Thứ Tư, 30 tháng 4, 2014

TÂN SINh 8-


Grapes on vine Stock Photo

 CHÚNG TA ĐÃ NHẬN ĐƯỢC
ĐIỀU CẦN YẾU LÀ MỘT CÁCH SỐNG MỚI (2)
LỜI MỞ ĐẦU
Chúng ta đã thấy rằng việc được sinh lại dẫn đến điều cần yếu là một cách sống mới. Cách sống mới này là một cách sống vui hưởng Đấng Christ như một thân vị sống động. Chúng ta phải vui hưởng Đấng Christ như Chiên Con, như Người Bạn, như Người Anh, như Người Chăn, như Thợ Xây và như Tân Lang của chúng ta. Càng vui hưởng Ngài, chúng ta  càng có thực tại của mọi chi tiết này. Chúng ta sẽ  được tẩy sạch, chống đỡ và làm vững mạnh, rồi chúng ta sẽ có kinh nghiệm sống động và chủ quan về Đấng Christ trong nếp sống hằng ngày của mình. Khi vui hưởng Đấng Christ, chúng ta thật sự dâng cho Đức Chúa Trời sự thờ phượng mà Ngài ao ước. Sự thờ phượng  thật đối với Đức Chúa Trời là sự vui hưởng Đấng Christ. Sự vui hưởng này diễn ra trong nhân linh chúng ta, là nơi Linh của thực tại mặc khải mọi sự phong phú của Đấng Christ cho chúng ta.   

VUI HƯỞNG ĐẤNG CHRIST NHƯ NGUỒN CUNG ỨNG
CHO CÁC NHU CẦU HẰNG NGÀY CỦA CHÚNG TA
Bây giờ chúng ta sẽ bàn thêm các phương diện về Đấng Christ. Đấng Christ không chỉ là một thân vị sống động cho chúng ta vui hưởng; Ngài còn là nguồn cung ứng để đáp ứng cho các nhu cầu hằng ngày của chúng ta. Trong Phúc Âm John, chúng ta thấy rằng Đấng Christ là sự sống cho chúng ta. Ngài là bánh sự sống, nước sự sống, ánh sáng sự sống và lời sự sống. Rồi Ngài  cũng là ân điển, thực tại, sự thỏa mãn, sự tự do, sự phục sinh và cây nho thật. Sự vui hưởng mọi sự phong phú này sẽ cung ứng để đáp ứng mọi nhu cầu trong đời sống hằng ngày của chúng ta.

Vine lives Stock Photography


1. VUI HƯỞNG ĐẤNG CHRIST NHƯ SỰ SỐNG
Nhu cầu trước tiên của chúng ta là sự sống của Đấng Christ. Nếu không vui hưởng Đấng Christ như chính sự sống  của chúng ta thì chúng ta không thể có Đấng Christ như bất cứ điều gì khác trong kinh nghiệm của mình. Trước hết,  chúng ta phải vui hưởng Đấng Christ như sự sống cho chúng ta. Chỉ khi đó chúng ta mới có thể kinh nghiệm Ngài như mọi điều tiếp theo. Sự vui hưởng Đấng Christ như sự sống là nền tảng cho mọi sự vui hưởng khác của chúng ta.
