Giăng 1:29,35, “Sáng ngày sau Giăng thấy Jêsus đến cùng mình, thì nói rằng: “Kìa, Chiên Con của Đức Chúa Trời là Đấng cất tội lỗi của thế giới đi!-- Sáng ngày sau nữa Giăng cùng đứng với hai môn đồ mình, thấy Jêsus đi qua, bèn nói rằng: “Kìa, Chiên con của Đức Chúa Trời!”
Giăng 1:43, “Sáng ngày sau
Jêsus muốn qua Ga-li-lê. Ngài tìm Phi-líp, bèn phán rằng: “Hãy theo Ta.”
Giăng 2:1-2, “Đến ngày thứ ba
có đám cưới tại Ca-na thuộc Ga-li-lê, mẹ Jêsus có tại đó. Jêsus và môn đồ Ngài cũng được
mời dự tiệc cưới”
.
Phúc âm Giăng chép 23 lần danh
“Ta Là” (I Am) của Chúa Jesus. Thí dụ 15:1, “Ta là cây nho thật, Cha ta là
người vun trồng”. hoặc 8:28, “Vậy, Jêsus phán rằng: “Khi các ngươi treo Con
người lên, bấy giờ sẽ biết Ta Là” (Đấng hằng hữu).
Trong Cựu ước, danh tánh
của Đức Chúa Trời là Jehovah, còn ý nghĩa của Jehovah là “I Am” (Ta Là). Xuất
hành 3: 14 nói Jehovah là ĐấngTự Hữu
hằng Hữu, “I Am that I Am”.Danh “Ta Là” ngụ ý Chúa là các
điều tích tực, thần thượng của Đức Chúa Trời. “Jêsus phán rằng: “Ta là đường
đi, lẽ thật, và sự sống” (14:6). Đây không phải là phiếm thần luận. “Ta Là”
cũng có nghĩa Chúa là Đấng luôn luôn hiện hữu, Đấng hằng hữu, đang sống bằng
thì hiện tại hằng hữu của Ngài. Cả cõi đời đời, từ Anh-pha đến Ô-mê-ga chỉ là
một ngày đối với Chúa—ngày hằng hữu. Khung cảnh sống của ông bà A-đam và cuộc
sống của chúng ta hôm nay đang xảy ra một cách đồng thời đối với Chúa. Mathio 14 chép khi Chúa đi
trên mặt biển, các môn đồ hoảng sợ , la lên, tưởng Ngài là con ma, Chúa nói “Ta đây”. Nguyên văn là “I Am”.
Trong sách Giô-suê chương một,
Chúa nói cùng Giô-suê “Ta sẽ ở cùng ngươi như Ta đã ở cùng Môi-se”. Đối với Chúa Jesus,
cái “Ta đã” và cái “Ta sẽ” xảy ra đồng thời. Phúc âm Giăng đặc biệt chép về thì
hiện tại hằng hữu của Chúa Jesus.
Trong Dân số ký 13-14, Chúa nói rằng vì sự nổi
loạn của Israel, nên 40 ngày họ đi do thám đất hứa trở thành 40 năm trừng phạt họ
đi lang thang trong hoang mạc, một ngày ứng cho một năm. Phúc âm Giăng cũng nói
“giờ” (hour) tượng trưng cho một thời đại. Thí dụ, Giăng 4:23, “Nhưng
giờ sắp đến, mà nay đã đến rồi, khi kẻ thờ lạy thật lấy tâm linh và lẽ thật mà
thờ lạy Cha”. Dó là thời đại Tân ước. --5:25, 28, “-Quả thật, quả thật, Ta nói
cùng các ngươi, giờ sắp đến, mà nay đã đến rồi, kẻ chết sẽ nghe tiếng của Con
Đức Chúa Trời, và kẻ nghe ấy sẽ được sống.-- vì giờ đến mọi người ở trong mồ mả
đều nghe tiếng Ngài”. Đây là thời đại thiên hi niên, theo sau sự sống lại của
mọi người.
