Tại sao ham thích đất nầy,
Khi đôi mắt cứ hướng hoài
không thôi,
Trên điều thấp thỏi, đê tồi,
Đam mê lạc thú của đời mau
qua?
Chúa đang chuẩn bị cứu ta,
Khỏi bao tiện ích ta bà hư
không,
Có miền vinh hiển trên không,
Niềm vui cao nhất dự phòng
cho ta.
Thiên nhiên tan rả hết mà:
Mặt trời chấm dứt đường xa từ
đầu,
Địa cầu, biển đảo trốn đâu?
Tránh xa mặt Chúa nhiệm mầu
biết bao!
Buổi mai vinh hiển đến mau,
Khi kèn chót thổi ồn ào không
trung;
Các dân sống lại từng bừng,
Lạc viên của Chúa vui mừng âu
ca.
Isaac Watts
M.K. lược dịch 1-5-2014