Khi chúng ta thiếu hụt sự vui hưởng Đấng Christ như sự sống của mình thì mọi sự sẽ “ảm đạm”. Không điều gì phấn khởi đối với chúng ta. Chúng ta sẽ nói với Chúa: “Chúa ơi, tôi biết nhiều điều về Ngài, nhưng chúng không thực tế đối với tôi. Tôi biết rằng Ngài là Chúa tôi và Ngài chăm sóc tôi nhưng tôi thật sự không cảm thấy gì cả. Tôi biết rằng Ngài là “mọi sự trong mọi sự” và tôi phải vui mừng nhưng tôi không thể vui mừng”. Chúng ta đã từng có kinh nghiệm này chưa? Nhiều lần chúng ta biết điều gì đúng trong nếp sống Cơ Đốc, nhưng điều đó không thực tế đối với chúng ta. Chúng ta biết là các Cơ Đốc nhân, chúng ta phải năng động, đầy quyền năng và đầy nghị lực. Chúng ta biết mình phải vui mừng, vui sướng và phấn khởi. Chúng ta biết mọi điều này, nhưng chúng ta không thể trở nên như vậy. Tại sao chúng ta không thể trở nên những điều chúng ta biết rằng mình phải trở nên? Vì chúng ta thiếu vui hưởng Đấng Christ như sự sống. Chỉ có Đấng Christ như sự sống mới có thể đáp ứng các nhu cầu hằng ngày của chúng ta.
Giả sử chúng ta thức dậy vào buổi sáng và cảm thấy tồi tệ. Không cần ở lại trong một tình trạng như vậy. Chúng ta không cần tự kết án mình: “Ô, tôi quá nghèo nàn. Tôi quá yếu đuối”. Chúng ta chỉ cần xoay qua Chúa và vui hưởng Đấng Christ như sự sống. Chúng ta phải mở Kinh Thánh ra và bắt đầu kêu cầu danh Chúa một chút. Chúng ta có thể nói từ linh mình: “Ô Chúa Jesus. Ô Chúa Jesus” Rồi chúng ta có thể mở Kinh Thánh ra và đọc một câu. Sau đó, chúng ta có thể lại kêu cầu Chúa và cầu nguyện một chút, rồi chúng ta có thể đọc một câu khác và lại cầu nguyện, chỉ một chút thôi. Không cần phải quá lâu– có thể chỉ 20-30 phút thôi. Nhưng chúng ta sẽ nhanh chóng đầy dẫy Đấng Christ như sự sống. Chúng ta sẽ cảm thấy sự buồn ngủ của chúng ta qua đi, cảm giác tồi tệ của chúng ta qua đi, sự chán nản của chúng ta qua đi, nan đề và các sự lo lắng của chúng ta qua đi và mọi điều tiêu cực đều qua đi. Tại sao? Vì chúng ta  đang vui hưởng Đấng Christ như chính sự sống. Đột nhiên chúng ta đầy dẫy niềm ao ước yêu và phục vụ Chúa và dành nhiều thời gian hơn ở với các anh chị em trong hội thánh. Càng đến với Chúa theo cách này, chúng ta sẽ càng nhận thấy rằng một dòng thủy triều của sự sống sẽ dâng lên bên trong chúng ta.  
Là các tín đồ đã được sinh lại, chúng ta thường nhạy cảm thái quá. Nếu có bất cứ điều gì sai trật với tình trạng thuộc linh của chúng ta, chúng ta lập tức nhận biết. Chúng ta cảm nhận điều đó cách mạnh mẽ. Khi có một điều gì đó không đúng đắn trong đời sống chúng ta, như tội lỗi chẳng hạn, hoặc việc yêu thế giới, chúng ta bị điều đó quấy rầy cách sâu xa. Bí quyết của nếp sống Cơ Đốc là đừng bao giờ ở lại trong các nan đề của mình và đừng bao giờ tự kết án mình. Khi nhận thức được một điều gì đó tiêu cực, chúng ta phải lập tức xoay qua vui hưởng Đấng Christ như sự sống của mình. Nếu thế giới áp đảo chúng ta, chúng ta phải xoay qua vui hưởng Đấng Christ như sự sống của mình. Nếu nhận thức một điều gì đó tội lỗi hoặc không lành mạnh thì chúng ta phải xoay qua vui hưởng Đấng Christ như sự sống. Satan càng cố gắng làm đảo lộn môi trường của chúng ta thì chúng ta càng phải vui hưởng Đấng Christ như sự sống. Đấng Christ như sự sống của chúng ta là giải pháp. Ngài là nguồn cung ứng để đáp ứng các nhu cầu của chúng ta. Chúng ta phải có thể nói “Sự sống của Đấng Christ đang nuôi dưỡng, làm vững mạnh, hỗ trợ và soi sáng tôi. Trong sự sống Ngài, tôi có mọi điều mình cần”
Một người tôn giáo hoặc một người đạo đức không bao giờ cảm thấy cần vui hưởng sự sống của Đấng Christ. Người ấy bằng lòng với việc cố gắng cải thiện chính mình và cố gắng cư xử cách đúng đắn. Nhưng chúng ta là những người được sinh lại đã nhận được điều cần yếu là một cách sống mới, một cách sống mà trong đó chúng ta vui hưởng và thậm chí lệ thuộc vào sự sống của Đấng Christ. Chúng ta phải nói: “Tôi không muốn một đời sống tội lỗi và tôi cũng không muốn một đời sống đạo đức. Tôi không muốn một đời sống thế tục và cũng không muốn một đời sống tôn giáo. Tôi chỉ quan tâm đến đời sống của chính Đấng Christ!”  