Trong mấy câu Kinh thánh nêu trên, chúng ta thấy có ba ngày
trọng đại của Chúa Jesus. Mỗi ngày tượng trưng một thời đại trong cõi thời gian
của chúng ta.
1.Ngày thứ nhứt: sự chuẩn bị cho Chúa
1:29, “Sáng ngày sau Giăng thấy Jêsus đến cùng mình, thì nói rằng:
“Kìa, Chiên con của Đức Chúa Trời là Đấng cất tội lỗi của thế giới đi”. Theo
bản Anh văn câu 35 chép, “Again (and) the next day”, chớ không phải “sáng ngày
sau nữa”, trong nguyên văn không có chữ “sáng”, mà có nghĩa trong ngày hôm đó
Giăng Báp-tít giới thiệu Chúa Jesus hai lần. Lần thứ nhất ông giới thiệu Chúa,
“Kìa, Chiên Con của Đức Chúa Trời là Đấng cất tội lỗi của thế giới đi”. Ông
giới thiệu công tác cứu chuộc của Chúa. Lần thứ hai ông giới thiệu Ngài cho hai
môn đồ của mình, “Kìa, Chiên Con của Đức Chúa Trời!”. Ông không nói về công tác
nữa, nhưng giới thiệu thân vị của Chúa.
Chức vụ của Giăng Báp-tít gồm
tóm trong một ngày—ngày chuẩn bị, ngày dọn đường cho Chúa. Ông giới thiệu với hai
môn đồ mình, là Anh-rê và Giăng, tác giả phúc âm Giăng, cả hai đã nghe lời ông và
bước theo Chúa.
Ngày chuẩn bị nầy cũng có thể
được hiểu là một ngày kéo dài từ khi Đức Chúa Trời dựng nên trời đất cho đến
ngày này—ngày Giăng giới thiệu Chúa Jesus. Thi thiên 19:1 và Rô-ma 1: 20 nói rằng cõi thiên
nhiên, vạn vật, đều giới thiệu về Chúa và làm chứng cho Ngài. Rồi
đến các tiên tri, thánh đồ trong thời Cựu ước, họ cũng đã làm chứng cho Chúa
trước khi Giăng thi hành chức vụ. Mathio 11:9, 11 nói, rằng Giăng Báp-tít “còn hơn là tiên tri
nữa-- trong những người do đờn bà sanh ra, không có ai dấy lên lớn hơn Giăng
Báp-tít”. Mọi tiên tri vĩ đại như Ê-sai, Đa-ni-ên đều nhỏ hơn Giăng, vì họ chỉ
nói về Ngài, còn Giăng thấy Ngài.
Ngày thứ nhất theo phúc âm Giăng là một thời
đại kéo dài từ khi Chúa sáng tạo trời đất cho đến lúc Giăng Báp-tít giới thiệu
Chúa Jesus: “Kìa, Chiên con của Đức Chúa Trời!” cho hai môn đồ của mình, là sứ đồ Giăng
và Anh-rê. (Giăng 21:24 nói sứ đồ Giăng
là người môn đồ đầu tiên và là tác giả phúc âm Giăng))
2. Ngày Thứ Hai: thời đại Tân ước
Giăng 1:43, “Sáng ngày sau
Jêsus muốn qua Ga-li-lê. Ngài tìm Phi-líp, bèn phán rằng: “Hãy theo Ta.” Không
phải Chúa “gặp” Phi-líp mà Ngài cố ý tìm ông. Sau khi Anh-rê và Giăng thông
công với Chúa một buổi chiều và khám phá Ngài là Đấng Mê-si-a, Anh rê liền dẫn
Si-môn, là anh mình đến cùng Chúa. Chúa đổi tên cho Si-môn là Sê-pha, cũng là
Phi-e-rơ. Chắc do sự giới thiệu của Phi-e-rơ về Phi-líp, bạn đồng hương của
mình ở Bết-sai-đa, nên sáng hôm sau, Chúa Jesus, có lẽ cùng Phi-e-rơ đi tìm
Phi-líp.
