Giáo
phụ Polycarp đã cầu nguyện những lời dưới đây trước khi ông tuận đạo trong lửa
đỏ, có lẽ vào ngày 23-2 năm 155 (156), năm đó ông đã 86 tuổi.
Họ
đã không đóng đinh ông sau đó, nhưng chỉ trói ông. Ông chấp hai tay ra sau
lưng, và bị buộc dây như một con chiên phân biệt, bị bắt ra khỏi bầy lớn để làm
sinh tế, và chuẩn bị để có một lễ thiêu dâng cho Đức Chúa Trời chấp nhận. Ông
ngước mắt lên trời, và nói: "Lạy Chúa là Đức Chúa Trời toàn năng, là Cha của
Con yêu dấu và đáng ngợi khen, Chúa Giêsu Christ, bởi Đấng đó mà chúng con đã
nhận được những kiến thức
về Cha, Đức Chúa Trời của các thiên thần và của các bậc có thẩm quyền, và của
mọi tạo vật, và của cả dòng dõi người công bình sống trước mặt Ngài, con dâng
lên Ngài lời cảm tạ vì Ngài đã kể con xứng đáng với ngày và giờ này, rằng con sẽ
có phần trong số các vị tử đạo của Ngài, uống chén của Đấng Christ của Ngài, cho
sự sống lại của sự sống đời đời, cả tâm hồn và thân thể, thông qua sự bất hủ
của Đức Thánh Linh chuyển giao. Giữa vòng những người đó, nguyện con có thể
được chấp nhận ngày này trước mặt Ngài như một sinh tế có mỡ, và được chấp nhận,
theo như Cha, là Đức Chúa Trời bao giờ cũng chân thật, Ngài đã tiền định, Ngài
đã tiết lộ trước với con, và bây giờ Ngài hoàn thành. Vậy nên con cũng ngợi
khen Ngài cho tất cả mọi thứ, con chúc tán Ngài, con tôn vinh Ngài, cùng với
Giêsu Christ thuộc thiên, đời đời, Con yêu dấu của Ngài, với Đấng đó, cho Ngài,
và cho Đức Thánh Linh, được vinh quang cả bây giờ và cho mọi thời đại sắp đến.
Amen".