2. VUI HƯỞNG ĐẤNG CHRIST NHƯ BÁNH SỰ SỐNG
Chúng ta không nên chỉ vui hưởng Đấng Christ như sự sống theo cách tổng quát; chúng ta cũng phải ăn ngài như chính bánh sự sống. Đấng Christ là bánh sự sống để làm sức lực cho cách sống hằng ngày của chúng ta. “Jesus nói với họ: Ta là bánh của sự sống; ai đến với Ta sẽ chẳng hề đói, còn ai tin vào trong Ta sẽ chẳng hề khát” (John 6:35) “Như Cha hằng sống đã sai Ta và Ta sống bởi vì Cha, nên ai ăn Ta, người ấy cũng sẽ sống bởi vì Ta” (John 6:57). Chính bởi việc ăn Đấng Christ như bánh sự sống mà chúng ta liên tục được làm cho sống động. Khi ăn bánh sự sống, chúng ta sống bởi vì Ngài.  
3. VUI HƯỞNG ĐẤNG CHRIST NHƯ NƯỚC SỰ SỐNG
Chúng ta cũng cần vui hưởng Đấng Christ như ước sự sống để làm dịu cơn khát của chúng ta. “Bấy giờ vào ngày cuối, ngày lễ trọng thể, Jesus đã đứng lên kêu lớn: Nếu người nào khát, hãy đến cùng Ta mà uống. Ai tìn vào trong Ta, như Kinh Thánh đã nói, thì từ trong tận cùng bản thể của người ấy sẽ tuôn chảy các sông nước hằng sống” (John 7:37-38). Trong sự sống loài người, chúng ta cần ăn và chúng ta cũng cần uống. Điều đó nghĩa là chúng ta cần được làm vững mạnh và cũng cần được làm tươi mới lại. Bất kể chúng ta vui hưởng Đấng Christ như bánh sự sống nhiều bao nhiêu, chúng ta vẫn cần Ngài như nước sự sống. Trong nếp sống Cơ Đốc của mình, rất có thể chúng ta được làm cho sống động và vững mạnh, nhưng vẫn còn khát. Chúng ta cần một điều gì đó làm tươi mới chúng ta. Chúng ta cần uống một điều gì đó để làm dịu cơn khát của mình. Thế giới có nhiều loại thức uống làm dịu cơn khát của chúng ta, nhưng nếu chúng ta uống chúng, như Chúa nói, chúng ta sẽ lại khát nữa (John 4:13). Khi uống chính Đấng Christ như nước sự sống, chúng ta được làm tươi mới và chúng ta thật sự được làm dịu cơn khát.