Bết-sai-đa là thị trấn nhỏ nằm
ven bờ biển Ga-li-lê, dân cư làm nghề đánh bắt cá. Sử sách ghi lại rằng có
chừng 9 thị trấn như vậy tọa lạc quanh bờ hồ. Tôi tin qua mục vụ của những môn
đồ người Ga-li-lê nầy, đã có 9 hội thánh địa phương xuất hiện từ sau năm 30
S.C.
Ngay ngày hôm đó, Phi-líp đi
đến thị trấn khác tìm bạn mình là Na-tha-na-ên. Người nầy cũng có một tên khác nữa
là Ba-thê-lê-my (Mathio 10:3). Phi-líp dẫn Na-tha-na-ên đến cùng Chúa Jesus.
Ông và Chúa đối thoại như sau, “Jêsus thấy Na-tha-na-ên đang đi đến cùng mình,
bèn nói về người rằng: “Kìa, thật là người Y-sơ-ra-ên, trong người không có sự
quỉ quyệt!” Na-tha-na-ên
thưa rằng: “Bởi đâu thầy biết tôi?” Jêsus đáp rằng: “Trước khi Phi-líp gọi
ngươi, lúc ngươi ở dưới cây vả, ta đã thấy ngươi.” Na- tha-na-ên thưa rằng:
“Ra-bi, thầy là Con Đức Chúa trời! Thầy là Vua Y-sơ-ra-ên!” Jêsus đáp rằng: “Vì
cớ ta đã nói cùng ngươi rằng: ta thấy ngươi dưới cây vả, thì ngươi tin chăng?
Ngươi sẽ còn thấy việc lớn hơn điều đó nữa.” Ngài lại phán: “Quả thật, quả thật, ta nói cùng các
ngươi, các ngươi sẽ thấy trời mở ra, và các thiên sứ của Đức Chúa Trời lên xuống trên Con người”.
Ngày thứ hai, tượng trưng thời
đại Tân ước, kéo dài khoảng chừng 2000 năm. Chúng ta không biết khi nào ngày
thứ ba xuất hiện, nhưng trong ngót 2000 năm qua, chức vụ của Chúa Jesus đã
triển khai đầy đủ. Công vụ 1:1 chép, “Thê-ô-phi-lơ ơi, sách trước
nhứt tôi đã thuật về mọi điều Jêsus khởi (began) làm và dạy, cho đến ngày Ngài được tiếp
lên...”. “Khởi làm và dạy” ngụ ý “đã bắt đầu làm và dạy, có bắt đầu là phải có
tiếp tục. Sách Công vụ ghi lại chức vụ của Chúa Jesus phục sinh vẫn còn tiếp
diễn qua các môn đồ, qua hội thánh trong suốt ngày thứ hai nầy.
Với ý nghĩa tượng trưng, Chúa
Jesus đã thu hoạch được 5 môn đồ thân tín: Giăng, Anh-rê, Phi-e-rơ, Phi-líp và
Na-tha-na- ên. Họ quây quần quanh Chúa, là trung tâm của họ cho đến cuối ngày
thứ hai. Điều lạ lùng là Giăng 21:2 hé
mở cho chúng ta thấy quê hương của Na-tha-na-ên- “Na-tha-na-ên
quê ở Ca-na thuộc Ga-li-lê”. Thành Ca-na thuộc xứ Ga-li-lê, là quê hương
của Na-tha-na-ên, và là cầu nối cho Chúa và 5 môn đồ tham dự hôn lễ trong
chương hai, trong ngày thứ ba.
3. NgàyThứ Ba: Tiệc Cưới Chiên
Con Trong Thiên
hi niên.
