chuyển của các chi thể đều có Thân Thể là đơn vị hoạt động.
Những gì một chi thể làm là những gì toàn bộ Thân Thể làm.
-
Khi các chi thể bước đi, Thân Thể đang bước đi. Không có gì mà
các chi thể làm là cho chính họ. Tất cả mọi thứ mà các chi thể làm là cho Thân
Thể. Mọi chuyển động của các chi thể đều dựa trên Thân Thể chứ không dựa trên các chi thể. Chúng
ta hạnh
phúc nếu Đức Chúa
Trời đặt chúng
ta ở
vị trí đầu tiên, và cũng hạnh phúc không kém ngay cả khi Ngài đặt chúng ta ở vị trí cuối cùng. Chỉ
những người không nhìn thấy Thân Thể mới có thể tự kiêu, và chỉ họ mới có thể
ghen tị với người khác.
-
Chúng ta phải thấy
mối liên hệ
giữa các chi thể và Thân Thể. Một chi thể không thể thay thế Thân Thể; nhưng nó
có thể ảnh hưởng đến Thân Thể. Ngay cả những thất bại cá nhân hoặc sự ô uế của chúng ta cũng ảnh
hưởng đến Thân Thể. Mặc dù không ai biết hoặc nhìn thấy những thất bại cá nhân,
ẩn giấu của chúng ta, ma quỷ biết và nhìn thấy. Khi một chi thể thất bại, Thân
Thể bị ảnh hưởng. Do đó, việc chúng ta theo đuổi một cuộc sống yêu thương,
thánh thiện và tăng trưởng thuộc linh là một cái gì đó cho Thân Thể.
-
Anh chị em ơi, chúng ta nên tự hỏi:
"Chúng ta là những người độc lập, hay chúng ta là chi thể? Chúng ta chỉ là
những người tin suông, hay chúng ta là chi thể?" Thưa các anh chị em, đúng ra chúng ta là Cơ Đốc nhân, nhưng khi chúng ta liên lạc với người
khác, chúng ta có thể bất hòa với họ trong vòng chưa đầy năm phút; chúng ta
không thể hiệp một với họ. Điều này chứng tỏ rằng chúng ta không sống như một chi thể.
Chúa không hài lòng với điều này. Xin Ngài ban cho chúng ta ánh sáng để chúng
ta có một tầm nhìn rõ ràng về điều này. Một khi chúng ta nhìn thấy Thân thể, một
cách tự nhiên chúng ta sẽ được giải thoát khỏi chủ nghĩa cá nhân, và tự nhiên
chúng ta sẽ trở thành chi thể sống
động.
Nếu chủ nghĩa cá
nhân của chúng ta không bị đập tan, Đức Chúa Trời không thể có được một chiếc bình để thực hiện kế
hoạch của Ngài hoặc thể hiện sự đầy
đủ của Đấng Christ. Đức Chúa Trời muốn một Thân Thể là chiếc bình của Ngài. Tuy
nhiên, chiếc bình này chỉ có thể được thực
hiện khi tất cả các chi thể được nối với nhau như một Thân
thể; bất cứ điều gì ít hơn sẽ thiếu
hụt so với mục tiêu của Đức Chúa Trời.
Watchman Nee
(còn)