Young leaves on vine tree Royalty Free Stock Photo

4. VUI HƯỞNG ĐẤNG CHRIST NHƯ ÁNH SÁNG SỰ SỐNG
Chúng ta cũng cần vui hưởng Đấng Christ như ánh sáng sự sống. “Vì vậy, Jesus lại nói với họ: Ta là sự sáng của thế giới; ai theo Ta sẽ chẳng hề bước đi trong tối tăm, nhưng sẽ có ánh sáng của sự sống” (John 8:12). Khi vui hưởng Đấng Christ theo cách này, chúng ta biết cách bước đi cách đúng đắn. Chúng ta không còn ở trong tối tăm nữa. Chúng ta nhận thức được điều gì đúng và điều gì sai. Đấng Christ là ánh sáng sự sống chiếu sáng bên trong chúng ta cho bước đi hằng ngày của chúng ta.
5. VUI HƯỞNG ĐẤNG CHRIST NHƯ LỜI SỰ SỐNG
Chúng ta cũng có Đấng Christ như lời sự sống. Chúa Jesus nói: “Các ngươi tra xem Kinh Thánh, vì nghĩ rằng các ngươi có được sụ sống đời đời trong đó; và chính những lời đó làm chứng về Ta. Nhưng các ngươi không muốn đến với Ta để các ngươi có thể sự sống” (John 5:39-40). Rồi sau đó Ngài nói : “Chính Linh là Đấng ban sự sống; xác thịt chẳng ích chi;những lời Ta đã nói cùng các người đều là Linh và sự sống” (John 6:63). Điều này nghĩa là chính Kinh Thánh phải là lời sự sống để chúng ta vui hưởng. Đó không phải chỉ là một quyển sách gọi là “Kinh Thánh”– điều đó quá khách quan. Khi chúng ta nói rằng Kinh Thánh là lời sự sống đối với chúng ta, điều đó có nghĩa là Kinh Thánh rất chủ quan. Thật hổ thẹn khi nhiều Cơ Đốc nhân nhận lấy Kinh Thánh như một quyển sách đạo đức chứ không phải là một quyển sách sự sống. Họ không biết sự phong phú của Đấng Christ ở trong lời. Kinh Thánh không phải là một quyển sách đạo đức; Kinh Thánh là một quyển sách sự sống. Mỗi lời trong Kinh Thánh đều là lợi sự sống. Nếu chỉ nghiên cứu Kinh Thánh vì các sự dạy dỗ đạo đức thì chúng ta đã ở sai vị trí. Kinh Thánh lả để chúng ta vui hưởng chính Đấng Christ như lời sự sống. Sự vui hưởng này làm cho chúng ta có nghị lực để theo Ngài.  
Tuy nhiên, chính bởi chúng ta vui hưởng Chúa– cầu nguyện, ngợi khen, ca hát, đọc lời hoặc bất cứ cách nào khác- mà điều chúng ta nhận được là sự sống. Sự sống mà chúng ta vui hưởng có nhiều phương diện: bánh sự sống để làm cho chúng ta sống động và làm vững mạnh chúng ta, nước sự sống để làm dịu cơn khát của chúng ta và làm tươi mới chúng ta, ánh sáng sự sống để chiếu sáng cho bước đi hàng ngày của chúng ta và lời của sự sống để ban nghị lực cho chúng ta. Điều nay thật kỳ diệu. Ngợi khen Ngài vì chúng ta có thể vui hưởng Ngài như sự sống với mọi sự phong phú này cho các nhu cầu hằng ngày của chúng ta!
6. VUI HƯỞNG ĐẤNG CHRIST NHƯ ÂN ĐIỂN
Chúng ta cũng phải kinh nghiệm Đấng Christ như ân điển. “Lời đã trở nên xác thịt, làm đền tạm giữa vòng chúng ta ( chúng tôi đã ngắm xem vinh hiển của Ngài, vinh hiển như của Con Độc Sanh từ Cha), đầy ân điển và thực tại: (John 1:14). Các Cơ Đốc nhân thường cầu nguyện: “Chúa ơi, nguyện ân điển ở với chúng tôi.” Nhưng điều này nghĩa là gì? Ân điển là gì? Chúng ta đã nói về nhu cầu vui hưởng Đấng Christ. Đây thật sự là định ghĩa cảu ân điển. Ân điển chính là sự vui hưởng chính Đấng Christ.  
