-
Trong Giăng 6:45, Chúa Giê-su phán, “Ai nấy đều được Đức Chúa Trời dạy dỗ”.
Cho nên sách Châm Ngôn là bản sưu tập những lời dạy dỗ khôn ngoan của những người
tiếp xúc với Đức Chúa Trời nhận lãnh được.
Tác giả là hai vị vua Giu đa là Sa-lô-môn (1:1; 10:1; 25:1, 1 Các Vua
4:32…) và Ê-xê-chia (25;1). Còn một số Châm ngôn của các tổ phụ ẩn danh (25-29),
và chương 30 của vua A-gu-rơ.
Sách Châm ngôm ghi lại lời khôn ngoan dạy dỗ chúng ta cách cư xử, cách
xây dựng tính cách của mình trong nhân sinh. Sách giới thiệu các nguyên tắc cho
con người sống cuộc đời đúng đắn.
Luật pháp Đức Chúa Trời ban cho dân Israel qua Môi-se có 613 điều khoản
(bao gồm cả 10 điều răn). Có người phân chia bài giảng trên núi của Chúa Giê-su
thành 10 phân đoạn, đó là hiến pháp của vương quốc Đức Chúa Trời.
Nói chung chung, luật pháp là bức tranh về Đức Chúa Trời, dòi hỏi dân
Chúa tuân giữ để họ trở thành bản sao của Ngài. Sách Châm Ngôn cũng là một phần
luật pháp bổ túc cho luật Cựu ước.
Châm ngôn không phải là những lời khuyên để tín nhân vun trồng người cũ,
hay
tăng cường củng cố người thiên nhiên, nhưng là cái gương soi để vạch trần
bản chất hư hoại của con người. So với những lời dạy dỗ khôn ngoan nầy, tín đồ
sẽ thấy nhân cách mình thiếu hụt rất nhiều trong mọi lãnh vực cuộc sống—như có
thể bị kĩ nữ cám dỗ, bất kính, bất tuân cha mẹ, đay nghiến chồng, tham ăn, ham
ngủ, lười biếng, ham tích trử, say sưa, cách ăn nói độc ác hay ngọt ngào, đưa hối
lộ…v..v.. vì con người thiên nhiên của chúng ta không đủ khả năng làm theo các
lời dạy dỗ khôn ngoan nầy.
Qua sách Gióp chúng ta thấy mình là gì, là ai. Qua Châm ngôn chúng ta lại
thấy thêm chính mình không đủ khả năng làm theo lời khuyên khôn ngoan do những
bậc hiền triết của Chúa nói ra. Do đó
chúng ta phải dùng những thi thiên làm bài hát cầu nguyện, để chạy đến Đức Chúa
Trời, tìm kiếm Ngài vì Chúa là: “là vầng đá của tôi và đồn-lũy của tôi, và là Đấng
Giải-cứu của tôi, Đức Chúa TRỜI của tôi, vầng đá của tôi, trong Ngài tôi ẩn-náu;
Cái thuẫn của tôi và cái sừng của sự cứu-rỗi của tôi, thànhtrì của tôi” (Thi 19:2)
cho sự bảo vệ bên ngoài—và chạy đến vui hưởng Chúa để có sức sống và năng lực
bên trong: “Họ uống no-nê sự dư-dật của đền Chúa; Và Chúa cho họ uống từ sông
các vui-thích của Chúa.Vì với Chúa, là nguồn sự sống; Trong sự sáng của Chúa
chúng con thấy ánh sáng” (36:8-9)
Không phải con người thiên nhiên của chúng ta có thể làm theo các lời dạy
dỗ của Châm ngôn, mà Đấng Christ trong chúng ta sống đạo thay thế.