Chuyện con bướm lạ lùng lắm đấy,
Nằm trong kén dính vấy trần ai,
Thình lình thoát được ra ngoài,
Tung bay phấp phới lạ thay bầu trời.
Khi còn ràng buộc đời sống cũ,
Nhìn bầu trời mà cứ chờ mong,
Bây giờ bay liệng trên không,
Đến gần Chúa thánh thỏa lòng kính yêu.
Tôi bị buộc chặt vào giới hạn,
Tư duy, kỳ vọng chẳng thuộc linh,
Trò chơi trần thế hết mình,
Đắm trong thế giới uế linh cầm đầu.
Đường chân trời không sao nhìn thấy,
Chẳng gì kinh ngạc nảy trong tôi,
Tháng ngày hạn chế chơi vơi,
Then cài, cửa đóng cuộc đời bóng đêm.
Vua tôi đến êm đềm lạ bấy,
Giải phóng, mở mắt, lấy cánh bay,
Từ nay tung cánh mỗi ngày,
Giã từ mặt đất dẫy đầy bẩn hôi.
Bay liệng tự do nơi không phận,
Sống ở nơi cao xứng đáng thay,
Không còn suy nghĩ đời nầy,
Chỉ khen ngợi Chúa chuyển xoay cuộc đời.
MK,