Chúng ta thường hiểu lầm Chúa và cho rằng Ngài luôn luôn nổi giận với chúng ta. Chúng ta thậm chí có thể nói với Chúa: “Chúa ơi, tôi lại làm sai nữa rồi. Xin đừng trừng phạt tôi nhiều quá”. Nhưng chúng ta phải nhận thức rằng Chúa không quyết tâm bắt phạt chúng ta. Ngài không có một vẻ mặt khắc nghiệt đối với chúng ta. Vẻ mặt của Chúa vui thỏa với chúng ta. Chúa đầy dẫy ân điển nghĩa là sự vui hưởng phong phú về chính Đấng Christ . Chúng ta không nên chỉ vui hưởng phước hạnh từ Đấng Christ. Nhiều Cơ Đốc nhân phát triển khẩu vị về các phước hạnh và ân tứ từ Chúa nhưng họ không bao giờ muốn chính Đấng Ban Cho. Họ không thật sự muốn Đấng Christ, nhưng họ muốn mọi loại ân tứ từ Đấng Christ. Đó là lý do tại sao nếp sống Cơ Đốc của họ quá nghèo nàn. Chúng ta phải vui hưởng chính Christ như ân điển đối với chúng ta. Chúa yêu chúng ta và đầy ân điển đối với chúng ta.  
7. VUI HƯỞNG ĐẤNG CHRIST NHƯ THỰC TẠI
John 1:14 nói rằng Đấng Christ “đầy ân điển và thực tại”. Khi vui hưởng Đấng Christ như ân điển thì chúng ta cũng có Ngài như thực tại. Nếu không có Đấng Christ như thực tại thì cuộc đời chúng ta trống rỗng. Nhưng khi có Đấng Christ như thực tại thì chúng ta không muốn bất cứ điều gì khác. Chúng ta nhận thức rằng mọi điều khác đều giả tạo và mọi điều khác đều hư không. Thực tại duy nhất trong vũ trụ này là chính Đấng Christ. Chúng ta phải vui hưởng, kinh nghiệm và chứng thực cho Đấng Christ này. Khi Đấng Christ thật sự được chúng ta kinh nghiệm thì đó là thực tại. Càng có Đấng Christ như ân điển, chúng ta càng có Ngài như thực tại.
8. VUI HƯỞNG ĐẤNG CHRIST NHƯ SỰ THỎA MÃN
Sau khi kinh nghiệm Đấng Christ như ân điển và thực tại, chúng ta có Ngài như sự thỏa mãn của mình. Có một sự mô tả nổi tiếng về việc Chúa biến nước thành rượu tại một tiệc cưới. Rượu ở đây biểu thị cho Đấng Christ như sự thỏa mãn. Sau khi Chúa biến nước thành rượu, chủ tiệc cưới nói với chàng rể: “Mọi người đều đãi rượu ngon trước và khi người ta đã say khướt rồi mới đến thứ dở hơn; ngươi lại giữ rượu ngon cho đến bây giờ” (John 2:10). Chúa, Đấng là “rượu ngon thì ngon hơn mọi loại rượu, hoặc mọi sự thỏa mãn mà thế giới có thể cung cấp. Chính Đấng Christ là sự thỏa mãn cao nhất. Không một điều gì khác trong thế giới có thể sánh với Ngài.   