Giăng 2:1-2, ““Đến
ngày thứ ba có đám cưới tại Ca-na thuộc Ga-li-lê,.. Jêsus và môn đồ Ngài cũng
được mời dự tiệc cưới”. Hôn lễ nầy thuộc trong gia đình của Na-tha-na-ên. Tiệc
cưới nầy được cử hành tại Ca-na. Cả Chúa Jesus và 5 môn đồ đều được
Na-tha-na-ên mời tham dự.
Ngày thứ ba nầy tượng trưng
thời đại vương quốc Thiên hi niên. Chức vụ cả thời Tân ước của Chúa thu hoạch
được dân sót, mà 5 môn đồ nầy làm tượng trưng. Ngài đưa họ vào vương quốc và
tham dự tiệc cưới Chiên Con. 2 Phi-e-rơ
3:18 nói Chúa kể một ngày là một ngàn năm. Đối với Chúa, tiệc cưới Chiên Con
xảy ra trong một ngày, tức là kéo dài 1000 năm theo thời gian của loài người.
Đây là thời đại hoan hỉ, vui vẻ, an nghỉ cho dân sót của Chúa.
Trước khi gặp Chúa Jesus, Na-tha-na-ên
ngồi dưới gốc cây vả. Còn trong 15:1 sứ đồ Giăng cũng nói đến gốc cây nho thật,
mà mỗi chúng ta như một nhánh, phải gắn kết vào gốc nho thần thượng nầy. Sứ đồ
Giăng vay mượn ý tưởng “ngồi dưới gốc nho và gốc vả” trong I Vua 4:25. Câu nầy
chép, “Trọn đời vua Sa-lô-môn trị vì, dân Giu-đa và Y-sơ-ra-ên ăn ở yên
ổn vô sự từ Đan cho đến Bê-e-Sê-ba, ai nấy đều ở dưới cây nho và cây vả mình”.
Khung cảnh thái bình, cực thịnh của vương quốc Solomon, khi mọi công dân Israel
“đều ở dưới cây nho và cây vả mình”. Đó là vương quốc Đấng Christ, tiệc cưới
Chiên Con, mà tác giả phúc âm Giăng tiết lộ tại cuối chương 1 và đầu chương 2
tại đây.
Kết Luận:
Theo sách Giăng, ngày thứ nhất đã qua. Chúng ta đang
sống trong ngày thứ hai, và có lẽ vào buổi chiều tối của ngày nầy. Công tác của
“Chiên Con của Đức Chúa Trời là Đấng cất tội lỗi của thế giới đi”
đã hoàn tất. Ngày nay công việc của “Chiên Con của Đức Chúa Trời” đang đi đến
chỗ chung kết. Chúa đang thu gom những môn đồ trung tín (sứ đồ Giăng không gọi
họ là các sứ đồ mà gọi là môn đồ, và đưa họ vào tiệc cưới Chiên con cùng vương
quốc).
Các bạn có chắc rằng mình sẽ
tiếp nhận được “thiệp hồng” của Chàng Rễ mời dự tiệc cưới của Ngài chăng? Sứ đồ
Giăng cũng chép trong Khải thị 19: 9, “Thiên sứ lại bảo tôi rằng: “Hãy
chép: Phước cho những kẻ được mời đến dự tiệc cưới Chiên Con!” Người lại tiếp
rằng: “Đó là lời chân thật của Đức Chúa Trời”.
Bạn đừng giả định rằng hễ là
Cơ Đốc nhân chân chính, đương nhiên chắc bạn được vào tiệc cưới đó. Những kẻ
được Chúa kêu gọi vào sự cứu rỗi thì nhiều, nhưng những người trung tín, được Ngài
chọn lọc để tham dự tiệc cưới thì ít. Xin Chúa thương xót anh em chúng ta.
Minh Khải 9-7-2014