9. VUI HƯỞNG ĐẤNG CHRIST NHƯ SỰ TỰ DO
Christ cũng là sự tự do thật. “Các ngươi sẽ biết lẽ thật và lẽ thật sẽ buông tha các ngươi” (John 8:32) “Vậy nếu Con buông tha các ngươi, các ngươi sẽ thật sự được tự do”(John 8:36). Làm thế nào lẽ thật có thể buông tha chúng ta? Lẽ thật này không phải là vấn đề biết mọi sự theo cách giáo lý. Tri thức giáo lý không bao giờ có thể buông tha chúng ta. Chính khi vui hưởng Đấng Christ  như ân điển, thực tại và sự thỏa mãn chúng ta mới được buông tha. Khi chúng ta có Đấng Christ  như sự tự do của mình, không một điều gì có thể cột trói chúng ta. Tội, thế giới bất cứ điều tiêu cực nào cũng không thể cột trói chúng ta. Khi vui hưởng Đấng Christ, chúng ta có thể nói: “tôi có thực tại. Tôi có Con. Tôi tự do!”
10. VUI HƯỞNG ĐẤNG CHRIST NHƯ SỰ PHỤC SINH
Chúng ta cũng phải vui hưởng Đấng Christ như sự phục sinh “Jesus nói với nàng” Ta là sự phục sinh và sự sống; ai tin vào trong Ta, cho dù người ấy phải chết, cũng sẽ sống”(John 11:25). Christ nói: “Ta là sự phục sinh”. Nhưng ai vui hưởng Đấng Christ như sự sống cũng ở trong sự phục sinh. Khi vui hưởng Đấng Christ chúng ta vượt trên mọi sự. Chúng ta vượt trên những điều nhỏ nhặt, như các sự bận tâm về vẻ bề ngoài của mình. Chúng ta vượt trên những điều lớm lao, như các sự bận tâm về tương lai của mình. Chúng ta vượt trên mọi nan đề, sự lo lắng và tình trạng của mình. Khi ở trong sự phục sanh, chúng ta không quan tâm đến bất cứ điều gì khác. Chúng ta cần ở trong sự phục sinh để nếp sống Cơ Đốc của chúng ta trở nên cao trọng và siêu việt.
              11. VUI HƯỞNG ĐẤNG CHRIST NHƯ CÂY NHO THẬT
      Cuối cùng chúng ta phải vui hưởng Đấng Christ như  cây nho thật  “Ta là cây nho thật, còn cha Ta là người vun trồng” (Giăng 15:1). Đây là một câu nổi tiếng, nhưng ít người hiểu được nó. Đấng Christ không chỉ là chính cây nho, Ngài còn là chính sự sống cây nho. Có một mối liên hiệp thật giữa chúng ta, là các nhánh, và Đấng Christ là sự sống của cây nho. “Ta là cây nho, các ngươi là nhánh. Ai cứ ở trong ta, và ta ở trong họ, thì nấy kết quả nhiều, vì ngoài ta các ngươi không thể làm chi được” (15;5). Là các nhánh, chúng ta tiếp nhận sự sống cây nho, và biểu hiện mọi sự phong phú của cây nho. Khi được sinh lại, chúng ta nhận được sự sống của cây nho và trở nên một phần của cây nho. Bây giờ chúng là một với Đấng Christ như các nhánh trong cây nho thật.
     Thật trọng yếu khi chúng ta nhận thức được điều nầy, vì cây nho là một vấn đề tập thể. Chúng ta không chỉ được sinh lại như các cá nhân. Trong cây nho có nhiều nhánh. Chúng ta được sinh lại vào trong Thân Thể Đấng Christ, vào trong sự biểu hiện tập thề của mọi sự phong phú của Ngài. Chúng ta đã nhận được như cầu về một cách sống mới, sự vui hưởng Đấng Christ. Càng vui hưởng Đấng Christ trong mọi sự phong phú của Ngài cho nếp sống hằng ngày của mình, chúng ta càng trở nên thành phần của sự biểu hiện tập thể của Thân thể Đấng Christ.  Đây là vui hưởng Đấng Christ như cây nho thật. Chúng ta sẽ bàn đến vấn đề này cách thấu đáo hơn trong chương kế tiếp.